Bạn đang đọc:Trở thành con dâu bất đắc dĩChương 25

  -Tiểu thư, cô có sao không?

 

  Một người hầu tên Cobb tiến về phía Laria. Cobb nhanh chóng tới giúp Evan, nhưng cậu đã gượng dậy ngay sau khi ngã trước mặt Laria.

 

  Trước sự lo lắng của Cobb bị lu mờ, anh ta cũng nhanh đứng dậy và chờ một cách lịch sự.

 

  Evan phủi bụi trên người rồi rũ tóc.

 

  Cobb, người thậm chí đã chuẩn bị sẵn để cõng Evan trên lưng, cảm thấy tự xấu hổ cho bản thân vì Laria vừa yêu cầu làm vậy.

 

  Laria và Evan dường như đang xì xầm to nhỏ chuyện gì đó, nhưng chỗ Cobb đứng khá xa hai người họ, nên anh vẫn chưa thể nắm bắt tình hình lúc này.

 

  -Tôi không sao.

 

  Evan nhặt cây kiếm gỗ từ dưới đất lên, đi tới chỗ Cobb, và hỏi.

 

  -Anh tên gì?

 

  -Cobb Johansson, thưa cậu.

 

  -Anh đã kết hôn chưa?

 

  -Không, tôi chưa.

 

  -Vậy thì đi đi. Anh không phải là người có thể đưa ra lời khuyên.

 

  -Ờm, tôi đã từng trong một mối quan hệ lâu dài. Nhưng chúng tôi đã chia tay cách đây không lâu.

 

  Evan khẽ nhăn trán sau khi nghe Cobb nói rằng anh ta đã chia tay.

 

  Cobb nhanh nhảu tiếp tục.

 

  -T-tuy nhiên, cô ấy dường như có vẻ sống tốt mấy ngày hôm nay.

 

  Anh ấy nói thêm.

 

  -Dù sao thì, tôi cũng mới chỉ gặp lại cô ấy hai lần…

 

  Evan mải chìm trong suy nghĩ một hồi và rồi cất giọng lạnh lùng y Carlaudin mà hỏi.

 

  -Ta trông đáng yêu không?

 

  Nội tâm của Cobb đấu tranh một lúc.

 

  Tại thời điểm này, anh ta không nghĩ rằng Evan khá “đáng yêu”, nhưng với kinh nghiệm lâu năm của mình, anh biết rằng trung thực không phải là đức tính duy nhất.

 

  Evan chăm chú nhìn Cobb trong khi trán vẫn cau lại, để lại anh trong sự ngập ngừng. Vậy là Cobb đã thành thật mà trả lời, kể cả với các mệnh lệnh.

 

  -Cậu không đáng yêu chút nào.

 

  -Thật sao? Thực ra, ta cũng nghĩ vậy.

 

  Cobb nhận ra rằng đức tính trung thực sinh ra là để dành cho Evan. Một cấp trên cực kì khách quan thì chẳng có lí do nào để nói dối cả.

 

  -Ta không hề có chút điểm nào đáng yêu, đúng chứ?

 

  -Vâng, nói thật với cậu chủ, cậu có ấn tượng xấu tính hơn là đáng yêu.

 

  -…Hơi thẳng thắn quá đó.

 

  Evan đảo mắt rồi hỏi lại.

 

  -Vậy thì, tại sao người đó lại gọi họ đáng yêu trong khi họ chẳng đáng yêu tí nào?

 

  -Chà, tôi cũng không rõ. Bản thân tôi không thực sự dùng từ “đáng yêu”…

 

  -Ta đặc biệt tò mò về ý của một người phụ nữ khi họ miêu tả về một người đàn ông.

 

  Với lòng thành vừa chợt nảy ra, Cobb, trông giống như một tên sơn tặc, nhớ lại lúc tình nhân cũ nói anh “đáng yêu”. Bạn gái cũ của anh ta rất tốt bụng, một lần anh ta mặc bộ quần áo kì cục cô đã nói, “Anh biết đấy, anh trông đáng yêu lắm, nhưng…”

 

  -Chà, nếu đó là một cô gái thẳng tính…

 

  -Thì cô ấy rất tốt bụng.

 

  Đó là điều hiển nhiên không thể bàn cãi. Thông thường, nếu không rộng lượng, thì Laria đã chẳng cười trước những câu đùa của Carlaudin rồi. 

 

  Cobb nhanh chóng đáp lại lời lẽ chắc chắn của Evan.

 

  -Người ấy phải nói ra những điều tốt đẹp, nhưng tôi nghĩ lúc ấy là khi người ta không có quá nhiều điều để nói khen.

 

  -Ồ…

 

  Evan đã luôn phải sống bao quanh là những người tỏ ra đau buồn trước cái chết của Matilda từ khi cậu ta được sinh ra. Carlaudin rất giận vì Evan vừa để một tên dưới trướng bắt nạt, còn chưa kể đến những lời nói của Ludva. Ông ta thậm chí còn nói “đổi lại là sinh mạng của Matilda”, đó là sự khinh ghét kinh khủng nhất Evan từng nhận được từ trước đến giờ.

 

  Họ muốn mẹ cậu, chứ không phải cậu. Nên cậu nghĩ lời Ludva nói chưa bao giờ là sai.

 

  Đặc biệt với việc Carlaudin gửi cậu tới học viện. Từ khi còn nhỏ, cậu nghĩ rằng Matilda là tất cả đối với Carlaudin, nên sau cái chết của bà, ngài ấy đã trở thành một con người hoàn toàn khác, còn cậu ấy thì phải sống chuộc lỗi vô điều kiện. Vậy nên, kể cả khi cậu phải cưới một người vợ chưa từng gặp mặt trong đời ở độ tuổi non trẻ mười ba, Evan vẫn chấp nhận mà không cần cha hỏi ý kiến của mình.

 

  Một cuộc hôn nhân không hề đáng trông mong…

 

  Tuy nhiên, thật kì lạ, khi nhìn vào đôi mắt tím biếc của Laria, cảm giác lúc ấy của cậu như một cậu trai bình thường. Có những thứ cậu ấy muốn làm và có những thứ cậu ấy thích.

 

  Chẳng hạn như, cảm giác thật tuyệt khi được chìm trong cái ôm của nàng lúc ngủ, hoặc ôm vỗ về nàng khi nàng bị tổn thương như vừa nãy.

 

  Ngay từ đầu, Evan đã muốn thực hiện theo mong ước sống hoà thuận của Laria. Evan muốn làm vậy. Trong mắt cậu, Laria là một đứa trẻ lanh lợi, vui vẻ và may mắn.

 

  -Nên là tớ đã nghiêm túc nghe những gì cậu giải thích ở đường đua và thắng giải nhất nhờ có nó đó.

 

  Cậu ta đã chỉ toàn mang lại những rủi ro cho cha mình kể từ lúc mới lọt lòng.

 

  Do đó, cậu đã buột ra những lời không theo ý của mình vì lời của Ludva bảo rằng cậu không nên thân thiết với nàng và nghĩ tới Carlaudin.

 

  Ở mức độ nào đó, cậu vẫn còn nghĩ rằng người như cậu không xứng với một thiên thần như Laria. Nhưng tại lúc này, Evan cuối cùng cũng ngộ ra.

 

  Vị tiểu thư này là người đầu tiên ghì chặt lấy cậu và ấm áp trấn an cậu lúc cậu khổ sở nhất, nói rằng, “Đó không phải lỗi của cậu”.

 

  Nàng cũng là người đã cởi mở giang rộng đôi tay ôm chầm lấy cậu, một mực nói rằng dù cậu có cố đẩy nàng ra xa thế nào, đến cuối cùng, mọi thứ sẽ ổn cả thôi.

 

  Nàng ấy là người duy nhất bên cậu tại chốn này.

 

  Và có lẽ…nàng cũng có thể là người duy nhất không coi cậu như cái bóng của Matilda, mà là Evan Linaire Acard.

 

  Cố trốn tránh nàng ấy như vậy, ta thấy mình thật ngốc.

 

  Nếu cậu ấy không còn nhận được sự yêu mến của Laria vì những hành động của mình, cậu sẽ phải cố gắng hơn.

 

  Đó là điều mà Ludva làm với Evan. Nếu có ai nói rằng cậu không đủ khả năng làm việc gì đó, cậu ấy vẫn sẽ làm và làm tốt nhất có thể để thành công. Kể cả Laria như ánh mặt trời không xứng đôi vừa lứa với Evan…

 

  Evan biết mình sai rồi, cậu cần phải làm lại từ đầu. Lần đầu ánh mắt va vào hình bóng của nàng, cậu nghĩ cậu cần phải thân thiết với nàng.

 

  Cặp mắt đỏ của Evan chợt loé lên.

 

  -Cobb.

 

  -Vâng thưa cậu.

 

  -Con trai thường làm gì khi họ muốn trở nên thân thiết với một cô gái?

 

  Ý nghĩ chiều theo những ước muốn của Carlaudin, người trở nên suy sụp vì cậu, vẫn không đổi thay.

 

  Tuy nhiên, trước tất thảy những điều ấy, Laria đến trước vì nàng nói rằng giữa hai người họ đều ổn mặc dù vị tiểu công tử không nghĩ vậy.

 

  Sau khi đã đưa ra quyết định đó, cậu không tài nào bình tĩnh nổi về việc cậu đã làm tổn thương người quý giá đối với cậu.

 

  Cobb nhẹ nghiêng đầu nhìn cậu chủ mười ba tuổi, người đang trông rất nghiêm túc.

 

 “Mười ba tuổi…cậu vẫn quá nhỏ để bận tâm về vấn đề đó đấy”. 

 

  Cobb không biết nên bắt đầu và nói về nó như thế nào.

 

  -Mau chóng giải thích.

 

  -Đầu tiên, cậu cần phải chăm chút bản thân. 

 

  Evan gật đầu chân thành.

 

  -Vì cậu cũng phải trông thu hút đối với cô ấy.

 

  -Ta hiểu rồi.

 

  -Và đến khi hai người trở nên thân thiết hơn, thì cần đi ăn cùng nhau và dành thời gian cùng nhau.

 

  -Nếu mối quan hệ tiến sâu hơn, chúng ta sẽ kết hôn. Đó là lí do tại sao chúng ta cùng sống chung một nhà và cùng nằm chung một giường.

 

  -Chà.

 

  Sau đó, họ sẽ có một đứa con và Evan để ý lại mối quan hệ của cậu với Laria đã khác xa bình thường. Họ đã kết hôn. Hai người cũng đã ăn cùng nhau và sống chung một nhà.

 

  ‘Mình nghĩ nên sinh một đứa bé sau khi bọn mình đã đủ trưởng thành.’

 

  Cuối cùng, nếu loại ra những điều họ đã hoàn thành từ lời của Cobb và chỉ chọn ra những việc chưa được làm, đến cuối sẽ chỉ là sự quản lí thôi.

 

  Mà vẫn…

 

  -Vì cậu đáng yêu lắm.

 

  Theo như câu trả lời ngắn gọn của Laria…

 

  -Cô ấy luôn nói những điều tốt đẹp, mà ta chẳng có gì nhiều để đáp lại.

 

  Đôi mắt cô ấy thốt lên rằng, “Ta không thể tin rằng cậu ta là một người chồng chẳng có gì để khen ngợi cả.”, ta đã mong đợi nó, nhưng vẫn cảm thấy nhẹ nhõm.

 

  Mặc dù cậu đã vờ như không biết cô ấy khóc một mình, cậu tỏ ra khó chịu, như thể cậu chẳng cần một món quà chân thành.

 

  ‘Ta đã hành động thiếu thận trọng, và ta là một chàng trai không có sức cuốn hút nào cả.’

 

  Với cái đà này, Laria đã có thể không muốn thân thiết với cậu ta nữa.

 

  -Con ngu ngốc đến mức nào mà lại nghe theo lời hắn ta hả?

 

  Carlaudin cũng đã nói cậu ngu ngốc trước mặt Laria…

 

  -Cậu không nghĩ rằng sống hết mình sẽ tốt hơn sao?

 

  Laria thậm chí còn chẳng trông giống như sống hết mình cuộc đời của cổ.

 

  Cậu có buồn một chút.

 

  Khi còn ở học viện, những đứa trẻ khác đều nói, “Cậu lúc nào cũng cắm đầu vào học thay vì đi chơi.”

 

  “Nhìn cậu ta kìa. Không thấy nhàm chán sao?” Họ cũng dùng những từ ngữ đó đâm sau lưng cậu. Tuy nhiên, cậu dường như đã trở thành một đứa trẻ tội nghiệp chỉ biết ăn và chơi trước mặt Laria.

 

  -Tại sao cậu lại để bị bầm dập như tên ngốc thế này…cậu nói cậu giỏi kiếm thuật mà.

 

  Cậu ấy bảo rằng mình thích kiếm và đã tự cho Ludva xem nó. Thực ra, giữa tạng người và vũ khí của họ có rất nhiều điểm chênh lệch, nhưng Evan thực sự giỏi khi cầm kiếm.

 

  Bây giờ, cậu ấy chắc hẳn đã nhận ra bộ dạng của mình rồi, cái mà đã bị lún vào vực sâu sau tai nạn vừa rồi. 

 

  -Cobb

 

  -Chuyện gì vậy, thưa cậu?

 

  -Ta có mệnh lệnh dành cho anh.

 

  Evan kín đáo yêu cầu Cobb làm việc gì đó. Cobb nghe với đôi mắt mở to và gật đầu như anh ta biết phải làm gì.

 

 

Bạn đang đọc:Trở thành con dâu bất đắc dĩChương 25
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.