Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 30

“Đây là tất cả những gì cô muốn làm với thẩm quyền của tôi sao?”

 

Aria gật đầu. 

 

Anh ấy nghĩ là cô sẽ cảm thấy hối hận dù chỉ là một chút, nhưng cô trông có vẻ như là không hề hối hận chút nào. 

 

“Haa..”

 

Cô ấy không có hứng thú với bất cứ thứ gì như thế, chứ đừng nói đến việc chia sẻ thẩm quyền mà cô được ban cho. 

 

Thay vào đó, cô ấy sử dụng nó để đi giúp người không có liên quan gì đến mình. 

 

Nó chỉ để lại một ấn tượng rằng cô không hề phù hợp với nhà Valentine. 

 

‘Cô có vẻ như là không có hứng thú với tiền bạc, danh tiếng, hay là quyền lực.’

 

Thứ khó đối phó nhất trên thế gian này chính là một con người không thể di chuyển bằng tiền bạc, danh dự, và quyền lực.

 

Bởi vì anh ấy không thể biết họ muốn cái gì. 

 

‘Hãy cố gắng thúc đẩy mục đích thay thế là gì.’

 

Nhưng cô ấy đã làm như thế rồi. 

 

Aria chỉ nói những điều vô nghĩa như ‘cảm giác được xoa đầu thật tốt’.

 

Tuy vậy, điều đó mâu thuẫn một cách kỳ lạ khi làm một đứa trẻ nhỏ chỉ muốn được yêu thương. 

 

Không có gì ngạc nhiên khi anh ấy không cảm thấy tốt. Vì anh ấy không biết nó chính xác là gì. 

 

Cảm giác cứu Lloyd khỏi mối đe dọa đến tính mạng một vài lần tiếp tục cảnh báo. 

 

Anh ấy không nên ở cạnh cô. 

 

‘Đúng như dự đoán, tôi sẽ phải đưa cô ra ngoài.’

 

Lloyd thậm chí còn quyết tâm hơn nữa.

 

Biết rằng Đại công tước nhà Valentine đang già đi, điều đó cũng không thể ngăn cản anh ấy đi ra ngoài trên chính đôi chân của mình. 

 

Anh ấy nhìn Vincent một lúc và nói. 

 

“Em… chúng ta sẽ nói chuyện vào lần sau.”

 

“Vâng, anh trai.”

 

Vincent dường như không còn sức lực trong cơ thể mình, nhưng anh ấy vẫn cười trông như thể anh ấy đang rất cố gắng. 

 

Lloyd thở dài trong chốc lát trước cảnh tượng của cậu con trai, và sau đó anh ấy đi ngang qua một cách thờ ơ. 

 

Vì vậy, chỉ còn lại mỗi Aria và Vincent. 

 

Aria cố đi theo Lloyd, nhưng cô dừng bước lại như thể đột nhiên nhớ ra điều gì đó. 

 

Và cô lục lọi cái túi cũ của mình. 

 

[Tôi hiểu. Tại sao anh lại phải nói và hành động như thế.]

 

Đơn nhiên, nó không có vẻ là quá mức, nhưng Vincent đã khá tuyệt vọng. 

 

Để không bị phớt lờ bằng cách nào đó. 

 

Để rủ bỏ cái bóng về nguồn gốc của một ai đó dường như là bất khả thi để trốn thoát dù anh ấy có cố gắng đến thế nào đi chăng nữa. 

 

Anh ấy tuyệt vọng muốn thể hiện bản thân với thế giới rằng mình là một thiên tài. 

 

Chẳng phải đó là một loại cơ chế tự vệ nào đó sao?

 

[Tôi biết anh đã nói bằng lòng tin chân thành khi nghe phần biểu diễn của tôi và đề xuất tôi sự hỗ trợ của nhà Valentine.]

 

Bởi vì đó là cách mà anh tồn tại. 

 

Cô ấy nuốt lời. 

 

[Việc anh khoe khoang bản thân là một thiên tài, tôi nghĩ việc đó rất là đáng yêu.. Nhưng đừng đi quá giới hạn. Trừ khi anh muốn hoàn thành huyền thoại rằng các thiên tài đều chỉ sống-trong-khoảng-thời-gian-ngắn.]

 

“.....”

 

‘Liệu đây là an ủi hay đe doạ?’

 

Vincent cảm thấy bối rối.

 

Aria xoa đầu anh ấy như thể vuốt ve.

 

Đó là một cái chạm ngây thơ.

 

Anh ấy không thể cảm nhận được dù chỉ là một chút tình cảm.

 

Nhưng Vincent dường như cứng đơ và loay hoay với mái tóc của chính mình. 

 

Cho đến khi cô ấy quay lưng và bước đi. 

 

***

Vincent im lặng trong chốc lát. 

 

‘Đây có phải là một cú sốc lớn không?’

 

Thời gian trôi qua, Aria có một suy nghĩ có hơi khác đi một chút.

 

Nếu như mẹ anh ấy đã luôn là một con mồi của gutter rats và cứ tiếp tục đi ra đi vô nhà gutter, Ngài Đại công tước sẽ biết điều đó một ngày nào đó, cho dù nó có mất bao lâu đi chăng nữa.

 

‘Vậy thì điều gì sẽ xảy ra?’

 

Cô đột nhiên thắc mắc.

 

Sau khi Vincent bị đuổi ra ngoài ở trong kiếp trước, Ngài Đại công tước, người sau khi biết hết sự thật, đã đi tìm anh ấy lần nữa.

 

‘Mình không biết bây giờ.’

 

Sau khi Vincent bị đuổi đi, cô nghe nói rằng anh ấy đã chết một cách thảm thương bên trong nhà gutter. Ông ấy không thể tìm được một người đã chết. 

 

Đó là khi. 

 

Cô đột nhiên nghe một tiếng gõ trên bàn. 

 

Aria từ từ ngước lên.

 

“Đã lâu không gặp, chị dâu.”

 

Đó là Vincent. 

 

Anh ấy ngồi xuống trước mặt Aria, đặt xuống đống tài liệu mà anh ấy đã mang theo đến thư viện để học. 

 

Lần này nó không phải là bộ luật. 

 

“Điện hạ và anh trai đã đưa mẹ em ra khỏi nhà gutter và chuyển bà ấy đến một nơi an toàn.”

 

Và anh ấy đột nhiên nhắc đến chuyện này. 

 

“Em nghĩ chị có lẽ sẽ tò mò.”

 

Giả sử là như vậy.

 

Sau khi Aria nghe được những lời đó, bằng cách nào đó cô có một luồng suy nghĩ. 

 

Vài năm sau, Tristan và Lloyd, người sau này sẽ biết được hết tất cả sự thật, chắc chắn đã tìm thấy Vincent.

 

Mặc dù thứ mà họ tìm thấy được là một cái xác chết lạnh lẽo. 

 

‘Liệu đây có phải là một chút, từng chút, là một bước tiến để ngưng lại Thảm họa nhà Valentine?’

 

Cô không thể biết.

 

Nhưng những dòng suy nghĩ của Aria sẽ tiếp tục chạy trong khi làm mọi thứ cô có thể làm cho đến khi đó. 

 

“Tại sao chị lại giúp em?”

 

Vincent hỏi như thể đánh thức cô khỏi dòng suy nghĩ. 

 

Aria nghiêng đầu.

 

Và cô trả lời như thể anh ấy đang hỏi lại trong khi cô đã nói với anh ấy rồi. 

 

[Tôi đã nói là tôi sẽ bảo vệ người của mình.]

 

“Liệu em có phải là người của chị dâu không?”

 

[Không, anh là em trai của Lloyd.]

 

“...”

 

Câu trả lời của cô ấy rất chắc chắn. 

 

Vincent im lặng trong một lúc với một vẻ mặt đầy hoang mang, và sau đó anh ấy nở một nụ cười nhạt. 

 

“Ý chị là chị cứu em bởi vì em là em trai của anh ấy sao?”

 

Aria gật đầu.

 

Cô không hề lưỡng lự dù chỉ một giây.

 

Như thể chỉ có mỗi Lloyd trong phạm vi của cô ấy.

 

“Ừm, không có cơ hội để em trở thành người của chị dâu sao?”

 

[Hmm.]

 

“Thậm chí là 1%?”

 

[Hmm.]

 

“...thậm chí 0.1%?”

 

Một câu hỏi dai dẳng.

 

Gương mặt của cậu con trai, người đã lưỡng lự, trở nên cứng ngắc hơn. 

 

‘Dù sao thì, tôi đã nói là tôi giúp anh bởi vì anh là em trai của Lloyd, vậy thì tại sao anh lại nghiêm túc với điều này đến thế?’

 

Aria thở dài và viết một tấm thẻ bài mới. 

 

[Hãy thử điều đó đi.]

 

Một nỗ lực để trở thành 0.1%.

 

Vincent càu nhàu về việc anh có phải đang bị phân biệt đối xử một cách nghiêm trọng hay không, nhưng sau đó anh nhếch mép và bật cười. 

 

“Em rất tự tin trong việc cố gắng.”

 

***

“Vì vậy…”

Tristan nhìn xuống Aria, người đang nhìn lên ông ấy với đôi mắt mở to. 

Và ông ấy nhìn đi chỗ khác.

Đứng bên cạnh cô ấy là Carlin, người tiếp tục nhìn chằm chằm vào cô ấy và mỉm cười.

“Ông đã nói là ông đưa cho tôi những di tích mà ông mang theo?”

Sau đó vị pháp sư trả lời một cách khô khan với một tông giọng vô hồn. 

“Vâng… bởi vì Quý cô cứ yêu cầu nó…”

Thậm chí là một con chó đi qua đường cũng biết là không có di tích nào trong di sản nhà Valentine. 

Bởi vì nơi này không được gọi là Vùng đất của Quỷ dữ mà không có lý do. 

‘Vì vậy kết luận duy nhất mà mình có thể nói là mình lấy nó từ bên ngoài lãnh thổ.’

Aria nhận ra cô đã đi đến tận Garcia, nên theo lẽ tự nhiên, cô đổ lỗi cho những di tích là của Carlin. 

Đó là bởi vì cô nghe nói rằng sở thích của ông ấy là thỉnh thoảng sẽ biến mất và đi du lịch khắp nơi trên thế giới. 

‘Nếu như đó là Carlin, sẽ không lấy gì làm lạ nếu như ông ấy giấu ít nhất là một di tích mà ông ấy vô tình tìm được.’

Nhờ vậy, tình huống của Carlin trở nên vô cùng xấu hổ. 

“Hmm, có phải ông đang làm ầm ĩ lên rồi không?”

Nghe thấy điều đó, người chủ của ông ấy trông có vẻ rất không hài lòng. 

“Tôi chưa bao giờ nói là tôi cần bất cứ thứ gì tầm thường, vì vậy ông mới là người đầu tiên khiến tôi mua và quyên tặng đồ.”

“Là, là vậy sao.”

“Nhưng tôi không thể tin được là ông đang than vãn. Ông ư?”

Ông ấy không biết tại sao những lời đó nghe giống như là ‘Một thứ gì đó giống như ông?’

Carlin dường như không nói nên lời trong một lúc. 

Chẳng phải thánh tích là đã đủ để than vãn rồi sao?

‘Tại sao ông lại ghen tỵ với điều đó như thế?’

Vị pháp sư vô tình nhìn lướt qua Dwayne, trợ tá của Ngài Đại công tước.

‘Ông đã quá nghiêm túc rồi.’

Anh ấy lắc đầu như thể đã hiểu cả trăm lần.

Carlin thay đổi lời nói của mình để né tránh những tia lửa bắn vào mình.

“Ừm, nghĩ lại thì, tôi đã hỏi một cách lịch thiệp thay vì làm ầm ĩ lên.”

“Hỏi một cách lịch thiệp?”

“.....”

Hãy nhìn tôi và nói tôi phải làm gì đi!

Tristan trông có vẻ như là không muốn nghe những gì Carlin nói.

Chỉ có Aria, người có thể vượt qua điều này một cách linh hoạt nhờ sự hy sinh của ông ấy, mỉm cười rạng rỡ.

***

“Chẳng phải sợi dây chuyền này là một thánh tích sao?”

Carlin nói, cẩn thận quan sát sợi dây chuyền mà Aria đưa ra.

Thoạt nhìn, viên pha lê trong suốt được chế tác với hình dạng một giọt nước nhìn giống như một

sợi dây chuyền trang sức bình thường.

Đó là một vật phẩm mà cô có được như một phần thưởng cùng với những thánh tích khi cô đến Đế quốc Thần thánh.

“Thông thường những thánh tích chứa rất nhiều sức mạnh thần thánh, nhưng nó không có bất kỳ năng lượng nào cả. Đơn nhiên, Quý cô đã biết điều đó.”

Aria gật đầu.

“Nó dường như là một thứ gì đó hút sinh khí.”

“Hút sinh khí?”

“Đúng vậy. Nó thường giống như là một loại kiếm ma thuật.”

Một loại kiếm ma thuật?

Aria cảm thấy quen thuộc với trạng thái đó.

Người ta nói rằng chỉ cần nâng thanh kiếm lên, nó sẽ hút năng lượng đến một giới hạn nào đó, và một người bình thường cơ bản là sẽ chết.

Và nó đồng thời sẽ hấp thụ năng lượng qua máu của con người.

Thay vào đó, người ta nói rằng nguồn sức mạnh là rất lớn vì nó hút một lượng lớn năng lượng. 

“Có một vài loại đá quý giống như sợi dây chuyền này. Chúng thường được gọi là đường viền bị nguyền rủa, và chúng giết hết những người sở hữu chúng.”

“...”

Điều này thật tàn bạo.

Aria nhìn chăm chú vào sợi dây chuyền trong tay của Carlin. 

‘Vậy điều đó có nghĩa là Veronica đã đeo một sợi dây chuyền bị nguyền rủa mà thậm chí là nó sẽ giết chính người sở hữu nó sao?’

————————————————————————————————

Ghi chú dịch thuật:

Vậy, Carlin trước đây được dịch là ‘Carl'? nhưng mình nghĩ tên ông ấy là Carlin, vậy mình sẽ giữ tên ‘Carlin’ kể từ bây giờ ? Và mình cũng đang đọc lại cuốn này khi đang dịch, nên xin hãy thông cảm cho mình nếu có những lỗi nhỏ~

Cảm ơn vì đã chờ đợi!

 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 30
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.