Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 85

Chương 85 – Nam thần và quái vật (5)


 

“Thưa Điện hạ, người cẩn thận đó.”

Blake có sức mạnh ánh sáng, nhưng vì tai nạn vừa mới xảy ra không lâu nên Edon vẫn đi bên cạnh anh ấy.

"Lùi lại đi.  Ngươi đang cản đường ta đấy. "

Blake nói thẳng với Edon, nhưng  Edon không bỏ cuộc mà tiếp tục chạy lại gần anh ấy hơn.

“Thưa điện hạ, Thung lũng Hỗn Mang luôn bất ổn kể từ khi Cánh cửa Bóng tối bị đóng lại. Ở đây cũng có rất nhiều đá rơi xuống và cả động đất nữa. Tốt hơn là chúng ta đợi nó ổn định chút rồi hẵng đi tiếp ạ ”.

“….”

Thung lũng Hỗn Mang dường như đã thay đổi rất nhiều sau khi lời nguyền của Ser được hóa giải và Cánh cửa Bóng tối biến mất.

Những lời của Edon hoàn toàn hợp lý, nhưng Blake lại không nói gì cả.

Anh im lặng, như thể đang phủ nhận những lời của Edon.

Edon thở dài, nhưng anh không tiếp tục thuyết phục Blake nữa.

“Điện hạ, hôm nay chúng ta nghỉ ngơi ở Vallin nhé.”

Vallin là nơi gần với Thung lũng Hỗn mang nhất.

"Chúng ta không có thời gian để lãng phí ở đó nữa."

“Chúng ta chỉ ở đó qua đêm thôi. Không phải người đang bị thương sao?"

"Nó đã khỏi rồi."

"Chắc cô Rose mệt lắm rồi."

Khi Blake nghe thấy điều đó, anh ấy quay lại và nhìn tôi.

"Cô ấy à?"

“Cưỡi ngựa cần rất nhiều thể lực. Nhất là những người không quen cưỡi ngựa thì càng mệt hơn. Có phải vậy không, cô Rose? ”

Edon nhìn tôi với ánh mắt đầy hy vọng, giục tôi nói đồng ý.

Tôi nhanh chóng gật đầu.

"Chúng ta sẽ đến điền trang của Huân tước Vallin."

Đúng lúc đó, Blake đã thay đổi nơi dừng chân của mình.


 

***


 

"Xin kính chào Thái tử điện hạ”.

Khi chúng tôi đến điền trang, Huân tước Vallin, Tử tước Dix, những kỵ sĩ và người hầu đều ra nghênh đón chúng tôi.

Khung cảnh giống như trong tiểu thuyết gốc. Giờ tôi đã biết rằng đây không phải chỉ là thế giới giả tưởng mà những chi tiết tôi nhớ được trong cuốn tiểu thuyết cũng đều rất hữu ích.

Có lẽ ‘Tiểu thư và Quái vật’ được viết bởi một người đã từng trải qua thế giới này một lần rồi, hoặc ít nhất cũng là một người có liên hệ với thế giới này.

Thế nên tôi không thể bỏ qua cốt truyện gốc được, bởi vì nó không chỉ là một cuốn tiểu thuyết thôi đâu. Mọi thứ vẫn vậy ngoại trừ những người xung quanh tôi.

“Cảm ơn ngươi đã chào đón chúng ta mặc dù thông báo gấp rút như vậy.”

Blake tự tin chào hỏi.

Trong lòng tôi đã vô cùng xúc động khi mà lúc này anh ấy đã khác hoàn toàn với thời điểm anh ấy bị mọi người xung quanh khinh thường. Anh ấy đã có phong thái tự tin của một vị Thái tử rồi.

"Ahh!"

Người phụ nữ đứng bên cạnh đột nhiên hét lên.

Sau tiếng hét của cô ta, mọi ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào tôi.

Tử tước Dix cố gắng chữa cháy. Ông ta cười ngượng nghịu giới thiệu người phụ nữ kia.

"Đây là con gái của thần, Joanna ạ."

“Xin kính chào Thái tử điện hạ. Em rất xin lỗi, em chỉ hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy vết thương của người ạ. "

Cô ta đã bao biện cho mình một cách khéo léo, nhưng tôi vẫn biết rõ. Cô ta hét lên như vậy vì quá ngạc nhiên khi chạm vào ánh mắt của tôi.

"Điện hạ, ngài bị thương sao?"

"Không có."

"Điện hạ không hổ danh là người được Nữ thần lựa chọn."

Tử tước Dix cười nói. Joanna cũng chêm vào.

“Quả nhiên là Điện hạ rất tuyệt vời.”

Joanna Dix là một nhân vật phụ trong ‘Tiểu thư và Quái vật’.

Cô ta rất xinh đẹp, nhưng lại có một nỗi lo sợ tới ám ảnh về sự thật rằng cô ta là con gái của Tử tước Dix.

Joanna tiếp cận Richard để nâng cao địa vị của mình, và Richard cũng bị thu hút bởi tham vọng của cô ta.

Richard nghĩ rằng anh ta đã tìm được một đồng minh giống với mình rồi. Nhưng ngay khi nhận ra cô quá tham lam, bất tài và ngu ngốc thì anh ta nhanh chóng bỏ đi ý nghĩ đó. Cuối cùng, Richard đã lợi dụng cô ta như một công cụ và cuối cùng là ném cô ta đi khi cô ta không còn giá trị gì nữa.

“Chúng thần sẽ tổ chức một bữa tiệc chào mừng hoành tráng cho ngài rồi ạ.”

"Ta mệt rồi."

"Điện hạ!"

Khi Blake thẳng thừng từ chối lời đề nghị của tử tước, Edon đã giật mình vội gọi anh ấy.

“Hahaha, hẳn là Thái tử đã rất mệt rồi. Joanna, con đưa Thái tử về phòng đi. ”

“Vâng ạ” Joanna trả lời một cách duyên dáng.

Sau đó, người quản gia nói, "Các kỵ sĩ có thể đi theo thần ạ."

Tôi đang băn khoăn không biết phải làm gì thì đột nhiên, Blake nắm lấy tay tôi.

"Đi thôi, Rose."

***


 

Thời tiết lạnh giá, đất đai thì cằn cỗi. Những con quái vật thường xuyên ghé qua đây bởi vì nó nằm ở gần Thung lũng Hỗn Mang. Vallin là một trong những vùng đất nghèo nhất với dân số ít ỏi, nhưng nội thất trong căn dinh thự lại rất sặc sỡ.

"Rose, cô có bị thương ở đâu không?"

"Không có, ta ổn mà."

Anh ấy vẫn ngọt ngào như khi chúng tôi còn là trẻ con.

Lúc đầu tôi không nghĩ vậy vì anh ấy có vẻ rất cộc cằn và thô lỗ với nhóm kỵ sĩ, nhưng anh ấy lại đặc biệt dịu dàng và chu đáo với phụ nữ.

‘Thưa điện hạ, chàng hẳn là mệt….’

Tôi định hỏi Blake xem anh ấy có mệt không, nhưng đột nhiên Joanna lại nói: “Thưa Điện hạ, ngoài đời trông ngài tuyệt vời hơn nhiều.”

Sự tức giận lóe lên trong mắt Blake.

"Ngươi không thấy chúng ta đang nói chuyện à?"

"Em xin lỗi…"

Khi Joanna đã im bặt , Blake lại nhìn tôi.

"Hả? Cô vừa nói gì vậy? Nói lại cho ta nghe đi ”.

Giọng anh ấy nghe ngọt ngào đến nỗi khó mà biết được anh ấy vừa cáu kỉnh giận dỗi như vậy.

"Ta có mệt không ấy à?"

Tôi gật đầu.  Blake cười rạng rỡ.

“Ta rất vui vì cô đã lo lắng cho ta.”

Tôi bắt gặp ánh nhìn của anh ấy, mặt tôi vô thức đỏ bừng.

Sao anh ấy lại làm vậy nhỉ?

Joanna đột nhiên dừng bước và nói, "Điện hạ, ngài có thể ở trong phòng này ạ."

Cô ta chỉ vào một căn phòng ở cuối hành lang.

Nó không thể sánh với cung điện Hoàng gia được, nhưng trang trí trên cửa cũng khá lộng lẫy.

"Ta hiểu rồi."

“Cô Rose, bảo mẫu của ta sẽ dẫn cô tới phòng của mình.”

“Ta muốn phòng của Rose ở cùng tầng với phòng của ta.”

"Điện hạ, nơi này không phải ai cũng có thể tùy tiện ra vào được."

Joanna nói đúng. Blake ở đây là do chủ nhân của dinh thự đặc cách bởi vì thân phận Thái tử của anh ấy.

Những kỵ sĩ Hoàng gia thậm chí còn phải ở trong thư viện, thế nên một người vô danh như tôi càng không có quyền được ở đây.

Tôi kéo áo của Blake. Tôi không muốn bị mang tiếng là một cô gái bướng bỉnh không biết thân biết phận.

"Rose, được không?"

Tôi nhanh chóng gật đầu.

"Rose là một người quan trọng đối với ta, thế nên hãy chăm sóc cô ấy thật tốt."

“Vâng, thưa Điện hạ. Cô Rose, xin hãy đi theo ta. ”

Bảo mẫu của Joanna đáp lại một cách lịch sự.


 

***


 

Khi tôi và bảo mẫu của Joanna đi dọc hành lang, những người hầu nhìn thấy chúng tôi đều sững người.

"Cái gì thế kia?"

"Đó là người phụ nữ mà Thái tử mang đến đó."

"Thật á?"

"Ừ, ta đã gặp cô ta trước đó rồi."

"Sao ngài ấy lại mang theo con người kinh tởm đó nhỉ?"

"Đúng thật."

Họ nói chuyện phiếm trong khi nhìn chằm chằm vào tôi một cách chán ghét.

Khi ở cùng Blake, tôi không quan tâm đến vết sẹo của mình, nhưng phản ứng của những người kia đã đưa tôi trở lại thực tế.

"Đi đường này."

Ngay khi Blake khuất tầm nhìn của chúng tôi, bảo mẫu nhanh chóng thay đổi thái độ.

Trong khi tôi đang cúi đầu đi bộ, tôi nghe thấy ai đó nói từ phía sau tôi.

"Gì chứ!? Ngay cả khi anh ta có là Thái tử thì anh ta cũng quá tự cao rồi đó! ”

Joanna giận dữ tiến về phía tôi.

Những người hầu nhận thấy điều này liền nhanh chóng đi mất hoặc quay lại bắt đầu lau cửa sổ.

Joanna không quan tâm đến những người hầu kia. Cô ta chỉ nhìn tôi chằm chằm.

"Bảo mẫu, ngươi đi đâu thế?"

"Chúng thần sẽ đến thư viện tầng bốn ạ."

"Ngươi định để cô ta ở lại thư viện à?"

"Vâng ạ…."

Cô bảo mẫu nhìn Joanna và gật đầu.

"Đưa cô ta đến nhà phụ đi."

"Tòa nhà phụ ạ?"

"Đúng."

“À, nhưng—“

“Ngươi đang phàn nàn đấy à? Nếu cô ta đang mang một loại bệnh nào đó thì ngươi có chịu trách nhiệm không? "

Joanna lườm tôi một cách ghê tởm.

Bảo mẫu vội vàng cúi đầu.

"Không đâu ạ. Thần sẽ đưa cô ta đến tòa nhà phụ ngay lập tức. ”


 

***


 

"Tới rồi."

Ngay khi chúng tôi vào phòng, bảo mẫu kia đã ho sặc sụa.

Căn phòng đầy bụi do không được sử dụng trong một thời gian dài.

"Cô nghỉ ngơi đi."

Tôi nắm lấy quần áo của bảo mẫu khi cô ta chuẩn bị đi ra ngoài.

"Ôi chúa ơi!"

Cô ta hét lên như thể tôi đang truyền bệnh cho cô ta ấy, mặc dù tôi đã nắm bằng tay phải không có vết sẹo. Tôi vội vàng bỏ tay ra và giả vờ lau bàn.

Căn phòng dù có nhỏ nhưng cũng không thành vấn đề. Nó nhỏ hơn căn phòng của tôi ở Cung điện Amoria, nhưng rộng hơn nhiều so với căn phòng của tôi ở Hàn Quốc rồi. Tôi cũng không bị giam cầm trong một tòa tháp bị khóa chặt ở mọi phía như một nghìn năm trước nữa.

Thế nhưng đám bụi tích tụ trong phòng lâu ngày khiến tôi khong thở nổi.

Tôi cố gắng hỏi mượn một cây lau nhà và cô bảo mẫu nói được nhưng tôi không biết liệu cô ấy có hiểu lời tôi nói hay không.

Tôi định mở cửa sổ thì đột nhiên, cánh cửa bật ra.

Tôi quay đầu lại thì thấy Joanna đang nhìn tôi chằm chằm.

“Ngươi-ngươi đã làm gì đó? Họ nói rằng ngươi được đón từ Thung lũng Hỗn Mang ra à? "

Cô ta đến để kiểm tra lý lịch về tôi.

Vẻ mặt của cô ta đầy sự thù địch.

Trong câu chuyện gốc, Joanna ghen tị với Diana bởi vì Richard.

Cô ta không làm phiền con bé, thay vào đó thì cô ta định giết Diana luôn.

Richard biết, nhưng thay vì ngăn cản cô ta, anh ta lại coi đó như một cơ hội để gần gũi hơn với Diana.

Giống như một nghìn năm trước, thói quen lợi dụng phụ nữ để đạt được mục đích của Phillip thực sự khiến tôi khó chịu.

“Ngươi thật gớm ghiếc. Ngươi đừng có nghĩ lòng tốt của Thái tử thành điều gì khác đấy! Ai sẽ chấp nhận một con quái vật như ngươi chứ? ”

Tại sao tôi lại phải nghe cái thứ nhảm nhí này nhỉ?

'Cô thô lỗ thật đấy.'

"Gì? Ngươi còn không thể nói cơ à? "

Joanna cười và chế nhạo tôi. Không giống như Blake, cô ta không cần biết tôi đang muốn nói gì. Thế nên ngay cả khi tôi phản đối thì cô ta cũng không thèm nhìn khẩu hình miệng của tôi.

“Bảo mẫu, hãy đặt một chiếc gương trong phòng đi, để con quái vật này không mơ về những điều ngớ ngẩn nữa.”

Cô ta xúc phạm tôi rồi đi ra ngoài.


 

Bạn đang đọc:Tôi Trở Thành Vợ Của Thái Tử Quái VậtChương 85
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.