Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 33

Anh ấy đã quan sát từ khi nào vậy?

 

Aria nhanh chóng nhìn biểu cảm của Lloyd.

 

Vầng trán mịn màng của chàng trai lại có những nếp nhăn như trước. 

 

Tình huống này trông có vẻ rất không được hài lòng, nhưng ấy lại có vẻ như là không biết bất cứ điều gì. 

 

‘Anh ấy không nhìn thấy.’

 

Aria thở dài nhẹ nhõm. 

 

Nếu như anh ấy chứng kiến cô dịch chuyển với cuộn giấy da dịch chuyển, anh ấy có lẽ sẽ bắt đầu nghi ngờ cô lần nữa.

 

Ngay khi cô ngẩng đầu lên, nước mưa tràn qua những khe hở. 

 

Lloyd nhìn chằm chằm vào cô một cách kiên quyết khi những giọt mưa chảy xuống từ đôi mắt của cô và tạo thành một cái mặt nạ, chảy xuống cầm cô. 

 

Đôi mắt đó, đen láy hơn cả bầu trời đêm, tỏa sáng như một con thú hoang. 

 

Anh ấy hỏi, nheo mắt mình lại. 

 

“Đó là mưa hay nước mắt?”

 

“...”

 

Chà, đơn nhiên nó là nước mưa rồi. 

 

Aria không thể hiểu được những lời nói đó. 

 

Sau đó cô đột nhiên nhớ lại một cảnh trong vở opera ‘Adia’. Nhân vật chính, Aida, đã ở trong cơn mưa để giấu đi việc mình đang khóc. 

 

Khóc ở một góc mà không ai có thể phát hiện ra. 

 

‘Đó có phải là một sự hiểu lầm không?’

 

Bị bán vào Đại công quốc với không một ai để tựa vào, cô đã giấu mình trong cơn mưa và khóc trong thầm lặng. Bởi vì cô sợ hãi việc cho mọi người thấy ngay cả những giọt nước mắt đang chảy của mình. 

 

Đó là một sự hiểu lầm vô lý, nhưng không có cách nào để giải thích sự hiểu lầm này.

 

‘Không đâu, có lẽ sẽ tốt hơn khi cứ để nó là một sự hiểu lầm…’

 

Bởi vì cô không có lý do nào để trả lời cho việc tại sao cô lại ở bên ngoài một mình. Vì vậy Aria né tránh ánh nhìn của anh ấy, và không trả lời câu hỏi của chàng trai.

 

“Đó là một tài năng khi chống lại sự kiên nhẫn của tôi đến mức này.”

 

Lloyd nắm lấy lan can của sân thượng và nhẹ nhàng nhảy xuống. Bùn đất dính vào quần của anh ấy, thứ được làm bằng loại vải tốt. Anh tiến lại gần cô mà không hề chú ý đến bộ quần áo đang trở nên ướt sũng của mình.

 

“Nếu như cô nói, tôi sẽ hiểu.”

 

“...”

 

“Nếu như cô không đối mặt với bất cứ điều gì, tôi sẽ cảm thấy rất tệ.”

 

“...”

 

“Dù cho trời mưa, con người hay bất cứ thứ gì, thì cũng đừng để mặc mọi chuyện như thế này.”

 

Lloyd tiến đến gần cô hơn một cách đe dọa và nắm chặt tay mình lại. 

 

Anh ấy có vẻ không biết tại sao mình phải chịu đựng điều này. Như thể anh không biết phải làm gì với Aria, người khiến anh ấy phải nói ra những lời này. 

 

Đôi mắt của Lloyd, đã ướt đẫm bởi nước mưa, ngày càng chìm sâu hơn cả đáy biển sâu thẩm. 

 

‘Bình tĩnh.’

 

Aria đặt tay mình lên đầu cậu con trai như thể cô muốn nói với cậu ấy như thế. 

 

“.....”

 

“.....”

 

Tay của cô thậm chí còn không chạm được tới đỉnh đầu của anh ấy, nên đúng hơn là chỉ chạm gần được tới tóc mái của anh ấy. 

 

Cô thầm ngưỡng mộ trong suy nghĩ. 

 

Cảm giác tóc anh thật mềm mại. Sự mỏng manh, bóng bẩy dễ dàng xen kẽ giữa các ngón tay của cô một cách vô tổ chức. 

 

‘Đúng như dự đoán, người này vẫn còn là một đứa trẻ?’

 

Như thể anh ấy rất ngạc nhiên, đôi mắt mở to của anh ấy trông có vẻ dễ thương hơn dự đoán, và Aria cảm thấy bối rối trong lòng. 

 

Lloyd mà cô nhớ là một người đàn ông đã hoàn toàn trưởng thành. 

 

“.... Cô đang làm gì vậy?”

 

Cô đang làm gì vậy? Chà.

 

Aria nghĩ trong một lúc. 

 

‘Khi Dana xoa đầu, mình không biết chính xác phải giải thích điều gì…..’

 

Một cảm giác nhột nhột từ đầu ngón tay truyền sang khắp cả cơ thể của cô ấy, khiến hơi ấm tràn vào khắp người cô, và nó có vẻ như khiến cho những cục máu đông trong cô dần tan biến. 

 

Không đau khổ, không giận dữ, không buồn bã, không cô đơn.

 

Cô chỉ nghĩ là anh ấy cũng sẽ thích điều đó. Cô muốn an ủi anh. 

 

– Tôi hy vọng anh không bị ốm. 

 

Aria nhép môi. 

 

Đôi mắt đen láy của Lloyd nhẹ nhàng rung lên. Lần nữa anh cẩn thận hất nhẹ phần tóc mái đã ướt-mưa của mình qua một bên. 

 

Sau đó, thậm chí là ở một độ tuổi rất trẻ, những đường nét trên gương mặt lạnh lùng của anh ấy lại được bộc lộ rất rõ nét. 

 

‘Điều này khiến cho anh ấy trở nên nhu mì đi một chút.’

 

Một con mèo hung dữ.

 

Đó là khi Aria đang thầm nghĩ mình thật thô lỗ. 

 

Lloyd, người trông có vẻ như đã cố kìm lại sự phấn khởi của mình trong chốc lát, nắm chặt lấy cổ tay của cô ấy. 

 

“Cô nghĩ ai là người yếu đuối như cô chứ?”

 

Anh ấy vừa thở dài vừa vuốt tóc mái của mình với tay còn lại.

 

“Tôi không biết cô sẽ cầm cự như thế nào dưới cơn mưa.”

 

“.....”

 

“Cô sẽ chết. Chắc chắn rồi.”

 

Aria cũng biết điều đó. Việc những người vợ trong Đại công quốc nhà Valentine đều có một cuộc-sống-ngắn-ngủi từ thế hệ này qua thế hệ khác. 

 

‘Không phải là mình không biết.’

 

Aria nhìn lên Lloyd với một ánh nhìn sững sỡ mang ý nghĩa như thế. 

 

Sau đó cậu con trai liếm môi mình và rồi cắn nó. Đồng thời, ánh nhìn của anh ấy dành cho cô trở nên lạnh lùng ngay lập tức. 

 

“Tôi thậm chí sẽ không nhìn cô nếu như cô khóc.”

 

Lloyd kéo Aria và bước đi. 

 

Thậm chí là những người gác cổng của lâu đài cũng cảm thấy hoang mang khi nhìn họ ướt đẫm trong cơn mưa. 

 

Một cách tự nhiên Lloyd nắm lấy cái khăn mà những người hầu đã đưa cho mình và đặt nó lên trên đầu Aria. Và anh ấy nhấn nó trên vương miện của cô như để lau sạch nó. Aria cúi đầu trong một lúc bởi tác động lực, sau đó cô nắm lấy phần cuối của cái khăn bằng cả hai tay và cô nhìn lên anh.

 

“Không có tác dụng gì khi có đôi mắt cún con ở trong cơn mưa đâu.”

 

“...”

 

“Tôi không biết cô đang mơ tưởng điều gì bên trong Đại công quốc…”

 

“...”

 

“Đây là địa ngục. Nó tồi tệ hơn bất cứ quá khứ nào mà cô đã trải qua.”

 

Khi cô nhìn chằm chằm trong im lặng,

 

“Đây là mặt đáy.”

 

Cậu con trai nhấn mạnh lại điều đó và chế nhạo một cách lạnh lùng. 

 

Nụ cười ngắn ngủi của anh ấy như muốn hỏi một cách mỉa mai là tại sao cô lại ở đây khi cô rất là yếu đuối cả về thể chất lẫn tinh thần. 

 

Đồng thời, anh ấy cảm thấy căm hận nhà Valentine một cách sâu sắc.

 

Đó cũng là tự-ghét-chính-mình. 

 

“Một khi cô đã bước vào rồi, thì cô sẽ không bao giờ có thể bước ra. Cô sẽ không thể chịu đựng được nó.”

 

“...”

 

“Trước khi điều đó xảy ra, hãy ra ngoài đi. Tôi sẽ nhận trách nhiệm và để cô đi.”

 

Lloyd nói thêm, đẩy cô vào bên trong phòng cho khách. Và khi cô nghĩ là anh ấy sẽ đi ra ngoài, anh đã đẩy cô vào trong phòng tắm.

 

“Cô có thể tự tắm được không?”

 

Cô có thể tự tắm được không?

 

Khi Aria được Lloyd đối xử như một đứa trẻ, cô cảm thấy kỳ lạ. 

 

Bởi vì, trong mắt cô, anh ấy trông trẻ hơn. 

 

– Tôi không phải là một đứa con nít.

 

Cô liếm môi. 

 

Sau khi đọc khẩu hình của Aria, Lloyd khịt mũi trả lời.

 

“Đúng rồi, nhóc con.”

 

“...”

 

Anh ấy bước vào, vặn vòi nước, và nước nóng đổ vào trong bồn tắm. 

 

Hơi nước nóng bốc lên từ nước đã lấp đầy cả bồn tắm. Nếu như cô tắm ở đây, thì da thịt cô có lẽ sẽ bị nấu chín. 

 

‘Anh có muốn tôi vào đó không?’

 

Aria quay đầu nhìn lần lượt vào Lloyd và bồn tắm chứa nước đang sôi. Anh ấy nhướng mày như thể hỏi rằng liệu có vấn đề gì không.

 

Tiểu thiếu gia, người mà cả đời chắc hẳn đã luôn được tắm mà có sự chuẩn bị trước không giống như thế này, trông có vẻ như là không biết việc mình phải kiểm soát nhiệt độ của nước.

 

Ai đang thực sự nhìn vào ai và gọi họ là trẻ con?

 

‘Anh đã cố gắng lắm rồi.’

 

Aria nhẹ nhàng xoa đầu cậu con trai, người đang đứng một cách vặn vẹo. 

 

Như thể thật kỳ lạ. 

 

“Ồ, Tại sao lại… Hoo, hãy tắm và thay đồ đi.”

 

Anh ấy thở dài một cách khó chịu và nắm chặt tay cô. Sau đó anh ấy lục lọi cái tủ quần áo, lấy ra bất kỳ bộ quần áo nào, và đặt nó vào tay của Aria. 

 

Với một tiếng đập mạnh, cánh cửa phòng tắm đóng lại.

 

Ở bên ngoài, cô vẫn có thể cảm nhận được sự hiện diện của cậu con trai. 

 

‘Ồ, anh ấy đang quan sát.’

 

Liệu anh ấy có định chờ đợi ở bên ngoài cho đến khi nào cô tắm rửa xong hết không?

 

Aria cảm thấy hoang mang, nhưng cô hiểu được những cảm giác của anh ấy. 

 

Cô đã bị ốm sau khi dính mưa–mà thành thật thì đó là bởi vì cô đã dùng quá nhiều sức mạnh–và cô hầu như không ở trong phòng của mình, và anh ấy lại tìm thấy cô bị dính mưa ở bên ngoài một lần nữa.

 

‘Thật lạ là anh ấy lại không hề tức giận.’

 

Thật may mắn là mọi người không nổi giận và hét lên như lửa.

 

Nếu như Aria ở với những người mà cô đã từng trải qua trong kiếp trước, họ có lẽ đã giơ tay lên hết rồi. Cô biết Lloyd không giống họ.

 

‘Mình nghĩ anh ấy ít nhất là sẽ phớt lờ mình bây giờ. Mình thậm chí còn không nghĩ đến việc nghe theo anh ấy và đã làm anh ấy thất vọng rất nhiều lần.’

 

Nhưng trái ngược lại với dự đoán của Aria, Lloyd vẫn quan tâm đến cô. Anh ấy có vẻ như là không muốn cô bị ốm.

 

‘Bởi vì anh ấy không thể đuổi mình đi khi mình bị ốm?’

 

Không, anh ấy có thể đuổi cô ra ngoài bất cứ lúc nào, mặc dù cô có ốm hay không…

 

Không hiểu tại sao, cô có cảm giác như mặt cô đang nóng lên bởi nhiệt độ của nước nóng. Aria vặn vòi nước và trộn nước lạnh vào trong bồn nước đang sôi. 

 

“Tôi đã ra lệnh cho những hiệp sĩ đi tìm một dinh thự xứng đáng cho cô ở mà Đại công tước không thể biết. Tôi sẽ lấy được nó trong một ngày, vì vậy đừng để bị ốm cho đến lúc đó, hãy giữ im lặng.”

 

Anh muốn tôi sống ở bên ngoài lâu đài sao? Làm thế nào?

 

Aria tạt nước một cách vô cớ và làm một biểu cảm ủ rũ. 

 

“Cô biết đó, một khi cô kết hôn, cô không thể ly hôn một cách hợp pháp.”

 

Miễn là các giấy tờ kết hôn được trao đổi, thì hai người đã kết hôn và có thể ly hôn sau khi đã trưởng thành theo luật của Hoàng gia. Đó là luật để ngăn chặn thậm chí chỉ là một chút sự liều lĩnh kinh doanh trong hôn nhân của những tên quý tộc.

 

“Vì vậy bây giờ là cơ hội cuối cho cô để chạy đi…”

 

Aria mở tung cánh cửa phòng tắm.

 

Lloyd, người đang dựa vào bức tường ngay bên cạnh cánh cửa, nhìn xuống cô với một vẻ mặt ngạc nhiên. 

 

Lloyd ngừng nói. 

 

– Tôi sẽ không chạy đi.

 

Như Aria đã nói, cô có thể được sống một cuộc đời bình thường trong Đại công quốc. Cô có lẽ đã phải hoàn toàn phớt lờ đi Biến cố Gia tộc Valentine và sự bất hạnh của nơi này. 

 

Cô sẽ có thể được sống một cách tự do.

 

Nhưng cô không muốn sống như thế. Cô chắc chắn sẽ hối hận. Một cuộc đời mang đầy sự hối tiếc đối với cô mà nói đã là quá đủ rồi. 

 

– Ly hôn. 10 năm sau.

 

Khi cô ấy trở thành một người lớn

 

– Vậy thì, hãy cưới tôi đi. 

 

Aria chuyển động đôi môi hơi xanh của mình qua lại để anh ấy có thể hiểu. Lloyd, người đang chú ý đến khẩu hình của cô ấy, trông có vẻ như là không hiểu gì cả.

 

“Cô có hiểu những gì tôi đang nói không?”

 

Hãy kết hôn để được ly hôn?

 

“Dù cô có nghĩ về điều đó nhiều như thế nào, thì tôi cũng không biết cô muốn gì. Tôi chỉ lo lắng về sự an toàn của cô, nhưng cô lại không quan tâm gì đến cơ thể của mình dù chỉ là một chút. Cô không có hứng thú gì với tiền bạc hay quyền lực. Sau đó…”

 

Aria ngập ngừng trong một lúc, sau đó cô nhắm chặt mắt lại. Cô nắm lấy cổ áo của cậu con trai đang ướt-đẫm-bởi-nước-mưa và kéo mạnh. 

 

Đột nhiên cô áp môi gần vào má anh ấy, áp chặt vào, và lùi lại một cách nhanh chóng. 

 

– Tôi không cắn đâu. 

 

Tôi đến tận đây để cưới anh, và tôi không có dự định sẽ chạy đi dù cho anh có làm tôi sợ đến thế nào đi chăng nữa.

 

Vì vậy, thậm chí là nếu như anh có ghét tôi, thì tôi cũng không thể làm gì hơn. 

 

Hành động của cô như thể nói ra những điều đó.

 

“.....”

 

Lloyd chậm rãi đưa tay lên và đẩy nhẹ má mình ra xa khỏi cô, nơi đã bị chạm vào môi của Aria.

 

Ánh sáng từ từ trở lại trong đôi mắt của anh ấy, thứ dường như đã đi mất khỏi tâm trí anh ấy, và nó bùng cháy một cách kinh hoàng. 

 

Nó trông giống như một ngọn lửa màu đen. 

 

Aria cảm thấy bị đe dọa bởi luồng khí của sự hăm dọa. 

 

‘Úi!’

 

Cô ấy nhanh chóng đóng cánh cửa phòng tắm và khoá cửa lại trước khi cậu con trai ấy định thần trở lại. Thật may mắn khi cấu trúc của cánh cửa có thể khoá được từ bên trong. 

 

“....Này. Mở cửa ra.”

 

Kuang-!!

 

Tay nắm cửa run lên. 

 

Aria giật mình và đi vào bên trong bồn tắm có độ ấm vừa phải. Cô giả vờ tắm rửa chăm chỉ trong khi nghe thấy tiếng nghiến răng ở bên ngoài. 

 

Ngạc nhiên bởi luồng khí đe dọa phát ra từ Lloyd, nhịp tim cô đập loạn xạ. 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 33
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.