Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 21

‘Huh.’

 

Vincent muốn bật cười khi anh nhìn thấy Aria cố gắng quá sức.

 

Bàn tay của cô ấy quá là nhỏ, và thậm chí là chân cô cũng không thể chạm tới những cái bàn đạp ở bên dưới. 

 

Cô ấy thấp đến độ mà đôi chân chỉ có thể đung đưa trong không khí, và thành thật mà nói thì… trông có phần đáng yêu. 

 

‘Cô ấy đúng thật là một đứa trẻ.’

 

Vincent nghĩ với một vẻ mặt tự mãn. 

 

“Thôi nào, đừng có chơi đùa với cây đàn organ nữa. Nó không phải là một thứ để chị có thể bất cẩn chạm vào. 

 

Picarro, một thợ thủ công nổi tiếng, đã tốn đến 3 năm để làm ra cây đàn đó. Nó không chỉ là một nhạc cụ thông thường, nó là một kiệt tác được làm nên từ chính đôi tay của ông ấy. 

 

‘Điều đó quá là liều lĩnh khi để một đứa trẻ vô học chạm vào một loại nhạc cụ vô giá như thế,’ Vincent vừa nghĩ vừa bước tới chỗ Aria. 

 

Tuy nhiên, những ngón tay của Aria bắt đầu nhảy múa trên những phím đàn, anh ấy lập tức dừng lại mọi hành động của mình. 

 

Những ngón tay của cô ấy uyển chuyển như dỗ dành từ giai điệu này đến giai điệu khác, tạo ra những nốt nhạc được dệt lên bằng vẻ đẹp đến nỗi khiến cho mọi thứ xung quanh anh ta trở nên mờ ảo, một trải nghiệm vượt qua cả giới hạn. 

 

‘Phong cách Toccata và Fugue (Tẩu pháp) bên trong nốt Rê thứ.’

 

Đó là một kiệt tác được sáng tác ở Thời kỳ Baroque bởi không ai khác ngoài Maestro Cortez lừng danh. 

 

Những chuyển động chậm rãi và kịch tích ở lúc bắt đầu… Adagio.

 

Aria đã hoàn toàn kiểm soát được loại nhạc cụ. 

 

Âm vang của mỗi nốt nhạc thật hoàn mỹ, tiết tấu tuyệt vời, và phần động lực học được truyền tải một cách triệt để những cảm xúc của cô ấy. 

 

Một cách chậm rãi, âm nhạc đã tràn ngập khắp cả căn phòng khi những ngón tay mảnh khảnh nhảy múa trên những phím đàn một cách ngọt ngào, uyển chuyển. 

 

Cách chơi legato (nốt nhạc nối liền) của cô dường như làm tăng thêm sức kéo cho đôi bàn tay, đã tạo ra một âm thanh có phần nặng nề hơn, làm cho sự thiếu vắng của bàn đạp chỉ là một vấn đề cực kỳ nhỏ. 

 

‘Và cô ấy có thể làm được điều này… với đôi tay nhỏ bé như thế.’

 

Đầu cô ấy nghiêng về phía những phím đàn, mái tóc buông xõa qua đôi mắt đang nhắm lại một cách thanh thản.

 

Những phím đàn này, đối với cô, là cái chạm của một người tình. 

 

Đôi lúc cảm thấy tràn ngập, nhưng thỉnh thoảng lại cảm thấy ngọt ngào. 

 

‘Nhạc cụ của một thiên thần dẫn lối những linh hồn bay đến thiên đường…’ Vincent nhớ lại cái tên của cây đàn organ. 

 

Đột nhiên, anh ấy đổi hướng nhìn sang cánh tay của mình. 

 

Anh ấy đã nổi da gà. 

 

“...Khúc nhạc Anh hùng,” Vincent lẩm bẩm một cách vô tình. 

 

Sinfonia Eroica (Bản Giao hưởng số 3), một bản nhạc đã phá vỡ những ranh giới về hình thức, độ dài, sự hài hoà, và lĩnh hội được những cảm xúc và có thể là những nét văn hoá, nhưng… nó chưa bao giờ được sáng tác cho đàn organ.

 

Tuy nhiên, đôi tay của Aria cứ tiếp tục bay lướt qua những phím đàn dài khi cô dồn cả trái tim và tâm hồn vào bên trong bài hát. 

 

Đột nhiên, những phím đàn thay đổi. 

 

Ben, nhà soạn nhạc của bài hát này, có một biệt danh dành cho cây đàn organ. 

 

‘Hoàng đế của các loại Nhạc cụ.’ 

 

Màn trình diễn của thiên thần ngay lập tức báo hiệu cho sự trị vì của một vị Hoàng đế. 

 

Cô ấy đã dịch bản nhạc mình nghe được thành những phím đàn trên cây đàn organ với một sự chuẩn xác đáng kinh ngạc và thậm chí là ngay lập tức có thể tái tạo lại được những đoạn nhạc phức tạp từ âm nhạc cổ điển. 

 

Điều đó thật sự là đáng kinh ngạc. 

 

“Hungarian Dance No. 5.” (Vũ khúc Hungari số 5)

 

Lần này, cô đã chơi một đoạn nhạc violin. 

 

Chuyển động uyển chuyển từ những ngón tay của Aria được nhấn nhá bằng tiếng gõ mạnh của một nốt nhạc staccato hay một cú nhảy vọt chuyên nghiệp khi cô nhảy quãng tám trên phím đàn. 

 

Có một thứ gì đó về độ rung động của nó tạo nên cảm giác như thiên đường vậy cứ như thể một dòng chất lỏng của năng lượng đang thấm vào làn da của Vincent. 

 

Bằng một cách nào đó, hương thơm của đồng cỏ lan toả lên cùng với những nhịp điệu, và nó như thể khiến cho anh có thể nhìn thấy được những người du mục chân trần đang nhảy múa trên cánh đồng cỏ. 

 

Cô ấy tiếp tục, tạo ra những giai điệu nhẹ nhàng và tuyệt vời một cách phi thường trên cây đàn organ. 

 

Niềm phấn khích của những người du mục và nỗi đau của việc cứ mãi lang thang khắp nơi không một nơi nương tựa cứ thế trôi qua cho đến khi nó cuối cùng cũng… dừng lại. 

 

Ở những nốt nhạc cuối cùng, sự cộng hưởng mà cô tạo ra đã khuấy động những điều kỳ diệu bên trong tâm hồn của anh ấy.

 

Nó không giống như bất cứ thứ gì mà anh ấy từng nghe qua trước đây. 

 

Vincent nắm chặt tay để che đi sự hào hứng của mình, nhưng thứ bật ra khỏi đôi môi anh ấy là một tràng cười sảng khoái. 

 

Aria nhảy xuống khỏi cái ghế và đứng trước mặt anh ta. 

 

Cô khẽ mở môi. 

 

–Bây giờ, làm ơn hãy đi đi. 

 

Cút ra khỏi đây. 

 

‘Đúng như dự đoán về một cặp đôi sớm-sẽ-kết-hôn.’

 

Cách lựa chọn từ ngữ của họ rất giống nhau. 

 

Vì vậy, anh ta bước ra khỏi thư viện và, đồng thời, Aria đống sầm cánh cửa lại. 

 

‘Cô có vẻ rất giận dữ,’ Vincent nghĩ khi anh bị đuổi đi. 

 

Tuy vậy, anh ta lại không nghĩ là mình sẽ sớm ngưng cười. 

 

‘Những loài vật ngoại lai.’

 

Vincent nhớ lại lúc mà anh ấy lần đầu nhìn thấy Aria. 

 

Quả thực, những dự đoán của anh ấy đã đúng.

 

Chị dâu của anh ấy là một thiên tài. 

 

* * *

Sau khi ăn sáng, Aria định rời đi để cố nhìn những bông hoa mùa hạ mới nở trong khu vườn, nhưng một vị khách không mời mà đến đã phá vỡ kế hoạch của cô. 

 

“Em là một thiên tài,” Vincent tự hào khẳng định.

Cô nhìn chằm chằm vào anh ta bằng sự căm ghét. 

Anh ấy đột nhiên khai báo rằng mình là một thiên tài trước khi nhấp một ngụm trà và đặt nó xuống bàn sau đó. 

“Em tồn tại vì em là một thiên tài. Vì vậy, em không thể nào tha thứ cho những thiên tài khác khi mà họ lại che giấu đi những tài năng của mình.”

“.....”

“Bây giờ thì em đã hiểu rồi. Chị luôn đến thư viện để luyện tập đánh đàn organ và né tránh cái nhìn của những người khác. Em nói có đúng không?”

Điều đó chắc chắn không phải như vậy, nhưng nếu anh ấy đã giải thích nó theo hướng đó, thì cô cũng sẽ lợi dụng sự hiểu lầm này.

Aria gật đầu. Cô cảm thấy quá tức tối để có thể nghĩ ra một cái cớ khác. 

“Chị che mặt mình lại bằng một cái mặt nạ vì chị có gương mặt của một thiên tài sao?”

“?”

Thở dài, tại sao chị lại che giấu vẻ đẹp của mình một cách dễ thấy như vậy? Với tư cách là một thiên tài, em khó mà hiểu được,” Vincent vừa nói vừa hất mái tóc vàng-hoe-dài-ngang-vai ra đằng sau vai. 

Aria nhìn chằm chằm vào anh ta khi anh ấy đang chìm vào những suy nghĩ của mình. Đôi mắt xanh của anh ấy sâu thẳm như đại dương vậy, và nó chắc chắn làm nổi bật lên mái tóc vàng hoe của anh ta. 

‘...Mình đã mất đi sự ngon miệng,’ Aria nghĩ sau khi nhìn chằm chằm vào gương mặt của Vincent. 

Có một câu nói rằng một thiên tài đồng thời cũng có thể là một kẻ hoàn toàn ngốc. 

‘Mình đoán người đó chính là anh ta.’

Aria lấy một cái bánh macaron vị dâu và cho vào miệng, phớt lờ đi cậu con trai với mái tóc vàng hoe, người vẫn còn đang nghĩ ngợi. 

Sau đó, ánh nhìn của Aria đột nhiên chuyển hướng sang cuốn sách mà Vincent đặt trên bàn. 

Nó trông dày và đủ cứng cáp để làm một vũ khí. 

[Đó là cái gì vậy?]

“Ồ, cái này là một bản thảo về mã hoá chưa được sửa đổi. Tuy nhiên, em phải đọc hết tất cả những luật đề xuất đã được chỉnh sửa.”

Nghĩ lại thì, thậm chí là khi cô tình cờ gặp phải anh trong thư viện, thì cuốn sách duy nhất mà anh đọc lại chính xác là cuốn sách mà cô nhìn thấy ngay lúc này. 

‘Anh ta đem nó đi theo khắp nơi để có thể đọc được nó ở mọi lúc sao?’

Anh ấy chắc hẳn thực sự rất đam mê nó. 

Các bộ luật là khác nhau ở mỗi vùng lãnh thổ, nhưng Aria biết là nó thường dao động từ vài chục đến vài trăm cuốn sách. 

‘Nếu như một bộ luật mới sẽ ra đời, thì tại sao anh ấy lại đọc những bộ luật cũ từ trước khi được sửa đổi?’

Anh ấy đang cố gắng để trở thành một thẩm phán sao?

“Dù sao thì, đừng thay đổi chủ đề chứ,” Vincent nói. 

Anh ấy tiếp tục bàn luận về chủ đề trước đó. 

“Không một ai trên thế giới này ghét những thiên tài trẻ tuổi. Mọi người thực sự sẽ lừa những người khác nghĩ rằng họ rất trẻ để họ có thể được cho là một thiên tài đối với những người khác, mặt khác… không phải chị dâu thực sự rất trẻ sao?”

Aria biết rằng cô là một thiên tài. 

Bá tước Cortez đã luôn nói với cô ấy một cách to lớn và rõ ràng. 

“Con là một thiên tài! Con có một giọng hát tuyệt vời, và một cao độ hoàn hảo. Mẹ con không phải là đối thủ của con.”

Ông ta ca ngợi tài năng của cô như thể nó là một món quà đến từ thiên đường.

Tuy nhiên…

“Ngươi gọi đó là một bài hát sao?!”

Ông ta đột nhiên nguyền rủa cô, nói rằng cô hát rất tệ hại. 

“Chết tiệc! Sao ngươi dám cướp đi tài năng nhà Cortez. Đó là của ta! Ta đáng ra phải là người được thừa hưởng điều đó!”

Những cảm xúc thật của ông ta được lộ ra một khi ông ta uống say. 

Aria tin rằng bản thân cô có một tài năng thần thánh khi cô được chứng kiến sự mặc cảm tự ti của cha đối với mình. 

Cô được thừa hưởng tài năng âm nhạc từ ông của cô, Maestro Cortez, trong khi những cao độ hoàn hảo và một dây thanh quản đầy lôi cuốn là được thừa hưởng từ mẹ cô, Sophia. 

Đó chỉ là một điều tự nhiên khi mà mọi người đều khát khao có được món quà của cô. 

Đó cũng là lý do vì sao cô hiểu được sự thất vọng của Vincent. 

Tuy nhiên, Aria chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc ngay cả khi được ban cho tài năng phi thường như thế. 

Cô đã bị lợi dụng bởi rất nhiều quý tộc và phải chịu đau khổ vì cô là một thiên tài bẩm sinh, người mà không nên tồn tại lần nữa trên thế gian này. 

“Nếu như chị chịu nói, thì Gia tộc Valentine sẽ cho chị toàn bộ sự hỗ trợ. Họ yêu nghệ thuật hơn bất kỳ gia tộc nào khác trong Đế chế.”

“......”

“Hãy nghĩ về nó đi. Mọi người sẽ ca tụng chị với tư cách là một đứa trẻ thần đồng.”

Aria đã từng trải qua điều như thế.

Vô số lần. 

Cô thậm chí còn được gọi là ‘nữ thần’ bởi Hoàng đế. 

Điều mà Aria cuối cùng cũng đã nhận ra sau đó là một sự thật về việc con người không thể trở thành thần thánh. 

[Vincent.]

Đây là lần đầu tiên Aria viết tên anh ấy lên tấm thẻ bài.

[Nếu như anh sống sót bởi vì anh là một thiên tài, thì anh cũng sẽ chết vì nguyên nhân tương tự bởi những người coi anh là thiên tài.]

“Chị nói cái gì cơ?” Vincent hỏi với một vẻ mặt hoang mang. 

Aria nói ra những lời đó vì cô biết là anh ta sẽ bị gài bẫy và trục xuất trong tương lai, nhưng anh sẽ không bao giờ có thể hiểu được nó ngay lúc này. 

Cô lặng lẽ viết thêm.

[Giai đoạn đỉnh cao nhất trong cuộc đời anh có lẽ là ít hơn 10 năm.]

“.....”

[Anh không cần phải trở nên tuyệt vọng để có được sự công nhận. Anh không cần phải chứng minh bản thân là một thiên tài. Nếu anh làm tốt những công việc của mình, thì sự công nhận sẽ đến với anh một cách tự nhiên.]

“Thì, điều đó là dĩ nhiên rồi.”

Vincent cảm thấy ngạc nhiên khi nghe được những lời trưởng thành như thế từ một đứa trẻ nhỏ hơn mình. 

Lần đầu tiên trong đời, Vincent trở nên lắp bắp và đỏ mặt vì xấu hổ. Anh ấy cuối cùng cũng đã hành động như một đứa trẻ đúng với số tuổi của mình. 

“Chị lần nào cũng khiến em ngạc nhiên. Em không hề biết là chị đã nghĩ về điều đó như vậy… nhân tiện, em khá là kinh ngạc khi chị có thể nói chuyện với em mà không cần dùng kính ngữ.”

Vậy thì sao.

Aria trở nên vô cảm. Cô chỉ đơn thuần là không quan tâm.

Sau đó, Vincent chỉ cười và cho qua, anh nói, “Dù sao thì, chị nói cũng đúng. Ý em là, chỉ cần thở thôi thì em cũng đã tỏa sáng hơn cả ánh mặt trời! Em thực sự không cần phải chứng tỏ bản thân.”

“......”

‘Đó không phải là ý mình muốn nói.’

Vì anh ấy hoàn toàn hiểu sai lời cô nói, nên Aria viết thêm một tấm thẻ khác để anh ấy có thể đối mặt với thực tế.

[Ý tôi là nếu như anh cứ tiếp tục hành xử như một kẻ không coi ai ra gì, thì anh sẽ bị ném đá tới chết.]

“Cái gì cơ?”

[Vậy hãy làm đúng công việc của mình đi.]

Đó là một lời khuyên nghiêm túc.

Vincent cười một cách ngượng ngùng. 

“Hahaha, chị chắc hẳn đang nói đùa!”

[Tôi thật sự nghiêm túc.]

“.....”

[Anh có thể rời đi ngay bây giờ.]

Một sự im lặng nặng nề diễn ra.

Aria nhấp một ngụm trà, vui mừng vì bầu không khí cuối cùng cũng đã yên tĩnh trở lại. 

 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 21
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.