Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 24

‘Con bé muốn bị giết chết sao?’

 

Dù ông ấy có ghét trẻ con đến mức nào đi nữa, thì ông ta sẽ không bao giờ giết chúng. 

 

“Tiểu thư, khi một con người mất rất nhiều máu, cô biết họ sẽ chết mà, đúng không?”

 

[Vâng ạ.]

 

“Tương tự như vậy, khi mà cốt lõi cạn đi năng lượng, thì người sử dụng nó sẽ chết.”

 

[Vâng ạ.]

 

“Chính xác là như vậy, cho nên là hãy ngưng chuyện vô lý này lại đi.”

 

Carl nghĩ rằng lời giải thích của ông ấy là đủ tử tế để cho một đứa trẻ có thể hiểu. 

 

Tuy nhiên, Aria vẫn nhìn thẳng vào trong đôi mắt của ông ta, mà không hề có dấu hiệu nào của sự sợ hãi ngay cả khi cô đã biết về rủi ro của cái chết.

 

[Nhưng đó là phương pháp duy nhất con có thể dùng nếu như con muốn dùng năng lượng của mình trong một khoảng thời gian ngắn, đúng không?]

 

“Đúng vậy.”

 

Một phương pháp ‘độc nhất’. 

 

Aria đưa ra một quyết định nhanh chóng. 

 

Hiện tại không có bất cứ thứ gì khác mà cô có thể làm ngoài việc là đánh cược tất cả mọi thứ vào vị pháp sư này. 

 

[Ông có thể làm việc đó không?]

 

“Tôi có thể…”

 

Carl tiếp tục giải thích. 

 

“Tôi đã gặp qua vô số người lựa chọn chấp nhận rủi ro này. Tuy nhiên…”

 

Họ chủ yếu là những người chiến đấu. 

 

Những con người chỉ toàn là sức mạnh cơ bắp và không có não. Họ sẵn sàng kết thúc cuộc sống của mình nếu điều đó có nghĩa là sẽ làm cho họ trở nên mạnh hơn. 

 

Carl nghĩ là những võ sĩ đó đều ngu ngốc và thiếu hiểu biết.

 

“Nếu sức đề kháng của cô có thể vượt qua sức đề kháng của con người và gần hơn với loài trùng amip, thì cô có thể sẽ thành công.”

Ông ta nhìn chằm chằm vào Aria. 

 

Dường như cô ấy nghĩ là mình có sức chịu đựng cao đối với nỗi đau. 

 

“Cô có biết câu tục ngữ ‘nhận biết chính mình là nguồn gốc của tất cả trí tuệ?’ Nó là một câu tục ngữ khá nổi tiếng trong các đền thờ.”

 

“.....”

 

“Năng lượng của tiểu thư yếu đến độ mà thậm chí là tôi, bản thân tôi, cảm thấy rất ấn tượng khi thấy cô vẫn còn sống và hít thở được. Nếu tôi đâm xuyên qua cốt lõi của cô, thì tiểu thư sẽ lập tức ngừng thở trong 0,1 giây. Cho nên là hãy quên về việc đó đi.”

 

Ông ta đưa tay ra về phía Aria. 

 

“Tôi sẽ hộ tống cô ra.”

 

Thay vì quan tâm, đó là một nỗ lực để có thể đuổi Aria đi càng sớm càng tốt.

 

Aria im lặng nhìn chằm chằm vào bàn tay của Carl. 

 

Cô suy ngẫm một lát. Sau đó, cô nắm lấy đôi tay ông ta. 

 

“...!”

 

Ngay tại khoảnh khắc đó, đôi mắt đang hé mở của vị pháp sư mở to trong sự kinh ngạc. 

 

Ông ta nhanh chóng rút tay lại như thể ông ấy vừa trải qua cảm giác điện giật. 

 

“Cái quái gì… Điều này không hợp lý chút nào cả…”

 

Liệu điều đó có khả thi khi một con người lại có một lượng năng lượng khổng lồ đến như vậy?

 

Ngay khi Carl chạm vào bàn tay Aria, ông ta đột nhiên cảm nhận được bản chất mà cô ấy đang che giấu. 

 

Đó chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng lượng sức mạnh mà cô có được thật không thể tin được. 

 

“Cô là cái quái gì vậy?”

 

Thái độ hậm hực của ông ta đột nhiên thay đổi. 

 

‘Mình đã bị mất cảnh giác vì vẻ bề ngoài hiền lành đó.’

 

Ban đầu, ông ấy nghĩ là cô chỉ viết lên những tấm thẻ bài đó bởi vì cô là trẻ con và quá ngại để nói chuyện. 

 

Nhưng bây giờ, ông ấy đã nhận ra cô có lẽ là có một nguyên nhân khác.

 

Aria nhìn ông ấy.

 

Sau đó, cô hé môi.

 

“Siren.”

 

Aria đã đi đến đường cùng, và nếu như cô không thể giấu điều đó khỏi tất cả mọi người thêm nữa, thì cô phải chọn một đối tượng đáng tin cậy. 

 

Aria không còn sự lựa chọn nào khác. Dù gì thì cô cũng không thể giữ bí mật của mình lâu hơn nữa. Vì vậy, cô đã chọn sẽ tiết lộ nó với người đáng tin cậy nhất.

 

Vị pháp sư. 

 

Ông ấy là người duy nhất có thể phát triển tiềm năng của cô. 

 

“Ông đã nghe qua về chủng tộc Siren chưa?”

 

“...Không đời nào tôi lại không biết.”

 

Carl ngập ngừng trả lời, ông ấy nghiến răng lại. 

 

Theo bản năng, ông ấy nhận ra là bản thân giờ đây đã vướng vào một nhiệm vụ khó khăn.

 

“Chết tiệc. Cô đã giấu đi sức mạnh của mình trong suốt khoảng thời gian qua sao?”

 

Không có gì ngạc nhiên khi cô ấy vẫn còn sống. 

 

Ông ấy cứ nghĩ là cô dường như không có năng lượng, nhưng hoá ra là, cô ấy đang che giấu đi sức mạnh của mình. 

 

“Nhưng làm sao mà cô biết được về những cốt lõi…?”

 

Carl cảm thấy bối rối. 

 

Đơn nhiên, lý thuyết và thực hành là hoàn toàn khác nhau, nhưng chúng phụ thuộc vào nhau một cách sâu sắc, vì vậy cô không thể cứ thế mà bỏ qua một trong hai và thành thạo cái còn lại. 

 

Một người chỉ có thể giấu đi năng lượng của họ sau khi đã thu nhận được những kiến thức đầy đủ về nó. 

 

‘Nhưng con chỉ có thể làm được điều đó bởi vì con nhớ kiếp trước của mình,’ Aria nghĩ. 

 

Cô có thể làm được điều đó vì ký ức ngầm của mình. Cô vốn đã biết cách điều khiển năng lượng trong kiếp trước. 

 

Tuy nhiên, cơ thể hiện tại của cô rất yếu, và thậm chí cốt lõi của cô đã bị chặn lại. 

 

Phần lớn sức mạnh của cô đã bị niêm phong. Vậy cô có thể mạnh đến mức nào nếu được giải phóng?

 

“Cô là cái gì trên thế giới này vậy? Làm sao mà điều này lại khả thi cơ chứ? Thật là lố bịch!”

 

“Con biết được những thứ cơ bản của việc điều khiển năng lượng. Nhưng vấn đề là đoạn đường để năng lượng của con chạy qua đã bị niêm phong.”

 

‘Con bé có thể điều khiển được năng lượng của mình thậm chí là khi lối đi của nó chưa bao giờ bị xuyên thủng?’

 

Điều đó chắc chắn là khả thi, nhưng nó lại không có hiệu quả và là sự hành hạ đối với cơ thể. 

 

Ông ấy chưa bao giờ thấy ai tập luyện theo cách đó. 

 

Carl xoa trán của mình. 

 

“Vậy, làm sao cô lại có thể sử dụng năng lượng của mình mà không có lối đi?”

 

“Con chỉ làm vậy thôi.”

 

“Cái gì?”

 

Aria gật đầu. 

 

“Không, tại sao cô lại làm như thế?! Tại sao cô lại làm điều tương tự như những tên man di trong khi cô có tài năng nghệ thuật và sự nhạy bén đến vậy?”

 

Khi được hỏi tại sao, Aria không có lựa chọn nào khác ngoài việc trả lời. 

 

“Bởi vì con muốn hát. Con chỉ có thể học hát bằng cách làm nó theo cách này.”

 

“.....”

 

“Con hát cho đến khi con nôn ra máu.”

 

Carl dường như không nói nên lời. 

 

‘Con bé thậm chí còn không được đối xử như một con người.’

 

Ông ấy đã hiểu tại sao Aria lại giấu đi giọng của mình và không tiết lộ sự thật rằng cô là một Siren. 

 

‘Đó là lý do tại sao một đứa trẻ 10-tuổi lại không ngừng ngại mà nói với mình hãy phá vỡ cốt lõi của nó.’

 

Carl nghiến chặt răng.

 

Ông ấy không nghĩ bản thân là một người đúng đắn, nhưng ông ấy vẫn có sự nhận thức được tội lỗi của mình. 

 

Bá tước Cortez, thường được đề cập đến với tư cách là Chủ nhân Gánh xiếc. 

 

Ông ấy ép buộc những Siren tiếp tục ‘gánh xiếc' của mình và thậm chí còn khiến một trong số chúng sinh cho ông ta một đứa con gái. Điều tồi tệ hơn cả là khi ông ta không cần cô ấy nữa, thì sẽ bán cô đi. 

 

Ông ta ghét bỏ nhân loại, đáng lẽ ra ông ta phải sinh ra là một con giun mới phải. 

 

“Vậy thì, tôi sẽ đổi câu hỏi khác,” ông ấy nói trong khi cố gắng kìm nén lại cơn giận vừa mới dâng lên trong lòng mình.

 

“Tại sao cô lại đến tìm tôi? Để học cách làm sao để dùng năng lượng?”

 

Carl đã sẵn lòng để dạy cho cô nếu như cô nhờ ông ấy giúp.

 

Nhìn thấy cô bạo hành cơ thể bản thân như vậy cũng khiến cho ông ta đau lòng. 

 

Nhưng Aria chỉ lắc đầu.

 

“Chỉ cần xuyên qua cốt lõi của con thôi.”

 

“Đừng ép nó. Phá vỡ đi cốt lõi không đồng nghĩa với việc cô sẽ có thể lập tức sử dụng được năng lượng của mình. Ngay từ đầu, tôi thậm chí còn không thể đảm bảo được là nó sẽ thành công.”

 

“Không đâu, con có thể sử dụng khả năng của mình ngay khi lối đi đã được thông qua.”

 

“Và làm sao mà cô lại có thể chắc chắn như vậy…?”

 

Thành thật mà nói thì, cô có khả năng che giấu đi năng lượng của mình còn gì. 

 

Carl cảm thấy hổ thẹn với bản thân. Có vẻ như là ông ấy không thể khoe khoang về việc bản thân là một thiên tài nữa.

 

“Được rồi, tôi sẽ nghe theo cô nói. Nhưng tại sao cô lại muốn dùng những khả năng của mình một cách nhanh chóng đến vậy?”

 

Nó đã đến rồi. Câu hỏi rắc rối mà cô đã luôn muốn né tránh suốt thời gian qua. 

 

Aria hít một hơi thật sâu. 

 

Những gì cô đã nói nãy giờ có thể được chấp nhận như một lẽ thường tình, nhưng sau điều này, những lời nói của cô có lẽ sẽ chỉ nghe như những lời vô nghĩa của một người điên. 

 

Nhưng cô đã bị ép buộc để tiếp tục. 

 

“Con biết trước được tương lai và con phải thay đổi nó.”

 

“Cái gì cơ?”

 

“Trên thực tế là, cái sẽ xảy ra trong tương lai là… .”

 

“Ngay bây giờ, chờ một chút.”

 

Carl cắt ngang lời cô. 

 

“Tôi không muốn biết đâu.”

 

Aria không nói nên lời trong chốc lát. 

 

Cô đã đoán rằng ông ấy sẽ nói, ‘Cô đang nói điều vô lý gì vậy?’ hay là ‘Cô có đang tỉnh táo không?’, nhưng thay vào đó ông ta lại trả lời rằng ‘Tôi không muốn biết đâu’...?

 

Vị pháp sư tiếp tục giữ thái độ hống hách và nghiêm khắc, nhưng Aria có thể nhìn thấy đồng tử ông ta đang run lên. 

 

“Tầm nhìn xa? Cô đã nhận được một tầm nhìn sao? Mà thôi, không có gì. Điều đó không quan trọng…”

 

‘Mình không tò mò về điều đó.’

 

Aria cảm thấy ngạc nhiên khi ông ta đã dễ dàng bác bỏ câu hỏi mà cô sợ nghe nhất.

 

Bất kể phản ứng của Aria là gì, ông ra vẫn tiếp tục nói chuyện rất thẳng thắn. 

 

“Không quan trọng tương lai ra sao, cô không thể biết hay thay đổi nó được.”

 

“Tại sao?”

 

“Bởi vì mỗi người có vận mệnh riêng của họ.”

 

Vận mệnh?

 

Điều đó thật vô lý. 

 

Nếu điều đó là thật, thì liệu nó có nghĩa là Aria được định mệnh an bày là sẽ phá huỷ cả đế quốc?

 

Tại sao cô lại phải chịu đựng số phận như thế chỉ vì cô được sinh ra trên thế gian này?

 

“Ý ông muốn nói là tất cả mọi thứ đều dựa trên ý muốn của Chúa?”

 

“Thì thậm chí nếu là Chúa hay bất kể là ai đi nữa, thì cũng có những luật lệ và ý trời đã được an bày trên thế gian này.”

 

Aria nhìn chằm chằm vào Carl mà không hề trả lời. 

 

“Thế giới này trông có vẻ như là nằm trong sự hỗn loạn, nhưng trên thực tế nó đang trôi qua theo một bộ quy tắc. Một thứ đã được sửa đổi và cố định. Nó giống như một cái bánh răng ăn khớp với một bộ bánh răng vậy.”

 

Aria đã hiểu ý của ông ta đến từ đâu. 

 

Giống như tại sao táo lại có màu đỏ, và tại sao bầu trời lại có màu xanh. 

 

Những con nai thì ăn cỏ, và những con sư tử thì ăn nai. 

 

Sự hướng dẫn thần thánh. 

 

Đó là sự tạo hoá của thế gian. 

 

‘Và những con người không thể thay đổi được tương lai.’

 

Cô ấy cũng là một phần của sự tạo hoá của thế gian này.

 

“Thay đổi tương lai giống như là bỏ ra một bánh răng cũ và thay thế nó bằng một cái mới. Chúng ta không cần phải thay đổi bất cứ thứ gì khác để thế gian có thể xoay vòng lần nữa.”

 

Aria nhẹ nhàng cắn môi mình.

 

“Điều này có nghĩa là nếu như con phá vỡ một luật lệ, thì một cái mới sẽ xuất hiện sao?”

 

“Cô hiểu chuyện nhanh đó.”

 

Cô vốn dĩ thông minh. Thật khó có thể tin là cô chỉ mới 10 tuổi. 

 

Lý do mà cô ấy không nói chuyện như một đứa con nít, tất cả là vì tầm nhìn xa của mình sao?

 

Carl gật gù trong sự khâm phục. 

 

“Một ai đó sẽ phải trả giá cho việc thay đổi luật lệ.”

 

Đó là điều khả thi, nhưng cũng sẽ có một cái giá cho việc thay đổi quy luật của thời gian. 

 

Lời nói của ông ấy rất có lý. 

 

Nếu như cô quay ngược lại thời gian và cứu những người mà ngay từ đầu đã được định là phải chết, thì bù lại cô có lẽ sẽ phải trả một cái giá hợp lý cho cuộc sống của họ. 

 

‘Mình không biết cái giá là gì, nhưng…’

 

Aria trả lời một cách mơ hồ. 

 

“Kỳ lạ thật.”

 

“Điều gì kỳ lạ?”

 

“Nếu quy luật của thời gian là tuyệt đối, thì tại sao con lại biết về tương lai?”

 

‘Tại sao mình lại được cho cơ hội để quay về lại quá khứ?’

 

Vì cô biết trước tương lai, nên cô đơn nhiên là sẽ cố gắng để thay đổi nó bằng cách nào đó. 

 

“Định mệnh, số phận, hay bất kể là thứ gì. Con sẽ không thất bại trong việc thay đổi những gì là của mình.”

 

‘Mình không chỉ cứ thế mà đứng im trong khi chờ đợi cái chết của bản thân… mình phải làm một điều gì đó.’

 

“Điều đó…”

 

Rốt cuộc thì, phần đó vẫn còn nhiều sự hoài nghi. 

 

Tại sao một đứa trẻ lại có thể chấp nhận rủi ro hy sinh bản thân mình để được xuyên qua cốt lõi và nhận được những tầm nhìn về tương lai? 

 

Aria đưa ra câu trả lời một cách đơn giản. 

 

“Bởi vì ý muốn của con là ý muốn của thế gian và ý muốn của con là một phần của sự tạo hoá của thế gian.”

 

“...Cái gì?”

 

Carl cảm thấy sốc.

 

Tại sao cô ấy lại đưa ra một kết luận như vậy?

 

“Thế giới có lẽ đã biết là con sẽ hành xử như thế này. Chúa biết. Vì vậy, con chính là thế giới. Hãy đảm bảo là ông sẽ làm theo ý muốn của con.”

 

“Cô…”

 

Điều này thật vô lý. 

 

Carl phản ứng một cách chậm rãi với tất cả sự điên rồ này. 

 

Nhưng cô ấy nói như thế mà không chút lưỡng lự. 

 

Thành thật mà nói thì cô ấy rất giỏi trong việc khiến người khác ngạc nhiên. 

 

“Đơn nhiên là, nó sẽ không dễ như thế. Con có thể là không có khả năng để thay đổi quá nhiều, nhưng con sẽ cố. Bất kể con có trẻ như thế nào, thì con biết điều gì là đúng và con sẽ đi theo niềm tin của mình. Nếu như thế giới sai, thì con sẽ thay đổi nó.”

 

“......”

 

“Cái giá lớn nhất mà con phải trả là khi con nhìn thấy mọi thứ lặp lại một lần nữa. Con không thể chịu được việc phải cam chịu nó mà không làm bất cứ điều gì. Đến cuối cùng thì con sẽ chịu trách nhiệm và trả giá thậm chí nếu như nó còn tệ hơn gấp 100 lần!”

 

“......”

 

Ngay khoảnh khắc đó, đôi mắt của Carl có phần lung lay. 

 

Cô ấy nghe có vẻ trưởng thành, nhưng cô ấy chắc chắn là một đứa trẻ. 

 

‘Cô ấy muốn chịu trách nhiệm cho nó sao?’ Carl nghĩ. 

 

Cô ấy tin là trên thế gian này vẫn có sự công bằng và cô vẫn có thể thay đổi bất cứ điều gì với sức mạnh của mình. 

 

Mọi thứ đều đã được quyết định bởi một thế lực to lớn hơn.

 

‘Cô ấy có thể sống một cuộc đời không êm đềm.’

 

Nhưng cô vẫn tin vào thế giới. 

 

Carl nhận ra là ông ta đã thất bại trong việc thuyết phục cô ấy.

 

Vì vậy, ông ta chỉ thở dài và nói với cô. 

 

“Vậy thì, hãy chứng minh điều đó đi.”




Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 24
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.