Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 28

‘Tại sao nó đột nhiên lại cầm một thánh vật như thế?’ Bá tước Beauport vừa nghĩ vừa nhìn chằm chằm một cách kinh ngạc, các chư hầu khác cũng có cùng biểu cảm giống như ông ta. 

 

Bọn họ trở nên lo lắng vì họ không thể, thậm chí là một chút cũng không thể đoán trước được tình huống như thế này.

 

“Sự phán xét của Thần thánh…” Vincent lẩm bẩm. 

 

Những thánh tích là cực kỳ khó kiếm. Chúng thường được thấy ở những nơi không ai ngờ tới. 

 

Con người không thể tìm được một cái. Thay vào đó, những thánh tích sẽ tự mình xuất hiện một cách ngẫu nhiên.

 

Có một lần, nó được chôn vùi dưới đáy biển. Và có những lần, nó được trộn lẫn vào trong đống rác. 

 

Việc mà cô ấy có thể tìm thấy một thánh tích như thế… chỉ có thể được coi là một phép màu. 

 

Người được chọn bởi Chúa. 

 

Vincent đã cực kỳ kinh ngạc. 

 

‘Cô ấy không bao giờ thất bại trong việc khiến mình ngạc nhiên.’

 

“Sự phán xét của Thần thánh? Tôi chưa bao giờ nghe qua thứ như thế! Thánh tích đó có thể làm được gì cơ chứ?” Vị bá tước hỏi. 

 

Ông ta đang cố gắng che giấu sự lo lắng của mình và cố trì hoãn lâu nhất có thể. 

 

Vincent vốn dĩ đã khinh bỉ khi phải thở chung một bầu không khí với Bá tước – nghe được những lời nói vô học của ông ta chỉ khiến anh cảm thấy tức giận hơn. 

 

Vị thanh niên trẻ trả lời, “Khi thú tội trước mặt Chúa, người đó sẽ luôn phải nói sự thật. Nếu người đó cố lừa dối Chúa, thì sự phán xét sẽ giáng xuống đầu hắn, và hắn sẽ bị kết án vì những tội lỗi của mình.”

 

Sự phán xét của Chúa. 

 

Vào thời cổ đại, thánh tích được dùng như một công cụ huấn luyện cho những linh mục để họ có thể phục tùng một cách sâu xa hơn nữa giáo lý của Chúa. 

 

Nhưng ở trong trường hợp này, thánh tích lại có một công dụng khác.

 

Nó được dùng để xác định những ai đang nói dối và những ai đang nói thật.

 

Những chư hầu đang trong cơn hoảng loạn. 

 

Họ không biết phải làm gì. 

 

‘Làm sao mà điều này lại khả thi chứ?!’

 

Nó giống như là tro tàn được rải rác bên trên phần cơm đã nấu chín.

 

Sự căng thẳng bên trong tầng hầm dường như có thể cảm nhận một cách rõ mồn một. 

 

Bá tước Beauport nói, “P-Phán xét, nhưng làm thế nào…?”

 

Ngay lúc đó, Aria cử động môi của mình. 

 

Lloyd, người có khả năng đọc-môi, đã truyền tải lời cô nói đến những người chứng kiến. 

 

“Hãy cùng kiểm tra thử nào, được chứ?”

 

“....!”

 

“À, đúng rồi. Chúng ta tình cờ cũng đang có một ai đó ở ngay trước mặt, người có thể xác nhận được tính hiệu quả của nó,” anh ấy nói với một tông giọng chế giễu. 

 

Lloyd tiếp tục dẫn dắt tình huống với một thái độ thoải mái. 

 

“Anh sẽ hỏi em trước, Vincent.”

 

Cậu con trai tóc vàng cắn môi mình lại. 

 

Aria tiến đến cậu con trai trong khi cầm thánh tích.

 

Vincent rút tay mình ra và cũng cầm lấy thánh tích.

 

Anh ấy đang cực kỳ lo lắng. 

 

“Em có phải là một tên gián điệp của nhà gutter rat?”

 

“...Không phải,” anh ấy trả lời với thái độ dịu dàng. 

 

Đơn nhiên là, không có gì xảy ra. 

 

Vincent đã được minh oan. 

 

Chỉ trong vài giây. 

 

Tình huống này, tưởng chừng rất khó để lật ngược được, nhưng lại dễ dàng bị phản công chỉ bởi một cái búng tay của cô gái nhỏ. 

 

“Em đã bao giờ gây tổn hại đến cho Gia tộc Valentine, hay đã bao giờ có liên quan đến dù chỉ là một chút?”

 

“Không, không bao giờ.”

 

Cậu con trai trả lời một cách chắc chắn với một chút tự tin hơn trước. 

 

Trước đó anh ấy đã luôn run rẩy, nhưng cuối cùng thì anh ấy đã lấy lại sự bình tĩnh của mình. 

 

Tristan, người đã im lặng nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng, “Tại sao con lại ở trong sào huyệt cung cấp?”

 

“Điều đó… Con xin lỗi, nhưng con không thể trả lời được. Tuy nhiên, con không bao giờ làm bất cứ điều gì mà có thể gây tổn hại đối với ngôi nhà.”

 

“Là vậy sao…”

 

Tình huống đã được làm rõ một cách tương đối nhanh. 

 

Bá tước Beauport nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt mình. Ông ta quá sốc để có thể nói nên lời. 

 

‘Điều này thật vô lý!’

 

Mọi công việc khó khăn của ông ta đã bị phá huỷ chỉ trong vòng vài phút!

 

Ông ta không thể để việc này diễn ra. 

 

‘Kẻ phá hoại chết tiệt đó làm mình bực chết đi được! Nó có ác cảm gì với gia đình mình sao? Tại sao nó cứ liên tục can thiệp vào những kế hoạch của mình vậy?!’

 

Ban đầu, Bá tước Beauport nghĩ rằng Aria không phải là một mối đe dọa. Đứa con trai của ông ta đã bị tước bỏ danh hiệu bởi vì cô ấy, nhưng điều đó vẫn ổn. Vì sau tất cả, nó có thể chỉ là một sự tình cờ. 

 

Nhưng ông ấy đã sai. Ông ta đã bị dẫn đến sự thất bại của mình bởi vì trước đây ông ta đã bỏ lỡ cơ hội loại bỏ cô.

 

Bá tước Beauport muốn nguyền rủa đứa trẻ, nhưng ông ta không thể làm như thế bởi sự hiện diện của ba người đàn ông nhà Valentine ngay trước mặt mình. 

 

‘Vậy nếu nó là một thánh tích thì đã sao?’

 

Dựa vào phản ứng của mọi người, thì có vẻ là thánh tích đó là thật. Nhưng vị Bá tước quyết định sẽ gieo hạt giống nghi ngờ. 

 

‘Theo như tất cả những gì mình biết thì thánh tích đó có thể là một món đồ chơi của trẻ em.’

 

Ngay từ đầu nó đã khá là khả nghi!

 

Một thánh tích xuất hiện từ hư không… nắm giữ nguồn sức mạnh bí ẩn. 

 

Sau khi ổn định lại những suy nghĩ của mình, vị Bá tước cuối cùng cũng tiến lên phía trước.

 

“Nhưng làm sao mà chúng ta biết được nếu một thánh tích như này là thật hay không? Chẳng phải điều đó là khả thi khi người ta chỉ cần nhặt lên một cành cây, rồi đưa sức mạnh thần thánh vào cho nó, và làm cho nó trông giống như cái này?” Ông ta hỏi một cách trơ trẽn. 

 

Vị Bá tước cuối cùng cũng đã thành công…

 

Thành công trong việc chứng minh bản thân ông ta là một kẻ ngốc, chỉ vậy thôi. 

 

Chỉ những kẻ ngốc mới không thể phân biệt được sự khác nhau giữa một thánh tích và một nhánh cây. 

 

Trước những tuyên bố thái quá của ông ta, Lloyd nhếch mép mỉm cười trong khi chậm rãi nghiêng đầu. 

 

Anh ấy lấy thánh tích khỏi tay Vincent và đưa nó cho vị Bá tước.

 

“Vậy thì tại sao Chúa tể Beauport không tự mình kiểm tra thánh tích này đi? Đây… hãy thử nói ‘Tôi vô tội’ đi.”

 

“Tôi vô tội…” vị Bá tước nói khi ông ta đưa tay ra để nhận lấy thánh tích. 

 

Tuy nhiên, ngay khi ông ta vừa chạm vào thánh tích, từng tế bào trong cơ thể ông ta run lên. Nó như thể ông ta vừa bị tia chớp đánh trúng.

 

Sau cú sốc, cả cơ thể ông ấy cứng đơ, và ông ta lập tức ngã xuống. 

 

“Thở hổn hển–!”

 

Những chư hầu đứng xung quanh ông ta bắt đầu hoảng loạn và nhanh chóng lui về phía sau. 

 

Một lúc sau, vị Bá tước cuối cùng cũng đã nắm bắt được tình huống hiện tại của mình. 

 

Dù họ có cố gắng đặt bẫy chuyên nghiệp đến cỡ nào đi nữa, thì nó cũng trở nên vô nghĩa ở trước thánh tích. 

 

“Thần… thật lòng xin lỗi. Thần xin lỗi và thừa nhận rằng mọi thứ chỉ là một sự hiểu lầm,” ông ấy cười trong khi đổ mồ hôi lạnh. 

 

Bá tước Beauport đã đưa ra lựa chọn của mình. 

 

Ông ta quyết định là mình phải nhanh chóng thoát ra hỏi tình huống này. 

 

“Thần sẽ trả giá cho những tội lỗi của mình. Nhưng làm ơn, Thưa Bệ hạ… cậu ấy đã thú nhận là bản thân đã ở trong sào huyện cung cấp. Thần hy vọng ngài có thể hiểu được đây là một tình huống gây hiểu lầm.”

 

Tuy nhiên, không một ai có thể thông cảm cho ông ta. 

 

“Nếu đúng là như vậy, thế thì tại sao ông lại trơ trẽn bước lên như thể ông có một đức tính công bằng và trung thành với ta?”

 

Thậm chí một con chó cũng sẽ bật cười bởi sự lố bịch trong lời nói của ông ta. 

 

Tristan kiểm tra lại các số liệu mà Bá tước Beauport trình bày với vai trò là một bằng chứng. 

 

Ban đầu, Tristan đã bị làm mờ mắt bởi cảm giác của sự phản bội. Nên ông ấy không thể xem xét kỹ lưỡng các tài liệu. Nhưng bây giờ khi sự thật đã được đưa ra ánh sáng, ông ấy đã có thể nhìn thấy một số sơ hở. 

 

Ví dụ, tất cả mọi thứ từ những hành động tầm thường của Vincent cho đến sự suy sụp trầm trọng của anh ấy đều được ghi lại. 

 

“Nó trông giống như là ông đã quyết tâm sẽ hạ gục cậu ấy ngay cả khi nếu như ông có bị bắt.”

 

Nếu như Vincent không im lặng trong khi anh ấy bị thẩm vấn, thì Ngài Đại công tước có lẽ sẽ tra hỏi những chư hầu của mình trước khi ông bị cắn câu. 

 

“Liệu ngươi có tư thù gì đối với cậu ấy không?”

 

“Th-Thần sẽ không bao giờ!”

 

Sự phẫn nộ. 

 

Vincent chiêm nghiệm một hồi lâu, rồi anh ấy lên tiếng ngay khi nhớ ra một thứ gì đó. 

 

“Ồ, bởi vì chỉ số thông minh của Bá tước rất thấp, nên con đã nói ông ấy hãy đi thật xa khỏi nơi này. Những lời nói của con có lẽ đã gây sốc cho ông ấy.”

 

Cậu con trai nhìn ông ta với một chút hối lỗi.

 

Mà thật ra, cũng không hẳn. Anh ấy không hề cảm thấy hối hận đối với ông ta. 

 

Vị Bá tước trả lời, cuối cùng cũng thừa nhận và suy ngẫm về những lời nói của mình, “K-Khi đó thần đã không hiểu! Thần chỉ muốn ngài đối mặt với sự thật, chứ không phải để làm tổn thương ngài!”

 

Đúng là rác rưởi!

 

Đơn nhiên, ông ta quả thực đã ước cho cậu con trai ấy chết khi ông ta nghe được những lời nói tự phụ của anh ấy.

 

Tuy nhiên, vị Bá tước đã không sáng suốt mà buộc tội người con trai thứ của Đại công tước chỉ vì ông ta nổi giận.

 

“Chà, hãy nhìn ngươi bây giờ xem. Nếu như ngươi muốn buộc tội ta là một gián điệp, thì ngươi nên bỏ ra nhiều thời gian hơn.”

 

“...Gì cơ?”

 

“Ý ta muốn nói là ngươi không nên thả xuống tất cả cùng một lúc như vậy. Ngươi đáng ra nên làm cho Ngài Đại công tước nghi ngờ ta từng chút một. Tiết lộ những sai lầm nhỏ trước cho đến khi ông ấy hoàn toàn mất niềm tin vào ta.”

 

Vincent nói tiếp, “Ta cảm thấy là trí thông minh bị giảm xuống không ngừng khi ta ở trong cùng một không gian với ngươi, thưa Bá tước.”

 

Và với câu đó, Vincent kết thúc lời nói của mình. 

 

Đơn nhiên, anh ấy hiểu tại sao Bá tước lại hành động vội vã như vậy. Nhưng, anh ấy vẫn muốn cố tình chọc tức ông ta.

 

Tình huống nhanh chóng được đảo ngược. 

 

‘Tại sao, cái thứ thối tha đó! Mình biết lý do tại sao nó đi đến sào huyệt cung cấp bằng chính đôi chân của mình!’

 

Nhưng lần này, Bá tước Beauport không thể nói bất cứ điều gì.

 

Nói về lịch sử của Vincent sẽ không thay đổi được tình thế, và nó chỉ khiến cho ông ta có thể vô tình tiết lộ ra những bí mật của mình. 

 

“Tại sao ngài lại có ác cảm với thần? Mối quan hệ của chúng ta là gì mà lại khiến ngài đổ mọi lỗi lầm lên thần?”

 

“Thật là dài dòng.”

 

Lloyd cắt ngang những lời bào chữa của vị Bá tước, những lời mà ông ta cứ lặp đi lặp lại mà không có điểm dừng. 

 

“Chỉ cần chứng minh sự vô tội của ông bằng cách sử dụng cái này,” anh ấy nói trước khi ném thánh tích về phía ông ta.

 

Vị Bá tước cứng đơ khi thánh tích rơi một cách chính xác vào tay ông ấy.

 

Ông ta cảm thấy nghẹt thở.

 

Đột nhiên, Aria nắm lấy tay áo của Lloyd.

 

“Cái gì?”

 

Lloyd cau mày khó chịu. 

 

Cô gái nghiêng đầu mình để anh ấy có thể nhìn kỹ hơi vào miệng cô. 

 

Cô ấy chuyển động môi của mình. 

 

–Sự thao túng của luật lệ. 

 

“Sự thao túng của luật lệ…?”

 

Lloyd chuyền tải những lời nói của Aria, và khi anh ấy nhận ra ý của cô là gì, biểu cảm của anh ấy trở nên lạnh lùng. 

 

Đôi mắt của anh ta, vốn có một màu sắc điềm tĩnh như bầu trời đêm, dần dần bắt đầu tràn ngập bởi cơn giận dữ. 

 

“...Khi sửa đổi một luật mới, các chư hầu dùng những từ vựng tinh vi hoặc thêm vào những dữ liệu giả đã lỗi thời để thao túng luật lệ,” anh ấy nói, những lời nói lạnh lùng như băng.

 

Những chư hầu như quên đi cách thở, và họ thắc mắc liệu họ có thực sự đang mơ hay không. 

 

Đúng hơn là, họ đều hy vọng là mình đang mơ.

 

‘Điều này thật vô lý!’

 

‘Không thể nào…?!’

 

‘Làm sao mà con bé ấy lại phát hiện ra? Nó chỉ là một đứa trẻ thôi mà!’

 

Không một ai để ý đến sự tham nhũng của bọn họ. 

 

Đáng lẽ họ không bao giờ bị bắt. 

 

Tuy nhiên, có một người… đã nghi ngờ họ và đã dẫm lên đuôi của họ.

 

Chàng trai đó chính là…

 

Vincent. 

 

Tiểu thiếu gia thứ của nhà Valentine nhận ra có một thứ gì đó không đúng về những luật lệ. 

 

Đó là lý do vì sao anh ấy luôn ở thư viện, đọc những bản thảo về mã hoá.

 

Để xác định chính xác những sự khác biệt bằng cách so sánh những điều luật cũ với những sửa đổi mới. 

 

Những chư hầu có tham gia vào cuộc hành sự này chắc hẳn đều đang cảm thấy rất kinh hãi khi họ nghe được về những động thái của tiểu thiếu gia. 

 

‘Cho nên họ đã quyết định là sẽ hạ gục anh ấy trước…’

 

Nhưng làm thế quái nào mà tiểu thư lại phát hiện ra được?

 

‘Liệu tiểu thiếu gia thứ đã bao giờ nói về điều đó? Đến mức độ mà thậm chí một đứa trẻ cũng biết?’

 

‘Nhưng cậu ta lẽ ra không nên biết cho đến khi thu nhập được rất nhiều bằng chứng!’

 

Vị thư ký, Nam tước Stewart, cảm thấy bối rối và nhìn chằm chằm về phía Vincent. 

 

Tuy nhiên, cậu con trai dường như cũng rất ngạc nhiên. 

 

Vì vậy, nhà luật học nhìn lại về hướng Aria, cảm thấy sững sờ làm sao cô lại biết về những kế hoạch của ông ta.

 

‘Làm thế quái nào…?’

 

Tại một thời điểm, ánh mắt của nhà luật học chạm phải Aria. 

 

Sau đó, mắt ông ta trợn lên, và miệng ông ấy mở to như thể hàm ông ta muốn rơi xuống đất. 

 

‘Chắc chắn rồi…!’

 

Đống tài liệu!

 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 28
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.