Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 14

“......”

 

“......”

 

Ngài Đại công tước trở nên im lặng trong khi người đứng bên cạnh ông ấy cũng trở nên chết lặng, không nói nên lời. 

 

Thông thường, trẻ em sẽ rất sợ hãi khi gặp Tristan, Ngài Đại công tước của nhà Valentine, vì tính khí nóng nảy và những trò đùa có hại của ông ấy. 

 

‘Những đứa trẻ khác sẽ khóc và chạy đi mất, nhưng cô ấy lại sẵn lòng đến đây để trực tiếp gặp ngài ấy. Quý cô trẻ này đã có một cuộc sống như thế nào vậy…?’

 

Biểu cảm của Dwayne chứa đầy sự cảm thông.

 

[Thật tốt khi được gặp lại người.]

 

Aria nắm chặt lấy tấm thẻ bài bằng cả hai tay và cười nhe răng.

 

Cô thật ra không quen với việc mỉm cười. Tuy nhiên, khi cô nhớ đến Diana, Betty, và những người hầu khác đã chăm sóc cho cô, một nụ cười chân thành đã nở trên môi cô. Cô chưa bao giờ làm việc đó trước đây. 

 

‘Thật là thú vị.’

 

Một suy nghĩ thoáng qua về sự tử tế của họ đã khiến bên trong cô cảm thấy ấm áp và có phần mơ hồ.

 

Ngay khi cô ấy nở một nụ cười tỏ sáng, Ngài Đại công tước đã cười một cách trêu trọc. 

 

“Con nhớ ta, nên đã đến đây bằng cách cưỡi trên lưng con chó săn của ta sao?”

 

Aria gật đầu. 

 

Thành thật mà nói thì, cô đã không nhìn thấy Ngài Đại công tước kể từ cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ. Nên cô đôi lúc cũng có thắc mắc rằng ông ấy đang ở đâu và làm gì. Mặc dù vậy thì cô cũng không tò mò đến mức đó.

 

“Ta hiểu rồi,” ông ấy nói với một nụ cười gượng gạo. 

 

Hoàng tử chưa bao giờ nói ra những lời như thế với Ngài Đại công tước, nên ông cảm thấy khá ngạc nhiên. Nhưng khi được nghe những điều như vậy thì nó lại không tệ như ông  vẫn thường nghĩ. 

 

“Vậy thì, con muốn chơi với ta sao?”

 

“.....”

 

“Con muốn điều gì?”

 

Aria không biết phải trả lời ông ấy như thế nào. 

 

‘Đáng lẽ mình phải nghĩ ra một mục đích trước khi đến đây…’

 

Họ không có lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn chằm chằm vào đối phương. Ngài Đại công tước chưa bao giờ chơi với bất kỳ đứa trẻ nào trước đây, và Aria cũng chưa từng chơi với đứa trẻ nào.

 

“Liệu ta có nên chơi với con như cái cách mà ta chơi với con trai của mình không?” Ngài Đại công tước hỏi, ông vỗ nhẹ lên đôi môi đỏ của mình. 

 

“Xin hãy cân nhắc lại, thưa Ngài! Đó không phải là một trò chơi bình thường cho một đứa trẻ chơi!”

 

Dwayne, người đã im lặng trong một khoảng thời gian, cuối cùng cũng can thiệp vào cuộc hội thoại.

 

“Quý cô đây là người đến từ bên ngoài biên giới. Bên cạnh đó, thần nghe nói rằng cô ấy chỉ mới hồi phục khỏi cơn sốt một vài ngày trước.”

 

‘Họ thường hay chơi loại trò chơi như thế nào mà lại làm cho anh ta hồi hộp đến thế nhỉ?’

 

Aria suy ngẫm trong một lúc. 

 

‘Mình thậm chí còn không thể tưởng tượng được cảnh mà họ chơi đùa như một gia đình bình thường.’

 

Nếu như cô ấy phải tưởng tượng, họ có lẽ sẽ chơi một trò chơi bạo lực với máu me văng tung tóe khắp nơi. 

 

“Cô ấy đã ngã bệnh ngay khi vừa đến Đại công quốc. Cô ấy trông có vẻ yếu ớt hơn cả một con côn trùng.”

 

Ngài Đại công tước cuối cùng cũng hạ thấp người và thả Aria xuống đất.

 

Ông ấy nhìn chằm chằm vào cô, cảm thấy tò mò làm sao mà cô ấy có thể sống sót sau suốt khoảng thời gian qua. 

 

Lloyd chưa bao giờ nhìn chằm chằm vào cô như thế. 

 

Kể cả Diana và Betty cũng vậy…

 

“Vậy, bây giờ con đã khỏi bệnh hoàn toàn rồi sao?”

 

Aria gật đầu không một chút ngần ngại.

 

[Con muốn chơi với những con sói ở đây.]

 

“Nếu con chỉ muốn chơi với những con sói, thì tại sao con lại ở đây? Tạch–! Những đứa trẻ ngày nay có vẻ thất thường,” ông ấy càu nhàu một cách bất mãn, tạch lưỡi với một biểu cảm khó chịu.

 

‘Thì, đúng rồi mà. Ngay từ đầu con đâu có đến đây để gặp ngài.’

 

Aria đảo mắt xung quanh căn phòng trong khi cố gắng tìm một câu trả lời hoàn hảo. Sau đó, cô bắt đầu viết lên tấm thẻ bài.

 

[Con muốn được ở bên cạnh cha.]

 

Ngay tại khoảnh khắc đó, cô ấy vội vàng dùng bàn tay nhỏ bé của mình để che miệng lại. 

 

Bầu không khí tràn ngập với mùi khói thuốc lá, và nó gần như khiến cho cô ho. May mắn thay, cô ấy đã để tâm đến mức không thể ho trước mặt Ngài Đại công tước.

 

‘À, mình dường như đã quên đi về những làn khói bởi vì nó đã luôn là một phần trong thói quen sinh hoạt thường ngày của mình trong kiếp trước.’

 

Cổ họng cô ấy bỏng rát. 

 

Trong khi cô ấy cố kìm nén lại cơn ho, thì nước mắt đã bắt đầu tích lũy dần trong mắt cô – Dwayne, anh ta đã để ý thấy tình trạng của Aria, nên anh thì thầm vào tai của Ngài Đại công tước.

 

“Thưa Ngài, thần không nghĩ rằng việc hít phải khói thuốc lá một cách gián tiếp là tốt cho quý cô đây. Hơn thế nữa, cô ấy vốn đã yếu ớt rồi. Hôm nay cũng có rất nhiều văn kiện cần phải hoàn thành.”

 

“Thì sao?”

 

“Tại sao Ngài không bảo cô ấy quay lại vào lúc khác.”

 

“Đừng bận tâm,” ông ấy nói, dập tắt điếu thuốc của mình vào trong cái gạt tàn có sẵn. 

 

Sau đó ông ấy dựa vào cái ghế và nói, “Hãy thông gió đi.”

 

“Đã hiểu thưa Ngài!”

 

Dwayne nhanh chóng mở cửa sổ để thông khí cho căn phòng. 

Những làn khói nhanh chóng bay đi, nhưng làn gió nhẹ đã khiến cho những tấm rèm cửa bay phập phồng. Aria vô thức ôm lấy bờ vai run rẩy của mình vì cơn gió lạnh. 

 

Ngài Đại công tước nhìn chằm chằm vào cô ấy. 

 

“Con chắc hẳn phải có rất nhiều nhu cầu,” ông ấy vừa nói vừa đứng dậy, cởi cái áo khoác của mình ra, và thả nó lên đầu Aria. 

 

Theo phản xạ, cô vô thức làm rơi những tấm thẻ bài trong tay xuống đất.

 

Aria dường như bị chôn vùi bên trong cái áo khoác và cô ấy đã phải vật lộn với nó một chút trước khi mà cô có thể thò mặt mình ra khỏi lớp vải dày. 

 

Sau đó, cô ấy nhìn vào Ngài Đại công tước.

 

Ông ấy đã lấy tấm thẻ bài ghi rằng, [Con muốn được ở bên cạnh cha.] và kỳ lạ thay, ông ấy đã bỏ nó vào túi của mình. 

 

‘Tại sao ngài ấy lại lấy nó?’

 

Cái áo khoác khổng lồ đến nỗi cô ấy phải liên tục kéo lại để không cho nó rớt xuống và che đi gương mặt mình. 

 

“Vậy thì, chỉ cần hít thở thật tốt ở bên cạnh ta,” Ngài Đại công tước nói. 

 

Ông ấy đưa ra một yêu cầu thay vì chơi với cô. 

 

Aria thắc mắc tại sao ông ấy lại đề cập đến việc hít thở.

 

‘Rõ ràng là, mình luôn luôn hít thở mà.’

 

Cũng chính vì thế, mà cô bây giờ đã bắt đầu nhận thức về nó và đột nhiên nó khiến cô trở nên khó khăn hơn trong việc hít thở. 

 

‘Hít vào và thở ra…’

 

Aria bắt đầu dùng ngón tay của mình để đếm khoảng thời gian của từng nhịp thở.

 

Ngài Đại công tước cười khúc khích vì nhìn cô giống như đang có một khoảng thời gian khó khăn trong việc hít thở. 

 

“Con sẽ hết hơi nếu như con cứ tiếp tục làm như thế.” 

 

Aria nghĩ rằng ông ấy rất bất công. 

 

Cô vẫn hít thở rất tốt cho đến khi ông ấy chỉ ra điều đó. 

 

“Thật hiếm khi thấy Ngài lại thư giãn đến thế, như thể không còn việc để làm nữa,” Dwayne nói, mang lại một xấp giấy tờ và đặt tất cả lên bàn làm việc của ông ấy. 

 

“Đây là những giấy tờ mà Ngài cần phải xét duyệt trong hôm nay.”

 

“Ta cần một chút thời gian để thở.”

 

“Thưa Ngài, ngài vẫn sẽ sống sót thậm chí nếu như ngài có ngừng thở trong chốc lát.”

 

“Ngươi đang muốn nói với ta là hãy tiếp tục làm việc kể cả khi ta không thể thở?”

 

“Không phải thưa Ngài.”

 

Ngài Đại công tước tiếp tục vờ như thể ông ấy đang chết dần chết mòn, nhưng ngạc nhiên thay, ông ấy vẫn tiếp tục đọc lướt qua các giấy tờ và xử lý chúng theo thứ tự một cách rất tốt. 

 

Aria không có gì để làm, và vốn dĩ là một cô gái hay tò mò, cô đứng gần lại Ngài Đại công tước và hé nhìn đống giấy tờ mà ông ấy đang đọc đồng thời cô cũng vuốt đầu của con chó săn. 

 

‘Cái này…’

 

Đây là một tài liệu liên quan đến Tử tước Cavendish. Báo cáo nói rằng tất cả những đặc sứ, những người đã được phái đến Đại công quốc Nhà Valentine đều đã chết. 

 

Mặc dù tất cả mọi người đều e ngại với sức mạnh của Ngài Đại công tước, nhưng điều khiến họ sợ hãi hơn rất nhiều chính là lời nguyền của ác quỷ sẽ được lan rộng ra. 

 

‘Vậy ra đây là biến cố đó.’

 

Aria chợt nhớ lại nụ cười kỳ quái của Tử tước Cavendish…

 

“Những người rời đi để đến Đại công quốc đã chết. Đó có thể là một tai nạn, nhưng Đại công tước đã sẵn sàng hợp tác khi tôi yêu cầu ông ta đền bù một khoảng tiền khổng lồ. Tôi đoán rốt cuộc thì ông ta không phải là một vấn đề lớn đến thế!”

 

Tử tước Cavendish đã lập luận rằng các chư hầu bị ốm đau là bởi vì lời nguyền nhà Valentine. 

 

Tử tước thực chất đã ở trên bờ vực của sự lụi tàn. Nhưng nhờ vào số tiền bồi thường của Đại công tước, ông ta đã có thể trả hết nợ của mình và sống một cuộc sống xa hoa. 

 

“Bọn họ không được phép bước vào lãnh thổ của chúng ta, nhưng họ vẫn đột nhập vào và tuyên bố rằng họ đã bị dính lời nguyền…” Dwayne nói. 

 

“Thế còn cuộc điều tra?” Đại công tước hỏi.

 

“Có những dấu hiệu của lửa cháy ở trong rừng. Và thần không thể nào thu thập thêm chi tiết nào ngoài việc đó.”

 

“Thật phiền phức làm sao. Đáng lẽ ra ta nên cứ thế mà giết hắn.”

 

Aria sửng sốt bởi những từ ngữ có phần hung ác của ông ấy. 

 

“Chừng này tiền có lẽ đã là quá đủ để giết ông ta cả trăm lần.”

 

“Mọi việc sẽ trở nên còn rắc rối hơn nếu như ngài giết người một cách bất cẩn.”

 

“Đó là thứ mà ta nên lo lắng sao?”

 

“Đơn nhiên là không rồi,” Dwayne trả lời với một vẻ mặt có phần tức tối. 

 

Đánh giá qua biểu hiện trên gương mặt của anh ấy, Dwayne có vẻ như muốn nói rằng điều đó sẽ gây rắc rối cho anh ta, chứ không phải Đại công tước.

 

‘Liệu điều này có ý nghĩa là những hậu quả từ việc ông ấy liều lĩnh giết người không phải là vấn đề của ông ấy, mà là của những người hầu cận sao’?’

 

Đại công quốc nhà Valentine chắc hẳn phải có những quy định riêng của nó. 

 

Aria lại kinh ngạc một lần nữa. 

 

“Hmm, không. Nghĩ lại thì, việc cho ông ta tiền cũng không quá tệ,” Ngài Đại công tước nói, thay đổi suy nghĩ của mình như một cái lật mặt của đồng xu. 

 

Biểu cảm của Dwayne cuối cùng cũng bừng sáng lên. Anh ta có vẻ như đã dự đoán được những lời nói tiếp theo. 

 

“Ta không thể chờ đợi để xem được hắn ta sẽ bám víu vào cái hy vọng hão huyền đó được bao lâu. Ta sẽ tra tấn hắn cho đến khi hắn bò dưới chân ta trong khi cầu xin để được ta giết.” 

 

Ho! Thưa Ngài. Quý cô đang lắng nghe.”

 

Aria lắng nghe cuộc hội thoại của họ trong im lặng và rơi vào những suy nghĩ sâu xa. 

 

‘Chắc hẳn phải có một cách nào đó tốt hơn. Liệu chúng ta có thật sự cần phải đưa tiền cho những kẻ lừa đảo không?’

 

Tử tước Cavendish là một con bạc, vì vậy việc khiến cho ông ta trở nên vỡ nợ có lẽ sẽ tốt hơn. 

 

‘Con người không thể thay đổi một cách dễ dàng đến thế.’

 

Sau khi nhận được khoản bồi thường trong quá khứ, Tử tước đã đến thăm Aria mỗi khi ông ta có thời gian bởi vì những bài hát của cô đáng giá rất nhiều.

 

Thậm chí là ngay cả khi ông ta có tiền, ông ta cũng sẽ chỉ phung phí nó trước khi đó. 

 

Aria lấy cây bút máy ra và bắt đầu viết. Cùng lúc đó, Ngài Đại công tước và Dwayne đều quay về phía cô ấy. 

 

[Con biết cách để khắc phục vấn đề này.]

 

“Con sao?”

 

Ngài Đại công tước có vẻ ngạc nhiên trong giây lát, nhưng sau đó ông đặt tay lên cầm như thể chờ đợi cô làm một điều gì đó.

 

[Họ nên dùng chất diệt trùng.]

 

Aria đã nghĩ ra một giải pháp. 

 

Cô ấy rất là nghiêm túc.

 

Tuy nhiên, Ngài Đại công tước, người đã im lặng trong một lúc, đã bật cười thành tiếng. 

 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.