Bạn đang đọc:Trở thành con dâu bất đắc dĩChương 15

- Chúng tay hãy trả lời câu hỏi của từng người một. 

Ta khoanh tay vào với nhau và nâng cằm lên nhìn anh ta.

- Được rồi, Laria. Cô đang muốn biết về điều gì ?

- Ta muốn biết về người vợ quá cố của công tước Acard

Cuốn sách kia không có một lời mô tả nào về bà ấy cả.

Tất cả những gì ta biết là bà ấy đã chết khi sinh Evan.

Nó hầu như chỉ viết về mỗi nhân vật chính, nên ta không biết bất cứ điều gì về những nhân vật khác.

- Ý cô là bà Matilda Larilash Acard. 

Sven gãi cằm ra điều khó hiểu nhìn ta.

- Cũng giống như cô thôi Laria, bà ấy cũng phải kết hôn nhân với công tước Acard trong sự sắp đặt kể khi họ còn nhỏ. Nhưng Matilda là một người ấm áp và tươi sáng nên họ sống rất hòa hợp với nhau.

- Thật vậy không ?

Liệu cha có thực sự là một người đàn ông dễ dàng hòa thuận với ai đó không ?

Ta nghiêng đầu tự hỏi.

- Matilda là một người đáng quý, bà ấy tốt bụng. Bà ấy luôn khiến cho người khác không thể không thích. 

Những lời của Sven sau đó càng khiến ta biết thêm rõ hơn về Matilda.

- Matilda đặc biệt rất thích sự hài hước của công tước Acard, bà ấy không thể ngừng tươi cười trước chúng.

Ta thở dài thừa nhận điều này hoàn toàn đúng.

- Đây chính là tình yêu đích thực

- Vào ngày đó, ai cũng nói rằng công tước Acard lúc nào cũng rất hạnh phúc với vợ mình.

Ta nghiêng đầu, thắc mắc nhìn anh ta.

Ta chẳng thể tưởng tượng nổi khuôn mặt của ông ấy vui vẻ với vợ mình như thế nào, bởi vì ta thấy ông ấy luôn vô cảm và thô lỗ với bất kỳ ai.

Không hiểu sao lòng ta lại thấy hơi nặng trĩu.

- Ông ta có chút ám ảnh với sự chiếm hữu. Ông ấy sẽ rất bồn chồn nếu không có sự hiện diện của Matilda, luôn muốn bà ấy trong tầm mắt của mình. Thậm chí còn muốn kiểm soát mọi thứ của bà, ông ta ghét việc matilda gặp gỡ những người đàn ông khác.

- Hả….?

- Ta được biết rằng Matilda đến thị trấn cùng với Ludvar áo xanh, đội phó của các hiệp sĩ vào ngày đó và bà ấy đã dạo quanh trấn nhỏ suốt ngày này qua ngày khác.

- Ludvar áo xanh ?

- Đó là một biệt danh được đặt cho ông ấy vì Ludvar luôn mặc đồng phục màu xanh của các hiệp sĩ Acard. Nó hơi bẩn nên chẳng ai mặc cả và ông ấy là người duy nhất mặc nó .

- Ah. Tại sao ông ta lại có gu thẩm mỹ kì cục như vậy ? 

- Một số người nói rằng vì đôi mắt Matilda có màu xanh lam nên Ludvar mới thích những thứ có màu xanh, nhưng chắc gì đã vậy. Khi biết điều này, công tước Acard nói rằng ông ta sẽ móc mắt của Ludvar ra để cho hắn chẳng nhìn ngắm Matilda được nữa. 

Sự ám ảnh và ghen tị thường ảnh hưởng đến người khác. Đáng lẽ Ivan phải lắng nghe xem vợ mình thực sự mong muốn điều gì chứ..

- Chà, nếu như ta nhớ không nhầm thì Matilda được rất nhiều người theo đuổi 

- Ta hiểu rồi. 

Ta gật đầu lia lịa.

- Vốn dĩ bà ấy không có sức khỏe tốt nên sau khi mang thai Evan, Matilda ngày càng tệ hơn, chẳng khá khẩm được là bao 

- Ôi, bà ấy không được khỏe ư ?

- Biết vậy, công tước đã rất lo lắng trong suốt thai kỳ của vợ mình. Thật đáng buồn, Matilda đã trút hơi thở cuối cùng trong khi sinh con.

Ta đột nhiên tự hỏi liệu Evan sẽ cảm thấy như thế nào nếu như cậu ấy nghe thấy điều này.

Không, ta nghĩ cậu ấy vốn đã biết hết rồi.

- Cô Laria cũng nên cẩn thận, dè chừng với ông ta và Evan

- Hả ? Tại sao lại vậy ?

- Bởi vì cô và nữ công tước trông chẳng khác gì nhau cả

Ta nghĩ chắc ý của Sven là ta và bà ấy rất giống nhau về ngoại hình chăng ?

- Có thể hai người họ sẽ rất thân thiện với cô nhưng nếu như cô làm sai chuyện gì, hậu quả sẽ chẳng thể gánh nổi đâu, nó nằm ngoài sức tưởng tượng của cô đấy

Nhưng trong câu chuyện gốc kia, Evan thực sự thờ ơ với bất cứ điều gì Laria làm mà nhỉ ?

Ta chớp mắt và chìm vào suy nghĩ.

Ngay cả khi người vợ đầu tiên qua đời và người vợ thứ hai lừa dối, Evan vẫn dửng dưng như không bị tổn thương gì cả.

Mặc dù bây giờ cậu ta rất đáng yêu nhưng sự thân thiện cũng chẳng tồn tại ở Evan. 

- Có lẽ lý do công tước nhận cô làm con là vì cô giống với Matilda, nên chắc chắn sẽ chẳng có gì quá khó khăn khi ông ấy muốn thân thiết với cô hơn cả 

Mặc dù Sven đã cung cấp thêm cho ta thông tin về Matilda, nhưng nó cũng chẳng có gì đáng chú ý cả. Tóm lại, Matilda là một người tốt bụng và ấm áp, luôn quan tâm đến mọi người.

- Laria, giờ ta muốn cô hãy trả lời câu hỏi của ta 

- Được thôi

Ta đâu thể ngờ Sven lại đặt ra một câu hỏi khiến ta khó khăn trả lời đến thế.

- Cô nghĩ sao về công tước Acard ?

Ta đắm chìm trong suy nghĩ trong giây lát. Liệu Laria sẽ nói: Ông ấy là một người tốt hay cô ấy sẽ nói ra sự thật ?

Sven là một thủ lĩnh tài giỏi và sẽ rất có ích nếu anh ấy đứng về phía ta.

Vì vậy, ta đã lựa lời một chút.

- Ta nghĩ ông ấy có tiềm năng nắm quyền và sẽ làm rung chuyển hoàng gia sau này.

Sven cứ mãi nhìn ta chằm chằm. Anh ta không đưa ra bất kì câu hỏi nào  cả, liệu đây đã là đủ chưa ?

- Đó thật là một câu trả lời tuyệt vời !

Ta hy vọng khi Sven gặp ta lần sau, anh ấy sẽ không nghĩ ta như một đứa trẻ nữa.

- Ta nghĩ có lẽ ta nên đi ngay

Chỉ chưa đầy một tiếng, ta đã có thể rời đi nhanh chóng về lại tiệm bảnh..

Ta chìa tay ra và nói:

- Đưa ta 10 lượng vàng đây

Ta đâu có quên đâu.

Thành thật mà nói, chắc chắn Sven sẽ đưa cho cô một trăm lượng vàng để đổi lấy thông tin về công tước Acard, nhưng Laria lại không đồng ý vì cô cảm thấy như thể cô sẽ thua anh ta.

Sven thấy hơi thất vọng. Sau đó anh ta mỉm cười và đưa cho Laria mười lượng vàng.

- Hẹn gặp anh lần sau

- Đừng quên giúp ta về chuyện bác sĩ tư nhé 

Ta nói nốt câu cuối rồi nhanh chóng rời khỏi quán cà phê đó.

_______________

- Chị đã mua hết những thứ mà em dặn chưa ?

Ta đứng chờ và khoanh tay trước ngực ngay trước cửa hàng đồ ngọt, và bật cười khi thấy Lisa và những người đi cùng đang tranh nhau mua Ganache.

- Ôi, cảm ơn cô !

Laria tặng họ mỗi người một bông hoa đang được bán ở cửa hàng bên kia đường. 

- Thật phiền khi bạn phải đứng xếp hàng lâu như vậy nên hãy nhận món quà này nhé !

Họ bối rối nhận hoa từ tay cô ấy.

Mặc dù tặng hoa không có nhiều ý nghĩa, nhưng nó cũng đủ để bày tỏ cảm xúc. Chúng ta sẽ cảm thấy tốt hơn khi ngắm những bông hoa đẹp đẽ và rực rỡ.

Nhưng ...sao họ lại phản ứng như vậy ?

Mọi người lạ lẫm cầm lấy chúng.

- Sao vậy ? Chị Lisa, chị không thích hoa ư ?

- Không, không phải vậy. Cảm ơn em, tiểu thư Laria  

- Vậy chúng ta nên về thôi !

- Nhưng Laria này

Lisa nhìn phong bì trên tay ta và hỏi:

- Đó là cái gì vậy ?

- Ồ, cái này hả ? 

Ta ôm chặt chiếc phong bì và cười toe toét với chị ấy.

- Bí mật 

Thực ra, tên của cửa hàng đã được in trên phong bì rồi, ta chỉ làm vậy để đùa chị ấy thôi.

Và như vậy chúng ta đã kết thúc chuyến đi chơi ngắn trong thị trấn. Có vẻ như đây là thời điểm thích hợp để về nhà ngồi nhâm nhi tách trà nhỉ ? 

Chuyến đi chơi này thật tuyệt, ngoại trừ một điều là Sven có vẻ để ý đến ta hơn ta nghĩ.

Bạn đang đọc:Trở thành con dâu bất đắc dĩChương 15
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.