Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 74

Chương 74 – Đi theo tia sáng trong bóng tối (6)


 

“Đừng lo lắng, ta sẽ không giết cô ta đâu. Ta đâu phải kẻ máu lạnh như thế. "

"Chà, cảm động quá."


 

“Đừng mỉa mai nữa mà nghĩ xem lựa chọn của nàng đi. Con đường nào sẽ là tốt nhất cho nàng đây? Thà trở thành Hoàng hậu còn hơn bị nhốt ở căn phòng này ”.

Khuôn mặt anh ta dần tiến lại gần. Tôi lập tức đẩy phắt hắn ra.

"Cút."

"Ta đang mong chờ ngày mà nàng chịu khuất phục đấy."

Anh ta cười cười rồi đi mất.

Tôi thà cả đời bị nhốt còn hơn trở thành Hoàng hậu của anh ta.

Cốc cốc.

Tiếng gõ cửa sổ đột ngột vang lên.

"Laon."

"Ser!"

Đó là giọng của Ser.

Tôi vội vàng mở cửa sổ.

Ser nhanh chóng bước vào trong. Tôi thấy một sợi dây thừng lớn buộc quanh eo cô ấy. Có vẻ như cô ấy đã lên lầu bằng sợi dây này.

Những đốm đen ở trên tay cô ấy vẫn còn. Điều đó có nghĩa là bệnh của cô ấy vẫn chưa được chữa khỏi.


 

“Xin lỗi, ta đến muộn rồi. Ta đã cố đến gặp cô từ hết lần này đến lần khác nhưng lần nào cũng thất bại ”.

"Không sao đâu, cảm ơn cô vì đã đến."

"Cơ thể sao rồi?"

"Tất cả những gì ta quan tâm là cô thôi, Laon."

Ser dường như đã thực sự kiệt sức.

Có vẻ như cô ấy đã phải trải qua rất nhiều điều sau khi tôi bị nhốt lại.

"Phillip đã thông báo rằng anh ta sẽ phong cô làm Hoàng hậu."

"Gì?"

“Anh ta đã định luôn ngày tổ chức hôn lễ rồi. Là một tháng sau. "

Phillip nói rằng anh ta sẽ không ép buộc tôi. Tôi cứ nghĩ anh ta nói thật vì anh ta cũng không làm ra hành động gì suốt một năm qua.

Nhưng sự thực không phải vậy.

Tôi đã bị nhất trong căn phòng suốt một năm rồi nhưng chẳng lẽ tôi lại để mọi chuyện kết thúc như thế này sao?

Chân tôi mềm nhũn. Tôi đã gục xuống.

“Laon, ta sẽ làm theo lời cô. Cô sẽ đưa lại cho ta sức mạnh trước đây chứ ? ”

"Tất nhiên rồi!"

Chúng tôi nắm tay nhau và tôi gửi lại lời chúc phúc mà tôi nhận được từ Ser.

Kể từ khi cả hai bên đồng ý, sức mạnh đã được trả về cơ thể của Ser mà không gặp bất kỳ vấn đề gì.

Cơ thể cô ấy được bao bọc bởi ánh sáng trắng,

"Ta sẽ cứu cô ra sau nhé."

"Được, ta sẽ đợi."


 

***


 

Những ký ức về quá khứ của tôi vẫn tiếp tục tràn về.

Tôi đã nghĩ rằng cơn ác mộng khủng khiếp này sẽ kết thúc khi tôi trả lại sức mạnh cho Ser.

Nhưng không ngờ rằng đây lại là khởi đầu của tấn bi kịch khủng khiếp hơn.

Càng đi tiếp , tôi lại càng thấy nóng.

Mồ hôi rơi như thác đổ khiến tôi cảm giác như mình sắp bị tan ra.

Lúc đó cũng vậy.

Ngay sau khi Ser rời đi, cung điện đã bốc cháy.


 

***


 

Một đám cháy bùng lên trong cung điện Tenlarn.

Ngọn lửa bắt đầu từ chính điện và nhanh chóng lan sang các cung điện khác.

Một ngọn lửa dữ dội bao trùm cung điện và mọi người bắt đầu la hét, bỏ chạy. Tôi đập cửa nhưng không hề có ai trả lời. Những kỵ sĩ gác cửa chắc cũng đã sợ hãi bỏ chạy rồi.

Ngọn lửa đang bùng lên dữ dội hơn, hô hấp cũng trở nên khó khăn. Làn khói đen mịt mù khiến tôi không thể nhìn thấy bất cứ cái gì.

Tôi đã nghĩ rằng chết luôn ở đây cũng không quá tệ.

Tôi muốn chết và gặp Rakshul sớm, hơn là bị giam cầm trong cung điện hay bị ép trở thành vợ của Phillip.

Ngay khi tôi định buông bỏ hoàn toàn, Phillip đã lao vào trong.

Vẻ mặt của anh ta vẫn bình thản mặc dù cung điện đang bị thiêu rụi.

Tôi đứng dậy theo bản năng.

"Ngươi đã phóng hỏa sao?"

“Nguy hiểm lắm, đi thôi.”

Phillip mạnh mẽ nắm lấy tay tôi.

Có lẽ tôi đã đoán đúng. Chính anh ta là người đã đốt cung điện.

“Tại sao ngươi lại phóng hỏa? Sao ngươi có thể làm vậy?!"

Toàn bộ nơi này bốc cháy và mọi người đang la hét kêu cứu.

Nhưng trong biểu hiện của Phillip lại không có chút cảm giác tội lỗi nào.

Anh ta lạnh lùng nhìn và tiếp tục kéo tôi đi.


 

"Đúng, là bởi Ser đấy!"

“….”

"Ser đang ở đâu?"

Sau đó anh ta im lặng không nói gì và tiến tới bế tôi lên.

"Mau thả ta ra! Này! Bỏ ta xuống ngay! ”

Nhưng Phillip vẫn bế tôi tiếp tục đi về phía trước. Những kỵ sĩ lặng lẽ đi đằng sau. Theo từng bước đi là ngọn lửa và tiếng la hét dần tắt,  không khí nguội dần. Chúng tôi đã đến nơi sâu nhất trong cung điện Tenlarn.

"Ở đây một lúc đã."

"Này! Ser đang ở đâu rồi? ”

Phillip đi ra ngoài mà không trả lời.


 

***


 

Tôi đã bị giam lại trong căn phòng này.

Nhưng Ser đang ở đâu?

Còn trong cung điện sao?

Tại sao Phillip lại phóng hỏa chứ?

Không giống như nơi tôi đã ở trước đây, nơi này thậm chí không có cửa sổ. Tôi không thể biết thời gian đã trôi qua bao lâu hay chuyện gì đã xảy ra ngoài kia. Tất cả những gì tôi có thể thấy chỉ là một tấm bia đá. Nó ghi lại tất cả những cái chết kể từ khi bệnh dịch bắt đầu, bao gồm cả Rakshul.

- Tháng 2 năm 510, Thái tử băng hà.

Tôi đọc đi đọc lại câu đó.

Tôi không muốn nhìn thấy nó, nhưng mắt tôi lại dán chặt vào phiến đá.

“Rakshul, Rakshul…”

Tôi nhớ anh ấy, tôi nhớ Rakshul.

“Rakshul…”

Tôi liên tục gọi tên anh ấy. Đột nhiên, một luồng ánh sáng từ tay tôi tỏa ra. Những lời chúc phúc mà Ser ban cho tôi đã trở lại cơ thể tôi.

Và còn cả những thứ khác nữa,

Đó là Sức mạnh của Nữ thần. Một phần sức mạnh của cô ấy đã quay trở lại với tôi.

Chuyện gì đang xảy ra ?

Ser đã lấy lại được sức mạnh của mình rồi sao?

Thế nên cô ấy đã gửi cho một phần sức mạnh của cô ấy cho tôi chăng?

Tôi đang tự hỏi điều gì đã xảy ra thì đột nhiên tôi nghe thấy giọng nói của Ser bên tai mình.

[Laon! Cứu ta! Cứu ta!]

Tôi vội vàng đứng dậy.

Không có thời gian để chìm đắm trong suy nghĩ nữa.

Tôi mở cửa bằng chính sức mạnh mà cô ấy đã cho tôi.


 

Đám kỵ sĩ đã cố gắng ngăn cản tôi theo như mệnh lệnh của Phillip, nhưng tôi đã dùng sức mạnh bịt miệng tất cả lại.

Sau khi chạy khỏi cung điện, tôi đã phải khựng lại một lúc. Tình hình tồi tệ hơn nhiều so với những gì tôi nghĩ.

Cung điện Tenlarn đã biến thành một đống tro tàn, không khí bị ô nhiễm bởi khói độc.

Thoạt nhìn, nó có vẻ giống như bị ma thuật Hắc ám tác động , nhưng sau khi kiểm tra kỹ hơn, tôi nhận ra rằng đó là do Sức mạnh ánh sáng.

Luồng ánh sáng khác với mọi khi nhưng tôi có thể nhìn thấy nó rõ ràng nhờ sức mạnh của Ser.

Đây là những gì Phillip đã làm.

Tôi nhanh chóng đến cung điện nơi Phillip đang ở.

Không còn ai để ngăn cản tôi.

Dù sao thì mọi người đều đã chết. Tôi lao về phía trước, ngang qua vô số xác chết nằm la liệt trên nền.

Đó là một cảnh tượng vô cùng khủng khiếp. Khi đến gần cung điện của Hoàng đế, tôi nhìn thấy một phiến đá lớn.

Sao những tấm bia đá kia vẫn có thể nguyên vẹn ngay cả trong tình cảnh như thế này?

Sau khi Phillip lên ngôi Hoàng đế, anh ta đã cho làm rất nhiều bức tượng và bia đá để ca ngợi công lao của mình.

Tôi nghĩ đó chỉ là một trong những tấm bia đá kia của anh ta nhưng dòng chữ trên tấm đá đã đập vào mắt tôi.

-Rakshul, cựu Thái tử, tuyên bố.

Rakshul?

Tôi khựng lại tại chỗ.

-Phillip đã dám tự xưng là Hoàng đế và tự ý đổi tên Cung điện Altar. Vì vậy, vào ngày 1 tháng 9 năm 687, Rakshul đã lãnh đạo một cuộc đảo chính để tiêu diệt Phillip và những người dám đánh chiếm tộc người Roum vĩ đại, phá hủy cung điện Altar thối nát.

- Hỡi những kẻ ngu ngốc, hãy tuân theo người Roumvĩ đại . Nếu ngươi không tuân theo lời họ, họ sẽ lấy đi tất cả những gì họ đã ban cho ngươi. Vùng đất Khan sẽ chìm vào bóng tối và bị bao trùm bởi nỗi đau mãi mãi.

-Hãy tuân theo người Roum. Đây là cơ hội cuối cùng mà chúng ta dành cho các ngươi. Tuyên thệ sự trung thành của các ngươi với Rakshul, Hoàng đế mới của Zelcan. Đừng quên, ngươi chính là một người Zelcan!

Cái này là sao?

Trên tấm đá ghi rằng Rakshul đã phóng hỏa đốt cung điện.

Đây hẳn là điều mà Phillip đã làm ra.

Làm gì có chuyện ai đó có thời gian tạo ra tấm bia đá giữa thời khắc hỗn loạn này chứ.

Đó rõ ràng là mục đích của Phillip.

Anh ta muốn đổ lỗi tất cả những hành vi mà anh ta đã làm cho Rakshul.

"Ta bảo nàng cứ ở yên đó cơ mà, nhưng giờ nàng đã ra đây rồi."

Phillip đột nhiên xuất hiện sau lưng tôi.

“Phillip, cái gì thế này ?! Ngươi mất trí rồi à? Sao ngươi có thể làm vậy?! Ngươi có còn là con người không thế? ”

Tôi trút giận lên anh ta.

Đôi mắt của Phillip lóe lên đầy giận dữ.

“Đừng có nói năng vô lễ. Ta chính là Hoàng đế của Đế quốc này. Ta sẽ không tha cho nàng nếu nàng thiếu tôn trọng ta một lần nữa đâu. "

“Được, ngươi là Hoàng đế! Vậy thì hãy chịu trách nhiệm về việc này đi! Rakshul không làm gì cả! "

Phillip cười nham hiểm khi tôi khóc nấc lên.

“Laontel, nàng đúng là thông minh đấy. Ta cứ nghĩ là nàng sẽ không nhận ra ai đã làm ra điều này chứ. "

“Loại dối trá ghê tởm này chẳng có tác dụng gì đâu ! Rakshul đã mất rồi! Tất cả mọi người đều biết điều đó!"

“Con người rất ngu ngốc. Họ rất dễ bị lừa gạt bởi mọi thứ ”.

“Ta có thể giả mạo bằng cách nói rằng Thái tử vẫn còn sống. Anh ta đã phóng hỏa cung điện Tenlarn , tàn sát dân chúng trong kinh thành chỉ để giành lại đất nước và ngai vàng của mình”.

“ Tàn sát dân chúng? Có phải ngươi đã giết tất cả dân chúng trong Kinh thành không? ”


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 74
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.