Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 50

Chương 50 - Bạch Long tính khí thất thường (6)


 

Bởi vì bị mù nên Baekhan không thể ở một mình được. Ngoài ra, cậu ấy còn đặc biệt cảnh giác những người lớn xung quanh. Đó có lẽ là lý do tại sao cậu tránh Collin.

Thế nhưng cậu ấy tỏ ra khó chịu một cách kỳ lạ với tôi nên hầu hết thời gian cậu ấy đều ở cùng Blake.

"Blake, đây là cái gì thế?"

"Cà vạt"

“… Cà vạt.”

Baekhan chạm vào chiếc cà vạt của mình.

Cậu ấy có thể hiểu và sử dụng ngôn ngữ Đế quốc với tốc độ nhanh chóng mặt. Một làn nữa cậu ấy lại khẳng định tài năng vượt trội của mình.

"Bây giờ cậu đã nói được ngôn ngữ của Đế quốc một cách thành thạo rồi, Baekhan."

Baekhan nhìn chằm chằm khi tôi nói chuyện với cậu ấy. Cậu ấy muốn được gọi là ‘Đại Tế Tư’. Tuy nhiên, giờ cậu ấy lại đang ở trong Cung điện Hoàng gia với tư cách là em trai của Eunhan, thế nên cậu ấy không thể được xưng là ‘ Đại Tế Tư’ hay ‘Hoàng tử’ được.

Những người khác thì gọi cậu ấy là ' ngài Baekhan', nhưng có vẻ cậu ấy không thích danh xưng này.

"Ta là truyền nhân của Bạch Long."

"Ta biết mà. Còn ta chỉ là một người bình thường thôi. "

"Hmm, vậy thì sao?"

Blake xoa cằm và nhìn Baekhan.

"Vậy cậu bao nhiêu tuổi rồi?"

Baekhan trả lời câu hỏi của Blake một cách khô khan.

“Ta là truyền nhân của Bạch Long. Tuổi tác không có ý nghĩa gì đối với ta hết. "

"Cậu là con trai sao?"

"Điều đó không quan trọng đâu."

Baekhan có rất nhiều bí mật . Cậu ấy không tiết lộ giới tính cũng như tuổi tác của mình.

Eunhan nói rằng cậu ấy đã trở thành Bạch Long nhân rồi nên những thứ đó không còn quan trọng nữa.

“ Cậu bị mù bao lâu rồi, Baekhan?"

“Ta không phải bị mù, mà chỉ là ta sử dụng các giác quan khác của mình nhiều hơn thôi. Ta có thể biết được anh trai ta bây giờ đang ở đâu luôn đấy ”.

Baekhan mỉm cười hạnh phúc. Thực ra cậu ấy là người vẫn luôn theo dõi Eunhan.

"Vậy cậu có biết vị trí của những người khác không?"

“Sao ta lại phải sử dụng cơ thể này để làm những việc vô ích như thế? Ta không quan tâm đến những người khác. "

Dù gì thì dường như đối tượng theo dõi của cậu ấy chỉ giới hạn ở Eunhan thôi.

“Ta và anh trai đã được kết nối với nhau. Thế nên đừng có làm phiền ta."

"Ta làm phiền cậu khi nào chứ?"

Cậu ấy đôi khi sẽ nói những điều rất khó hiểu. Lần đầu gặp mặt cũng vậy.

“Cố gắng thuyết phục anh trai ta đi. Sau đó, ta sẽ cho cô biết. "

Baekhan nói bằng tiếng nước Chang trước khi quay đầu đi. Lần nào cũng vậy. Cậu ấy làm như thể sẽ nói với tôi điều gì đó, nhưng rồi lại im lặng mà không giải thích gì thêm.

Cậu ấy đã cảnh giác với mối quan hệ của tôi và Eunhan, nhưng vẫn thúc giục tôi nhanh chóng thuyết phục anh ấy.

"Baekhan, cậu vừa nói gì vậy?"

Baekhan bình tĩnh mỉm cười khi Blake tự hỏi chúng tôi đang nói về điều gì.

"Ta đã nói rằng ngươi rất dễ thương thôi."

"Ta đã không còn đáng yêu nữa rồi !!!."

"Haha, ngươi rất dễ thương."

Baekhan cười khẩy. Thế nhưng thật may là cậu ấy có vẻ thích Blake.

Baekhan đột nhiên ngừng cười. Cậu ấy vụt chạy ra ngoài. Cho dù có quen thuộc với nơi này như thế nào đi chăng nữa, thì việc chạy như vậy sẽ rất nguy hiểm khi mà cậu ấy không thể nhìn thấy gì.

Blake và tôi vội vã đuổi theo Baekhan.

Chỉ có một người có thể khiến Baekhan mỉm cười ngây thơ đến thế.

"Anh!!!"

Baekhan mỉm cười chạy đến đón Eunhan, nhưng Eunhan thậm chí không thèm liếc nhìn người em cùng cha khác mẹ của mình lấy một cái, mà chỉ lễ độ đi về phía chúng tôi.

"Thái tử, Thái tử phi điện hạ."

“Anh à, hôm nay em đã học ngôn ngữ Đế quốc rất chăm chỉ đó. Em còn mặc quần áo của người Asteric nữa. Cái này được gọi là 'cà vạt' nè. ”

Eunhan đã phớt lờ Baekhan mấy ngày nay nên Baekhan nhanh chóng trút hết tất cả những lời muốn nói một lượt. Tôi có thể thấy được sự khẩn trương Baekhan khi cậu ấy nói, nhưng Eunhan vẫn phản ứng một cách lạnh lùng.

“Em thật ồn ào. Ta đến đây để bái kiến Điện hạ. Hành động khi nãy của em là thế nào? "

"…..Em xin lỗi."

"Eunhan, ngươi không cần phải tức giận đâu."

“Ngươi làm quá lên rồi. Ngươi có biết Baekhan đã đợi ngươi bao lâu không? ”

“Hẳn là nó đã làm phiền hai người. Thần rất xin lỗi. Thần sẽ đưa nó trở về Chang sớm nhất có thể. ”

"Ngươi không thể nói vậy được!"

Blake tức giận, Baekhan đã vội vàng ngăn cản.

“Blake, đừng tức giận. Đó là lỗi của ta. Anh ơi, em xin lỗi. Đó là lỗi của em."

Eunhan lễ phép hỏi Blake như thường ngày, phớt lờ lời xin lỗi của Baekhan.

"Điện hạ, người có khỏe không?"

"Khỏe."

“ Thật may."

Eunhan cúi đầu đi về phòng. Cho đến cuối thì anh ấy vẫn không nói một lời tử tế nào với Baekhan.

Baekhan lắc đầu. Trông cậu ấy rất buồn nhưng tôi lại không thể nói bất kỳ lời an ủi nào.


 

***


 

Blake nằm trên giường, nhưng cậu ấy vẫn không thể bình tĩnh lại được.


 

“Thật xấu tính! Sao thế nào anh ta có thể làm điều đó được chứ?  Ta không ngờ là anh ta lại lạnh lùng đến vậy! ”

“Ta chắc rằng Eunhan cũng có lý do riêng thôi.”

“Bất kể chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ, đó không phải là lỗi của Baekhan! Eunhan không biết Baekhan yêu mến anh ta đến nhường nào! Cậu ấy đã học ngôn ngữ Đế quốc và mặc thử quần áo của đất nước chúng ta nữa, tất cả đều là vì anh ta ”.

Tôi chưa bao giờ thấy Blake  nổi giận vì bất cứ ai. Cậu ấy luôn rất điềm tĩnh và tốt bụng, rất ít quan tâm đến người khác, ngoại trừ tôi.

Thật may mắn khi cậu ấy đã mở lòng với một người khác. Cậu ấy đã lớn rồi.

Tôi vuốt ve mái tóc bạch kim của Blake.

"Người buồn sao?"

“Baekhan đã đợi cả ngày. Hắn làm sao có thể phản ứng như vậy được chứ! Nếu Ancia làm vậy, ta cũng sẽ rất buồn ”.

Nước mắt Blake tuôn rơi.

“Blake, sao tự nhiên người lại khóc?”

Tôi ôm má cậu ấy.

"Ta đã nghĩ đến cảnh Ancia phớt lờ ta , thế nên nó đã khiến ta buồn."

… À, cậu ấy vẫn còn là một đứa trẻ.

"Sao ta có thể làm vậy được chứ?"

"Ancia đừng làm vậy nhé, được không?"

"Ta sẽ không phớt lờ người đâu."

"Ừn, nhưng mà ta vẫn cứ thấy buồn."

Nước mắt cậu lại chảy dài.

"Tại sao con thỏ nhỏ của ta lại buồn chứ?"

“Ta chỉ là nghĩ đến việc Ancia giận ta, nên ta lại thấy buồn.”

Tôi mỉm cười ôm cậu ấy thật chặt.

“Blake của ta rất tuyệt và dễ thương nữa.”

Tôi không ngừng khen Blake như thể đang hát ru.


 

 Blake đã ngủ, tôi nắm lấy tay cậu ấy. Nhiệt độ cơ thể những nơi có văn tự nguyền rủa luôn thấp hơn.

Tôi chợt nghe thấy tiếng gõ cửa.

Ai lại ở đây vào giờ này chứ?

"Ta đây. Ta vào được không? ”

Đó là Baekhan.

"Vào đi."

"Xin lỗi. Aah! ”

Baekhan đột nhiên hét lên khi cậu ấy vừa bước vào trong.

"Suỵt!"

Tôi đặt ngón trỏ lên môi. Blake rất khó ngủ và tiếng hét của Baekhan sẽ đánh thức cậu ấy mất.

Baekhan che miệng. Thế nhưng sau đó cậu ấy vẫn tiếp tục lẩm bẩm bằng ngôn ngữ của Chang.

“Cậu ấy vẫn còn đang ở trên giường mà cô lại dẫn người khác vào đó. Ôi chao! Bọn nhóc thời nay đúng là!"

Tôi không biết chính xác Baekhan bao nhiêu tuổi, nhưng trông cậu ấy còn trẻ hơn Eunhan.

"Cậu đang nghĩ cái quái gì thế? Ta chỉ là đang xoa bóp cho cậu ấy thôi. "

“Nhiệt độ cơ thể cậu ấy những nơi bị lời nguyền lan tới vẫn luôn rất thấp. Thế nên ta mới xoa bóp để làm ấm cậu ấy ấm hơn một chút. "

Tay trái của Blake luôn lạnh lẽo và tê cứng, thế nên cậu ấy thường làm rơi bát đĩa và đôi khi làm rơi kiếm trong lúc luyện tập.

Tôi không gặp nhiều , nhưng tôi đã nghe người khác kể lại rất nhiều những câu chuyện từ khi Blake còn nhỏ.

“Blake thật may mắn. Cậu ấy có một người vợ rất tốt ”.

"Đó là những ddieeefu nhỏ nhặt mà ta có thể làm được."

"Không có gì quý hơn một trái tim chân thành cả ."

"Cám ơn vì những lời tốt đẹp của cậu."

“Cô làm ta nhớ lại ngày xưa. Hồi đó chỉ có Eunhan quan tâm đến ta thôi”.

Baekhan mỉm cười dịu dàng.

“Xin lỗi, Baekhan, về những gì đã xảy ra hôm nay….”

“Anh ấy lo lắng cho ta. Thế nên anh ấy mới cố tình làm vậy để khiến ta quay về Chang. Anh ấy vẫn luôn rất tốt với ta. "

Chưa kịp nói những lời an ủi tôi đã chuẩn bị trước thì cậu ấy đã nói rồi. Cậu ấy tới đây để nói điều đó.

"Ta biết. Eunhan là một người tốt ”.

"Đúng vậy. Anh ấy là một người đàn ông tuyệt vời. "

Baekhan tiến lại gần giường và nhìn Blake. Cậu ấy như thể vẫm cảm nhận được tất cả mọi thứ dù đôi mắt vẫn đang nhắm lại.

Cậu ấy thấy cái gì?

Baekhan dùng tay ấn vào giữa trán Blake và lần theo từng dòng văn tự của lời nguyền.


 

"Có một lớp."

"Một lớp?"

"Một lớp màng ánh sáng trắng đang bao vệ không cho lời nguyền lan rộng thêm."


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 50
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.