Bạn đang đọc:Trở lại lúc phu quân thời niên thiếuChương 30

Buổi chiều tan học, Cố Vô Ưu vẫn đi cùng với Cố Điều.

 

Trên đường, Cố Điều dựa vào xe ngựa, cúi đầu pha trà, nàng luôn luôn là một người biết thưởng thức, ngày hè thì đi hái sen, ngày đông có mai, ngày xuân hoa đào, ngày mùa thu có cúc, nàng đều sẽ thu thập và phơi khô, sau đó dùng nước vào mùa đông để nấu trà.

 

Hiện tại trà nàng đang nấu chính là nguyên liệu hoa mai mà nàng phơi năm ngoái, chưa nấu xong nhưng mùi hương đã toả ra khắp nơi.

 

Cố Vô Ưu không giỏi mấy việc, nàng cong mắt nói chuyện sáng nay, "Không ngờ lại tình cờ gặp hắn trên đường, sau đó bọn muội còn cùng nhau tại trong ngõ nhỏ ăn điểm tâm."

 

"Nhà kia hoành thánh đặc biệt ăn ngon, thịt bên trong rất mềm, rất thơm."

 

"Nước canh cũng ngon!"

 

"Nhưng có hành, muội không thích."

 

"Chờ khi nào tỷ rảnh, muội với tỷ cùng đi ăn, muội nhất định sẽ thích!"

 

Cố Vô Ưu trong lòng cao hứng, những gì cô ấy nói đều có chỗ này chỗ kia, nhưng dù vậy, điều đó vẫn khiến cô ấy rất vui hạnh phúc, cả cổ xe tràn đầy tiếng cười vui vẻ của nàng: "Mặc dù hắn trông hung dữ nhưng trong tâm hắn vẫn rất tốt."

 

 

"Biết muội không mang bạc vụn, cũng không nói gì với muội liền trả tiền cho muội, sau đó ta đi mua kẹo hồ lô, hắn lại giúp muội trả tiền."

 

“Nhị tỷ nhị tỷ, tỷ nói xem có phải hắn rất tốt hay không ~” nàng duỗi tay, kéo tay áo Cố Điều, nhẹ nhàng túm túm, dáng vẻ làm nũng bắt buộc người khác phải trả lời.

 

Cố Điều nhìn nàng một cái, tiểu cô nương nhăn mặt cong môi, cằm nâng cao, dáng vẻ hớn hở lại không kém phần kiêu ngạo, ai nhìn thấy cũng sẽ thích...... Nàng cười cười, có chút bất đắc dĩ, lại có chút buồn cười, nhẹ giọng phụ họa: “Đúng vậy, hắn rất tốt.”

Trà sen đã nấu xong.

 

Nàng rót một chén rồi bỏ thêm chút mật hoa, sau đó mới đặt tới trước mặt Cố Vô Ưu.

 

Cố Vô Ưu nghe nàng trả lời thì càng vui vẻ, rút tay, nhướng mày nói thêm một câu nữa: “Muội biết hắn là người tốt mà.” Sau đó, Cố Vô Ưu nhận lấy trà, cẩn thận nhấp một ngụm, vị mật hoa và hương hoa mai tỏa ra khắp bốn phía đầu lưỡi.

 

Nàng híp mắt, uống thêm một ngụm, sau đó khen ngợi: “Trà của nhị tỷ uống ngon thật.”

Cố Điều cười nói: “Nếu muội thích thì lát nữa ta kêu Thu Nguyệt đưa một ít qua chỗ muội.

“Không cần.” 

 

Cố Vô Ưu cầm chung trà lắc đầu: “Muội không thích uống những thứ này, hơn nữa muội cũng lười làm, chờ muội muốn uống thì sẽ đi hỏi nhị tỷ lấy trà uống!"

 

"Cũng được."

 

Cố Điều cười cười, nàng cũng nâng một chén trà, nhớ tới chuyện sáng nay lại cùng người cười nói: "Hôm nay Liễu tiên sinh còn khen ngợi muội, nói muội thông minh lanh lợi, có căn cơ vững chắc.."

 

Nàng đang quan tâm đến muội muội của mình giống như quan tâm đến mình.

 

Nghĩ ngợi, lại nói một câu: "Man Man, nữ nhân học viện tuy rằng đối với tương lai hôn nhân không có lợi, nhưng nếu nàng đã quyết định đi học, cũng đừng lãng phí thời gian này. Dù cho sau này vô ích thì cũng xem như đây là một trải nghiệm.

 

Cố Vô Ưu gật gật đầu, sắc mặt cũng thay đổi được tĩnh táo một ít, "Nhị tỷ, muội biết rồi."

 

Lúc đầu nàng tới học viện này để tìm đại tướng quân, đối với việc đi học thì nàng cũng không để ý, nhưng giống như nhị tỷ nói, nếu

Học thì phải học cho tốt, cũng không bắt buộc phải học gì và này nọ nhưng ít ra phải làm chuyện không thẹn với lòng.

 

Nghĩ vậy.

 

Nàng không khỏi nghĩ tới đại tướng quân.

Mấy ngày nay, nàng nghe nói chuyện của đại tướng quân không ít, cái gì mà không tôn trọng sư trưởng, đánh nhau với bạn học, trốn học, kết quả thi hạng bét...... Dù cho không muốn tin tưởng thì có một số việc cũng đặt trước mắt.

 

Lấy trí thông minh của đại tướng quân thì dù thế nào cũng không thể hạng bét được.

Trừ phi hắn không muốn học.

 

Nàng đã biết được quá khứ của đại tướng quân từ miệng nhị tỷ, nhưng có một số việc, người ngoài sao có thể hiểu hết được chứ? Nàng không biết trong đó có ẩn tình gì hay không nhưng nàng hy vọng có thể đi cùng đại tướng quân từng bước một.

 

Cho dù đó là những năm tháng u ám, quá khứ nhiều thống khổ thì nàng cũng muốn ở bên cạnh hắn.

 

Nàng tin tưởng đại tướng quân nhất định sẽ trở nên càng ngày càng tốt!

 

Một hy vọng mạnh mẽ đã được thắp lên trong lòng Cố Vô Ưu

 

Cố Điều ngồi đối diện Cố Vô Ưu, nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy năng lượng kia, biết tiểu đường muội đây lại nghĩ tới Lý Khâm Viễn, nàng cũng không nói gì, ngược lại lắc đầu cười cười.

 

Nghĩ đến người trong lòng đã là chuyện hạnh phúc rồi nên không cần nói gì cả.

 

Hương trà trong xe dường như nồng hơn, nhưng hai tỷ muội cũng không nói gì nữa, mãi đến khi xe ngựa đến phủ Định Quốc công, Cố Vô Ưu mới xuống xe, nếu muốn thi đậu của Học viện Lộc Minh, tôi có cần đọc sách không?"

 

"Muốn thi đậu học viện Lộc Minh?"

 

Bạn đang đọc:Trở lại lúc phu quân thời niên thiếuChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.