Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 84

Chương 84 – Nam thần và quái vật (4)


 

Blake vẫn luôn có một mặt như thế này sao? Khi tôi ngạc nhiên nhìn anh ấy , anh ấy đã nắm lấy tay tôi và dắt tôi lên ngựa.

"Tay của cô lạnh quá."

Anh ấy siết chặt bàn tay đầy sẹo bỏng của tôi và nhẹ nhàng thổi vào nó.

Blake không quan tâm đến vết sẹo ư?

"Không sao, không cần làm vậy đâu."

Tôi mấp máy khẩu hình miệng.

"Không sao à?"

Tôi nhanh chóng gật đầu. Anh ấy hiểu tôi đang nói gì.

"Nhưng sau đó thì cô sẽ rất lạnh nếu chúng ta cưỡi ngựa đấy."

Blake cởi áo khoác và trùm nó lên người tôi , tôi hoảng hốt vẫy tay.

'Ta ổn mà. Trời lạnh đó nên chàng mặc nó đi. "

"Sao cơ?"

Lần này thì câu đó khá phức tạp nên tôi không thể nói nó chỉ bằng khẩu hình miệng được. Tôi đành phải sử dụng cả ngôn ngữ cơ thể. Tôi chỉ vào Blake và giả vờ rùng mình.

"Ta sẽ thấy lạnh hơn cô?"

Cuối cùng thì anh ấy cũng hiểu tôi đang nói gì. Tôi cười rạng rỡ và gật đầu.

Hồi đó Blake rất dễ bị cảm.

Đang là mùa thu thôi nhưng mà nhiệt độ ở Thung lũng Hỗn Mang lại rất thấ, cũng có gió khá mạnh nữa nên cảm giác cứ như là chớm đông rồi ấy. Cưỡi ngựa thì càng lạnh hơn.

Nhưng biểu hiện của Blake đã thay đổi.

“Ta đã không lo lắng tới điều đó từ lâu lắm rồi. Hồi nhỏ ta vẫn thường hay bị cảm lạnh, nhưng chỉ một vài người biết thôi ”.

Sau khi lời nguyền được hóa giải thì cơ thể anh ấy đã thay đổi rồi sao?

"Làm sao cô biết được?"

Anh ấy nhìn tôi chằm chằm bằng đôi mắt đỏ rực đầy vẻ hoài nghi, nhưng tôi đã tránh ánh mắt kiên định của anh ấy.

'…bởi vì lạnh.'

"Chỉ là bởi vì lạnh thôi à?"

Tôi nhanh chóng gật đầu.

“Chà, có thể là…”

Anh ấy từ từ liếc nhìn tôi và lại đưa áo khoác ra. Lần này tôi không thể từ chối nữa.

"Cô có thể cưỡi ngựa không?"

Tôi đã học cưỡi ngựa trước đây rồi, nhưng tôi không thể gật đầu. Đó là chuyện của bảy năm trước. Bây giờ, tôi đã mất giọng nói và không thể viết được nữa. Những kiến ​​thức mà tôi có vào thời điểm đó cũng chưa chắc đã còn.

“Không sao, nếu cô không biết cưỡi thì cô chỉ cần ngồi ở phía sau là được ”.

Khi chúng tôi đến gần, con ngựa trắng hí lên rồi ngoảnh đầu đi.

Tôi lo lắng rằng con ngựa sẽ bị hoảng vì sự xuất hiện của tôi nên tôi vội vàng lấy tay che đi vết sẹo, nhưng Blake đã ngay lập tức nhấc bổng tôi lên lưng ngựa. May mắn thay, con ngựa đã bình tĩnh lại rồi.

"Josh là một con ngựa hiền lành, thế nên cô không phải sợ gì đâu."

Tên của con ngựa trắng phải là Josh. Đó là một cái tên dễ thương. Blake là người đã đặt tên cho nó sao ?

"Giữ lấy."

Tôi nhẹ nhàng nắm lấy quần áo của anh ấy.

Nhưng Blake lại nắm lấy và luồn tay tôi quanh eo anh ấy.

"Nguy hiểm lắm, thế nên giữ chặt vào nhé."

Tôi gật đầu và ôm chặt eo anh ấy. Blake mỉm cười.

"Làm tốt lắm."

Nó giống như thể anh ấy đang khen ngợi một đứa trẻ ấy. Công việc trước đây của tôi luôn là khen ngợi anh ấy, thế mà giờ điều đó lại ngược lại rồi. Không hiểu sao tôi thấy hơi lạ lẫm.

“Mà Rose này, quên lời bọn họ nói đi nhé. Họ quá xấu xí nên đó là lý do tại sao họ lại bị ám ảnh bởi vẻ ngoài của người khác đấy ”.

Anh ấy đã nghe những gì họ nói và thậm chí anh ấy còn sa thải hai kỵ sĩ bởi vì tôi.

Tôi gật đầu. Diện mạo, tính cách và thái độ của anh ấy đều khác trước.

Nhưng Blake vẫn là Blake. Trái tim ấm áp của anh ấy vẫn như xưa. Nó không thay đổi một chút nào.

***

Thung lũng Hỗn Mang là nơi tập trung vô số những con quái vật. Điển hình như đám sư tử đầu chim mà trước đây tôi chỉ thấy trong sách kia. Bọn chúng đang bay phía trên đầu chúng tôi .Trông có vẻ rất đáng sợ, nhưng Blake và những kỵ sĩ khác vẫn cưỡi ngựa của họ nhanh chóng lướt qua, phớt lờ những con sư tử đầu chim như thể bọn nó chỉ là những con chim bồ câu ấy.

"Đường hơi gồ ghề nên cô giữ chặt chút."

Tay trái của tôi bị bỏng nặng nên tôi không thể dùng lực được mấy. Tôi cố gắng siết chặt bàn tay hơi lỏng lẻo của mình. Nhưng mà rất khó để tập trung khi mà tôi có thể cảm nhận được cơ lưng và cơ bụng săn chắc của Blake đang ngồi ở phía trước.

Cơ thể của anh ấy giống với Rakshul.

Là kiếm sĩ giỏi nhất trong Đế quốc Zelcan, anh luôn rất mạnh mẽ.

Blake là hóa thân của Rakshul. Nhưng cả hai cũng không giống nhau.

Rakshul là một người đàn ông vạm vỡ và đáng tin cậy, trong khi Blake lại rất đẹp trai và lịch lãm. Một vẻ đẹp không giống với phụ nữ.

Khi còn là trẻ con, anh ấy trông giống như người mẹ xinh đẹp của mình, nhưng bây giờ anh ấy có một vẻ ngoài đẹp trai pha trộn với thần thái của Tenstheon.

Thoạt nhìn thì cơ thể anh ấy khá mảnh mai, nhưng tôi có thể cảm nhận được cơ bắp ẩn bên dưới. Tôi không thể tin được rằng cái bụng em bé xinh xinh của anh ấy lại thành ra thế này.

Anh ấy đã bỏ ra bao nhiêu công sức trong bảy năm qua?

Sẽ thật tuyệt nếu tôi được ở bên cạnh anh ấy khi anh ấy đang tập luyện.

Nhưng đáng tiếc là mình đã lãng phí 7 năm cứ thế mà trôi qua.

Một tiếng gầm lớn đột ngột kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ miên man.

Tôi ngạc nhiên nhìn lên thì thấy có một tảng đá rất lớn đang từ trên núi rơi xuống. Nó đang lao thẳng về phía chúng tôi.

"Điện hạ!"

Tôi có thể nghe thấy tiếng hét của những kỵ sĩ đang đi theo đằng sau chúng tôi.

Tôi nhắm chặt mắt.

Nhưng đã quá muộn rồi. Không có cách nào để tránh khỏi tảng đá kia.

 Blake nhảy xuống ngựa và ôm chặt lấy tôi cùng lăn xuống.

Cùng lúc đó, tảng đá cũng vừa rơi xuống chỗ chúng tôi đứng lúc nãy.

Nếu anh ấy chỉ chậm một chút thôi, chúng tôi sẽ bị nghiền nát mất.

"Cô ổn chứ?"

Blake ngay lập tức kiểm tra tình trạng của tôi.

Tôi gật đầu.

Tôi không bị thương gì cả vì Blake đã che cho tôi , chiếc áo khoác dày của anh ấy cũng làm đệm cho cú ngã vừa rồi.

Nhưng lúc này tình trạng cơ thể tôi không phải là vấn đề nữa. Tôi thấy máu chảy ra từ cánh tay của Blake.

Khi tôi chỉ vào cánh tay của anh ấy, Blake chỉ nhìn chằm chằm vào vết thương của anh ấy và mỉm cười.

"Không có gì to tát đâu."

Thoạt nhìn, cánh tay của anh ấy bị thương khá nặng.

Vết thương của anh ấy sẽ không được điều trị thật tốt khi mà chúng tôi còn ở một nơi hoang vắng thế này.

Tất cả là do tôi.

Blake có thể sẽ không bị thương nếu anh ấy mặc kệ tôi.

Nếu anh ấy không đưa áo khoác cho tôi, anh ấy đã không bị thương rồi.

Nếu tôi có sức mạnh của ánh sáng, tôi có thể chữa khỏi cho anh ấy.

Tôi cảm thấy vô cùng bất lực và có lỗi với Blake.

“Đừng khóc mà. Ta mới là người có lỗi, vậy thì sao cô lại tự trách mình chứ? "

Anh ấy an ủi tôi bằng một nụ cười như thể đã đọc được suy nghĩ của tôi.

Trong khi đó, máu vẫn không ngừng chảy ra từ cánh tay của Blake.

"Không sao cả." Anh nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay bị thương của mình bằng tay phải.

Vào lúc đó, một tia sáng phát ra từ tay anh ấy và vết thương đã bắt đầu biến mất.

"Nhìn này, ta đã nói sẽ không sao mà."

Blake cho tôi xem cánh tay của anh ấy.

Mặc dù vẫn còn một ít máu nhưng mà vết thương thì đã lành rồi.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Anh ấy đã sử dụng sức mạnh ánh sáng sao?

"Sao cô lại khóc?"

Anh ấy lấy khăn tay lau nước mắt cho tôi.

Tôi lắc đầu và chỉ vào tay của anh ấy. Anh ấy nên lau máu trên cánh tay của mình trước.

"Ta không sao."

Vết thương đã lành nhưng máu vẫn còn. Vậy mà anh ấy cứ nói rằng mình không sao.

Blake vẫn như trước, luôn giả vờ là mình ổn.

Tôi lấy chiếc khăn lau vết máu trên tay anh ấy.

"Thật vô lễ khi mà dám cướp đồ của Thái tử đấy."

Anh ấy nói một cách tinh nghịch.

"Điện hạ!"

Edon và Jayden nhảy qua tảng đá và chạy về phía chúng tôi. Tảng đá lớn đã chắn ngang đường nên họ đã bỏ lại ngựa của mình.

“Đừng có ầm ĩ lên thế. Không có gì to tát cả."

“Sao lại không có gì được !? Tay người đang chảy máu kìa! ”

Không giống như Edon lo lắng và có vẻ hơi bất lực, Jayden chạy vội vã đi mang con ngựa trắng của Thái tử về mà không thèm xem tình trạng của Thái tử.

“Jayden! Điện hạ đang bị thương đấy, sao cậu lại đi quan tâm một con ngựa trước thế chứ!? ”

“Dù sao thì chúng ta cũng có chữa trị được vết thương của ngài ấy đâu.”

Edon vô cùng tức giận khi thấy Jayden nói nhẹ nhàng như thế.

"Nhiệm vụ của chúng ta là hy sinh mạng sống của mình cho Thái tử!"

"Ta nhất định sẽ cống hiến mạng sống của mình, nhưng không phải trong tình huống này, đúng không?"

"Ách, giới trẻ ngày nay đúng là!"

Edon tặc lưỡi.

Anh ấy cũng đã thêm vài tuổi rồi. Trước đây anh ấy vẫn luôn xuề xòa, nhưng bây giờ thì khác , Edon đã trở thành một người chỉ huy phải chịu đựng những kỵ sĩ trẻ tuổi này.

"Edon, đủ rồi."

Blake nhắc nhẹ. Edon đành miễn cưỡng im lặng.

"Jayden, Josh thế nào rồi?"

"Nó hơi run chút thôi nhưng mà vẫn ổn ạ."

"May quá. Nếu Josh chạy xa hơn chút thì sẽ rất khó để tìm thấy nó ”.

"Ta rất hài lòng."

Blake kiểm tra tình trạng của con ngựa rồi lại nhìn tôi.

Anh ấy xem xét kỹ lưỡng bàn tay của tôi và dường như không hề quan tâm đến vết sẹo bỏng kia.

'Ta ổn mà.'

Tôi mấp máy môi. Anh ấy bảo vệ tôi nên tôi không bị thương gì cả.

"Tốt quá."

Blake cười rạng rỡ.

Ánh mắt dịu dàng và lương thiện của anh ấy khiến tôi như muốn khóc thêm lần nữa.

***

Sau khi họ dọn sạch những tảng đá ngáng đường, chúng tôi lại lên đường.

Tôi có thể hiểu tại sao những kỵ sĩ kia không khuyên can Thái tử ngay cả khi anh ấy đang dẫn đầu một mình, và tại sao họ lại không một chút cảnh giác với những con quái vật đi qua chúng tôi.

Blake có sức mạnh ánh sáng.

Những con quái vật kia sẽ không dám đến gần chúng tôi, và ngay cả khi anh ấy bị thương thì anh ấy vẫn có thể tự chữa lành cho mình.

Phillip đã sử dụng tất cả sức mạnh của mình để thay đổi lời nguyền.

Trớ trêu thay là nó lại khiến người thừa kế lời nguyền sở hữu cả sức mạnh ánh sáng nữa, mặc dù trước đó anh ấy không thể trực tiếp sử dụng nó.

Bây giờ lời nguyền của anh ấy đã được hóa giải nên anh ấy có thể sử dụng tất cả sức mạnh của mình.

Nhưng chỉ còn một câu hỏi.

Tại sao Ser lại không lấy đi sức mạnh của Blake?

Cô ấy cực kỳ ghét con cháu của Phillip cơ mà.

Cô ấy cũng nói rằng cô ấy sẽ giết Blake trước, và thậm chí còn đưa cho tôi một thanh kiếm để làm điều đó.

“Chúng ta đang đi xuống đó. Giữ chặt nào."

Tôi nhanh chóng giữ chặt lấy eo anh ấy.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 84
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.