Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 52

Chương 52 – Bạch Long tính khí thất thường  (8)


 

"Cơ bụng?"

“Phải, ta có nó trước khi chết. Nếu có cơ bụng thì nhất định vợ ta sẽ khen ta thật là ngầu. Thực ra thời gian gần đây cơ thể ta đã rất đau . Những dòng văn tự nguyền rủa của lời nguyền vẫn chưa lan rộng thêm nhưng cơ thể ta vẫn dần yếu đi. Có lẽ ta đang đạt đến giới hạn của mình rồi. Ta không còn nhiều thời gian nữa. "

“… ..”

Baekhan không nói nên lời trước động lực của đứa trẻ.

“Hãy giữ bí mật điều này nhé! Ancia sẽ rất khó chịu nếu nàng ấy phát hiện ra ”.

"….được rồi."

"Cảm ơn cậu."

Blake cười rạng rỡ.

Nghe cậu ấy nói, Baekhan như muốn khóc.


 

***


 

“Đất nước của ta là Asteric và Hoàng đế Tenstheon là chủ nhân duy nhất của ta. Ta hy vọng là em sẽ không nói điều đó một lần nào nữa. "

Hôm nay Baekhan lại cố gắng thuyết phục Eunhan.

Nhưng như thường lệ, Cậu ấy lại bị từ chối một lần nữa.

Cậu chưa bao giờ thấy Eunhan như thế này trước đây.

Baekhan băn khoăn không biết có nên nói chuyện với Tenstheon không.

Nếu Tenstheon nói ra, chắc chắn Eunhan sẽ nghe theo lời ông ấy.

Nhưng cậu lại không thích ý tưởng này lắm. Tenstheon chưa bao giờ đến thăm cung điện của Thái tử trước đây.

Nhưng gần đây, ông ấy lại thường xuyên đến thăm cung điện nên đã có rất nhiều quý tộc phản đối ông. Baekhan không muốn làm gánh nặng cho ông khi mà ông ấy đã phải đối mặt với quá nhiều thứ như thế.

Vậy cậu nên làm gì bây giờ?

Nếu Eunhan không trở về, Chang sẽ sụp đổ và vùng đất phương Đông sẽ rơi vào hỗn loạn.

Vô số người chết và Chang sẽ sớm diệt vong.

Nhưng Baekhan vẫn không thể ép anh quay trở lại. Eunhan không có bất kỳ kí ức tốt đẹp nào ở đó.

Eunhan cũng biết chuyện và vẫn không chịu quay trở về Đế quốc Chang.

Cốc cốc.

Tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc ở cửa.

"Là ta."

"Vào đi."

Baekhan bước vào phòng và nhìn tôi chằm chằm.

"Trông cô có vẻ băn khoăn."

"Đúng vậy."

"Cô đang nghĩ về cái gì vậy?"

"Blake."

Sau khi suy nghĩ rất lâu, tôi chỉ đưa ra một kết luận. Tôi muốn cứu Blake. Tôi muốn hóa giải lời nguyền bằng bất cứ giá nào.

"Cô có ghét ta không?"

"Không, ta chỉ ghét bản thân mình vì bất lực."

"Cô thực sự là một người rất tốt."

"Chà, ta cũng không chắc về điều đó đâu."

Baekhan mỉm cười, ngoái nhìn về về phía cửa sổ.

“Hôm nay chồng cô lại luyện tập miệt mài.”

"Cậu có thể nhìn thấy cậu ấy từ đây sao?"

Blake đang luyện tập kiếm thuật.

“Trời trong mây trắng nắng vàng thế này mà cô không nhìn thấy cậu ấy thì đúng thật là vô lý”.

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ một lần nữa, nhưng tôi vẫn không thể nhìn thấy gì cả.

"Ta vẫn không thể nhìn thấy cậu ấy."

"Tất nhiên rồi. Cô chỉ là một con người bình thường thì nhìn thế quái nào được. "

Ý của cậu ấy là chỉ cậu ấy mới có thể nhìn với đôi mắt của Bạch Long sao? Tôi nhìn đôi đồng tử kì lạ của cậu ấy. Thế giới trong mắt cậu ấy sẽ trông như thế nào nhỉ?


 

"Cậu có thích Thái tử không?"

"Cậu ấy giống như ta và anh Eunhan khi còn thơ ấu vậy."

"Cậu có vẻ già dặn hơn rất nhiều so với vẻ bề ngoài."

Nhìn bề ngoài thì trông cậu ta giống như chỉ hơn mười tuổi, nhưng từ cách cư xử và cách nói năng của cậu thì hẳn là nhất phải lớn hơn.

Baekhan bật cười khi tôi nói vậy.

“Haha, không phải cũng giống cô à?”

"Hả?"

“Chắc hẳn cô cũng rất khó khăn khi mà phải giả vờ như một đứa trẻ.”

Lòng tôi nặng trĩu. Cậu ấy biết tôi không phải là một đứa trẻ.

"…Sao cậu biết điều đó?"

“Ta có thể nhìn thấy những thứ mà con người không thể nhìn thấy. Linh hồn, dòng chảy và sức mạnh của cô… ”

Baekhan đưa tay chạm vào mặt tôi như để kiểm tra điều gì đó.

"Chắc hẳn cô đã phải chịu đựng rất nhiều, nhưng linh hồn bạn rất sạch sẽ và trong sáng."

Nụ cười của cậu ấy dần tắt đi.

“Vì cô là người tốt, nên cô sẽ cứu được rất nhiều người. Nhưng lại không thể tự cứu mình. "

"Ý cậu là gì?"

“Thời khắc quyết định sẽ đến sớm thôi. Ta có thể thấy cô bùng cháy trong ánh sáng trắng. ”

Tôi không thể hiểu được lời nói của Baekhan.

Trong đầu tôi chợt nảy ra một ý nghĩ.

"Ý cậu là muốn nói rằng ta có thể hóa giải lời nguyền của Blake sao?"

“Cô luôn nghĩ về chồng mình trước tiên thế ư? Quả nhiên là một cô gái ngốc nghếch ”.

"Làm ơn nói cho ta biết thêm đi mà."

"Đó là tất cả những gì ta thấy được."

Cậu ấy đứng dậy. Hôm nay cậu ấy lại để lại cho tôi một gợi ý mơ hồ.

"Với lại…"

Ngay khi tôi cố gắng níu kéo Baekhan, cậu ấy đã quay lại và nói: “Đưa ta đến chỗ để phiến đá đi.”

"À, được!"

Có lẽ cậu ấy sẽ cho tôi biết thêm về tấm bia đá. Tôi vội vàng gật đầu.


 

***


 

Tôi cùng Baekhan đi đến căn phòng bí mật trong Cung điện Phillion.

"Sao chúng ta lại phải tới đây?"

"Sao lại không? Không phải cô muốn biết thêm về tấm bia đá kia à? "

"Nhưng ta…."

Mặc dù tôi đã không thể thuyết phục được Eunhan, nhưng Baekhan đã cười rạng rỡ và đi tới tấm bia đá. Tôi không thể cản cậu ấy lại.

"Cậu thực sự sẽ giải mã phần còn lại của tấm bia đá sao?"

"Không đâu."

Cậu ấy lắc đầu. Vậy tại sao cậu ấy lại bảo tôi đưa đến đây chứ?

"Ta sẽ khôi phục phần còn lại của chữ viết trên tấm bia đá."

"Cậu định khôi phục nó?"

"Đúng vậy."

Làm thế nào mà cậu ấy có thể khôi phục lại một tấm bia đá đã quá cũ thế này?

Tôi đã mơ hồ nghĩ rằng điều đó rất có thể thực hiện được nhờ sức mạnh của Bạch Long.

Baekhan sẵn lòng giải đáp như thể cậu ấy đọc được suy nghĩ của tôi.

"Ta sẽ hồi sinh sức mạnh của ánh sáng trên tấm bia đá này."

"Có ma thuật bên trong đó sao?"

“Cô không biết à? Chính ma thuật ấy đã khiến cho những kí tự trên tấm biia đá bị xóa đi. "

"Vậy là ai đó đã phong ấn nó sao?"

Đó là một tấm bia đá quan trọng ghi lại lịch sử của Đế quốc, nên việc có ma thuật trên đó cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng ma thuật kia làm mờ đi những ghi chép trên tấm đá sao? Và cũng là để tránh cho nó bị phá hủy bởi tự nhiên?

“Hãy lùi lại một chút đi.”

Tôi đứng lại và nhìn Baekhan.

Cậu ấy đưa tay lên tấm bia đá với vẻ mặt trịnh trọng.

Luồng ánh sáng trắng từ tay cậu ấy bao trùm khắp phiến đá.

Quần áo và tóc của Baekhan tung bay trong gió. Tôi cũng rất khó khăn để có thể dứng vững trong cơn gió ấy.

Một ánh sáng lóe lên xung quanh tấm đá.

Thuật pháp che giấu đã chống lại ánh sáng, dẫn đến một trận chiến khốc liệt.

Sau đó, nó bắt đầu vỡ vụn, và cùng lúc ấy, những chữ khắc bắt đầu xuất hiện trên tấm đá gần như trống trơn trước đây.

- Tháng 9 năm thứ 5, Tam Hoàng tử bị Nữ thần nguyền rủa qua đời. Ngay sau đó, Lời nguyền của nữ thần chuyển sang Lục Hoàng tử.

Năm thứ năm là khi Philip trở thành Hoàng đế. Nhưng không phải ông ta chỉ có ba người con trai thôi sao?

Tôi chưa kịp thắc mắc thì những dòng chữ tiếp theo đã bắt đầu xuất hiện.

- Tháng 11 năm thứ 5, những dòng văn tự nguyền rủa được khắc trên cơ thể của Lục Hoàng tử đã thay đổi.

Ngay sau khi Lục Hoàng tử chết, Thất Hoàng tử tiếp tục trở thành người thừa kế lời nguyền.

Những dòng chữ của lời nguyền đã thay đổi?

Tất cả chữ khắc trên phiến đá đã sớm bốc cháy hoàn toàn, bạch quang giảm dần. Sau đó, ánh sáng đen ở dưới phiến đá đột nhiên bay về phía tôi.

Vào lúc ấy, tôi như nghe thấy giọng nói của một cô gái.


 

***


 

[Ancia, mày đang làm gì vậy! Sao mày lại có thể bỏ chạy ngay sau khi nhìn thấy khuôn mặt của cậu ấy?! Cho dù có kinh ngạc đến đâu thì mày cũng không nên làm như vậy!]

Ancia đã bỏ chạy trong sự hốt hoảng  khi nhìn thấy khuôn mặt của Blake vào ngày đầu tiên sau đám cưới của họ. Vì vậy, cô ấy đang ngồi bên hồ và tự trách mình. Rồi âm thanh từ trái tim cô lại vang lên.

[Phải quay lại và xin lỗi Thái tử thôi. Dù gì nhờ cậu ấy mà mình mới có thể ra khỏi ngôi nhà kia. Mình nên cảm ơn cậu ấy.]

Ancia nhanh chóng đứng dậy.

[Hả?]

Rồi một thứ gì đó sáng bónglấp loáng trong hồ đập vào mắt cô.

[Đó là gì thế nhỉ?]

Ancia đến gần cái hồ hơn. Đúng lúc đó một tia sáng lóe lên làm cô ấy mất thăng bằng rồi ngã xuống hồ.

Ancia cố gắng vùng vẫy một cách tuyệt vọng, nhưng một thứ đen kịt chui ra từ phiến đá dưới đáy hồ và vươn dài ra như một con rắn chộp lấy cổ chân cô.

Ancia dần chìm xuống đáy hồ sâu. Thật là đau đớn.

Sau đó, cô đột nhiên nghe thấy một giọng nói bí ẩn.

[Ngươi sẽ truyền sức mạnh của mình cho ai, Người thừa kế ánh sáng?]

Ancia đã kiệt sức rồi. Cô không hiểu câu hỏi kia có nghĩa là gì, cũng như không thể nghĩ ra câu trả lời. Cô chỉ nhớ Diana, người duy nhất đối tốt với cô trong ký ức.

[Ancia Bellacian, theo ý muốn của ngươi, Diana Bellacian đã được chọn làm Người thừa kế ánh sáng tiếp theo.]

Cuối cùng thì Ancia cũng nhắm mắt lại.

Ánh sáng đen từ tấm đá cố gắng nhấn chìm Ancia. Tuy nhiên, một luồng sáng trắng tinh khiết phun ra từ cơ thể của Ancia và đẩy lui toàn bộ ánh sáng đen kia. Ngay cả tấm đá cũng bị vỡ tan tành.

Khi Ancia chết, ánh sáng tang tóc bay lượn quanh cơ thể nhỏ bé của cô. Thế nhưng, Ancia đã chết nên không thể chứa đựng lực lượng ánh sáng được nữa.

Ánh sáng hướng đến người thừa kế tiếp theo. Đó là Diana, người thừa kế mà Ancia đã chọn.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 52
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.