Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 40

Và sau đó bài hát đã tuôn trào. 

 

“Dọc theo dòng suối linh thiêng,

 

Thứ đang êm ả chảy dài;

 

Trở nên sinh động bởi những bài hát của các loài chim giữa những cánh rừng thông.”

 

Ngay tại khoảnh khắc đó, cánh tay của Hans, thứ đã nắm chặt lấy Aria, bỗng trở nên nao núng và run rẩy. 

 

‘Ngươi đang hát trong tình huống này sao?’

 

Có phải đứa nhóc này đang trở nên mất trí bởi vì nó đang sợ hãi không?

 

Tuy nhiên, những cảm giác vô lý dần tan biến ngay khi dòng không khí lạnh giá tan đi trong phút chốc.

 

Cô ấy hát rất là tốt…..

 

“Chúng ta sẽ đi xa;

 

Trên dòng suối chúng ta sẽ đi xa;”

 

Những giai điệu nhẹ nhàng cứ tiếp tục quấn lấy đôi tai của ông ấy tựa như đang chảy qua một dòng sông. 

 

Sau đó con rắn dừng lại sự dữ tợn. 

 

Nói chính xác hơn là, đôi mắt của con mồi, thứ đang điều khiển hành vi của con rắn, trở nên mơ hồ. Và hắn chớp mắt. 

 

Bây giờ, dường như là hắn không thể biết được mình đang làm gì ở đây. 

 

“Qua những gợn sóng tỏa sáng rực rỡ, 

 

Cẩn thận chèo qua một cách nhẹ nhàng,

 

Chúng ta sẽ sớm chạm lên được những con dốc”

 

Một bài hát của hoà bình.

 

Đó là một bài hát có thể khiến cho một người mất hết tất cả ý định sát sinh ngay lập tức.

 

Thậm chí là những người đang ở trong một mối quan hệ thù địch cũng có thể tạm thời nắm tay nhau. 

 

“Nơi những chú chim hoạt bát đang hót líu lo.

 

Cầu mong nơi thần linh, có thể bảo vệ lấy bạn khỏi mọi hiểm nguy,”

 

Những giai điệu bay bổng đến vô hạn từ trên trời rơi xuống như những bông hoa mùa xuân đang nhảy múa trong cơn gió. 

 

Hans đưa tay ra vào trong bầu không khí trống rỗng. 

 

‘Mình có một nhiệm vụ phải làm….’

 

Một giai điệu nhẹ nhàng dịu dàng ôm lấy cả cơ thể của hắn. 

 

Hắn cảm thấy bị rút cạn một cách kỳ lạ. Hắn rõ ràng là không có thời gian để mà trì hoãn cho đến khi nãy và đã nghĩ là mình phải di chuyển nhanh chóng.

 

Nhưng rất nhanh sau đó thì điều đó đã không còn quan trọng nữa.

 

“Cho đến khi chúng ta đến gần cảnh quan của cái hồ ấy,

 

Nơi những con thiên nga hoang dã, những đôi cánh tựa màu tuyết ấy từ những người xa lạ,”

 

Hắn không muốn làm bất cứ điều gì. 

 

Hắn chỉ muốn ở im trong nơi này và nghe bài hát này đến vô tận. 

 

Nơi này…..

 

Nhưng nơi này là ở đâu?

 

À, Đại công quốc Valentine. 

 

‘Về chuyện đó.’

 

Valentine.

 

Hắn đã từng nghĩ là bọn họ rất độc ác và luôn có ý định sát sinh, nhưng hắn không thể cảm nhận được bất kỳ sự thù địch nào nữa, và không cảm thấy muốn chiến đấu một chút nào.

 

“Hãy đến và tham gia với chúng tôi cuộc họp của họ!

 

À! hãy đến tham gia với chúng tôi cuộc họp của họ!”

 

Hans đã không còn lựa chọn nào khác ngoài việc buông bàn tay đang nắm giữ Aria. 

 

***

“Tại sao mọi người lại chia phe và chiến đấu và bắt đầu những cuộc chiến tranh? Sẽ thật tuyệt nếu có thể hòa thuận như chúng ta.”

 

Hans, người đã quyết định trở thành một người theo chủ nghĩa hoà bình trong hôm nay, thì thầm than thở khi ngước cằm lên.

 

Và con mồi của rat im lặng ngồi kế bên hắn ta gật gù trong sự đồng tình. 

 

“Ngươi đang thực hiện một nhiệm vụ là bắt cóc ta sao?”

 

Aria hỏi một câu hỏi. 

 

“Huh. Tôi đã định là sẽ đe dọa sau khi làm cô tê liệt bởi một kẻ nhồi xác động vật. Bằng cách đưa ra một loại thuốc giải độc, thứ vốn không tồn tại, như một điều kiện.”

 

Sau đó Hans phun ra tất cả sự thật không chút ngần ngại và tự mình cảm thấy cứng họng. 

 

“Ý tưởng nhân vật phản diện cấp ba này là cái quái gì vậy? Ý tưởng này là của ai cơ chứ?”

 

Con mồi sau đó nhìn chằm chằm vào Hans. Hans lẩm bẩm như thể hắn đã nhớ lại điều đó hơi muộn màng.

 

“À… người đó là tôi.”

 

“...”

 

“Tôi là nhân vật phản diện hạng-ba.”

 

Hans, người theo chủ nghĩa hoà bình trông khá sốc bởi tính cách đó của mình. 

 

‘Đó là bài hát của mình, nhưng nó thực sự…’

 

Đôi khi nó trông thật đáng sợ để nhìn. 

 

Aria thắc mắc liệu hắn sẽ phản ứng như thế nào ngay khi lấy lại được sự minh mẫn của mình. Cô tin rằng hắn sẽ phun ra những lời lẽ nguyền rủa từ sự tức giận và xấu hổ. 

 

“Không có thuốc giải độc?”

 

“Không. Nó vẫn chưa hoàn thành.”

 

Sau này, sau 5 năm lang thang trong những bóng tối nhà gutter, có vẻ như là kẻ nhồi xác động vật sẽ được hoàn thành. 

 

“Nó không phải là một con rắn thật, phải không?”

 

“Chimera. Một sinh vật được tạo ra.”

 

“Chimera…….”

 

Aria nghĩ về nó trong một lúc. 

 

Đó là một thứ kỳ lạ. 

 

Mặc dù đó là mệnh lệnh của chủ nhân hắn để giữ(?) những con rắn trong cơ thể của hắn, nhưng hắn lại không có ý định tấn công cô. 

 

Bởi vì đó là một cuộc sống không được sinh ra một cách tự nhiên. 

 

‘Điều đó có nghĩa là ngươi đang cố sử dụng một loại thuốc độc chưa hoàn thành cho ta thứ thậm chí còn không có một loại thuốc giải độc thích hợp.’

 

Cô ấy nghĩ như vậy và nhìn xuống con báo đốm trong vòng tay mình. 

 

Nếu không nhờ có đứa trẻ này, cô có lẽ đã bị lôi vào bên trong nhà gutter bây giờ, và cô có lẽ sẽ bị sử dụng như một vật để đe dọa cho đến khi cô chết. 

 

Cô có ý thức, nhưng cơ thể cô bị đông cứng như một con búp bê, và cô không thể di chuyển được. 

 

Cô không thể làm bất cứ điều gì.

 

‘Nó khủng khiếp như là kiếp trước vậy.’

 

Aria nhìn xung quanh. Cô muốn đào sâu hơn, nhưng than ôi, trước khi đám đông kéo đến, cô đã quyết định làm sao để xử lý vấn đề này. 

 

“Cô định giao chúng tôi cho những người canh gác như thế này sao?”

 

Nhưng cô không muốn làm thế. Cô gần như bị tấn công, và cô không muốn để họ đi dễ dàng như thế. 

 

‘Hơn bất cứ thứ gì hết, nhà gutter rat.’

 

Ngay cả khi cô giao hai người họ cho những người canh gác an ninh, nhà gutter rat sẽ không bị thiệt hại gì.

 

Cô không thể để chúng như thế này. 

 

‘Có lẽ đó là bởi vì trường hợp của Vincent nên chúng mới có sự báo thù thích đáng….’

 

Chẳng phải họ nên được thông báo chính xác về điều gì sẽ xảy ra nếu như họ thực hiện những thủ đoạn hấp tấp sao?

 

“Ngươi có thuộc cấp cao trong nhà gutter không?”

 

Sau đó hắn đặt tay mình lên eo như thể cô đang hỏi những điều hiển nhiên và hắn trả lời một cách tự tin. 

 

“Đơn nhiên rồi. Tôi cũng rất được tin cậy, và tôi có khá nhiều em trai.”

 

Nó có vẻ là vậy. 

 

Hắn đã nghĩ ra một kế hoạch nghe khá là nguy hiểm để xâm nhập vào Lâu Đài Valentine và tự mình bắt cóc hôn thê của Đại công vương, và thậm chí còn tập luyện.

 

“Điều đó có nghĩa là tôi tự tin vào những kỹ năng của mình và đồng thời là tôi cũng được tin tưởng.”

 

Hắn nghe không giống một người luôn làm mọi thứ một cách không hoàn hảo.

 

‘Con mồi đó chắc hẳn đã được chọn vì khả năng của hắn khi có thể giữ kẻ nhồi xác động vật trong cơ thể, và tay chân thì…’

 

Aria lướt nhìn Hans từ trên xuống dưới. 

 

Hắn đột nhiên xuất hiện từ sự trống rỗng nơi không có một ai và hạ gục cô. Cô cảm thấy một nguồn ma thuật chảy dài ngay khi hắn chạm vào tay Aria. 

 

‘Hắn chắc chắn phải là một pháp sư.’

 

Điều đó khá là vượt trội. Mặc dù hắn không bao giờ nổi loạn và đã bị đánh bại bởi một bài hát của sự hoà bình, bởi vì hắn không hề biết rằng Aria là một Siren. 

 

“Vậy hãy để những người theo chủ nghĩa hoà bình làm điều này.”

 

“Huh? Điều đó có nghĩa là gì…”

 

Aria nhớ lại bài hát mà cô đã từng hát để khắc sâu vào trong tâm hồn.

 

“Tình yêu là một con chim nổi loạn.”

 

Và cô bắt đầu hát. 

 

Một bài hát đã khiến cho đối thủ hoàn toàn tuân theo. 

 

Đó là một bài hát mê hoặc. 

 

***

“Quý cô! Tôi chạy đến đây ngay sau khi nghe nói là cô đang một mình… Uwaaak!”

Carlin, người nhanh chóng dập tắt ngọn lửa và chạy ra khu vườn, hét lên. 

Bởi vì Aria đang nằm trên bãi cỏ và cô đang nói bập bẹ. Kế bên cô là con báo đốm, nó rên rỉ khi cắn vào mép áo cô để bằng cách nào đó đưa cô vào nơi an toàn. 

Nhưng điều đó có vẻ là bất khả thi để có thể cõng cô trên lưng nó vì Aria không thể nhấc nổi thậm chí là một ngón tay. 

“Cái quái gì thế này!”

Vị pháp sư bị giật mình và nhanh chóng nắm lấy cô.

Và ông ấy đã xem xét kỹ lưỡng. Cơ thể của cô mềm nhũn như thể là cô đã hết năng lượng, nhưng nó không có gì sai cả.

Ông ấy cảm thấy nhẹ nhõm trong trái tim mình. 

Ngọn lửa đã bùng phát tại một thời điểm thật tình cờ, và ông ấy chạy đi, để để phòng, nhưng thật may là không có gì xảy ra.

“Cảm ơn. Cơ thể của con đột nhiên mất đi sức lực và con không thể di chuyển được.”

“Khoang đã, cô đột nhiên trở thành thế này trong khi đi dạo sao?”

Ông ấy nói lắp bắp, trở nên nhợt nhạt. Ông ấy đang biểu lộ rằng bản thân không hề biết là lại có một cơ thể giống-như-thuỷ-tinh đến thế này tồn tại trên thế gian này. 

Aria nói thêm một lời nữa, ‘liệu điều đó có khả thi không?’

“Ông biết đó. Con bây giờ có thể hát được một bài hát của sự chữa lành.”

Cô cười một cách yếu ớt khi cô chuyển hướng nhìn qua con báo đốm khoẻ mạnh. 

Nó đã được giải độc trước khi cơ thể hoàn toàn cứng lại bởi nọc độc của kẻ nhồi xác động vật, nên sẽ không có những di chứng cụ thể nào. 

“Vâng? Làm sao? Không, đợi đã… Chẳng phải tôi đã nói cô là đừng sử dụng sức mạnh của mình cho đến khi cô hoàn toàn khỏe mạnh sao!” 

Cô đã sử dụng sức mạnh của mình một cách ép buộc và đây là điều đã xảy ra! Tôi biết mà!

Carlin than vãn, la hét và cằn nhằn.

Khi Aria, người bị tấn công màng nhĩ, làm một âm thanh rên rỉ, khiến thanh âm của ông ấy nhanh chóng giảm dần. 

“Cô đang ở trong tình trạng tốt một cách kỳ lạ sau khi xảy ra một chuyện như vậy? Năng lượng của cô khá là ổn định…”

“Con đã mượn năng lượng của Carlin lần trước, nhưng một khi con đã đi được một đoạn đường, nó trở nên dễ dàng hơn từ đó.”

Điều đó thật vô lý. 

Cô ấy đã thành công trong việc sử dụng năng lượng của người khác một lần, và sau đó thành công trong việc quản lý năng lượng hoàn toàn bằng chính sức mạnh của mình. 

‘Cô đang nói là cô chỉ nghe qua lý thuyết một lần và áp dụng nó ngay lập tức mà không cần thử hay có bất cứ lỗi nào?’

Thể loại thiên tài nào lại có thể làm được điều đó?

Carlin lè lưỡi mà không nói một lời nào. 

‘Đây là cách mà mọi người cảm thấy khi họ nhìn thấy mình sao?’ ông ấy tự nghĩ. 

Aria nằm ngoài phạm vi hiểu biết của ông ấy, người luôn tự hào vì mình là một thiên tài. 

“Tại sao cô lại đột nhiên hát một bài hát của sự chữa lành vậy?”

Carlin đã không hỏi, nhưng ông ấy nhìn xung quanh trong một lúc. 

Nhìn thấy tình trạng của Aria, ông ấy giật mình đến độ đã quá muộn để nhận ra. 

‘..nó có mùi hôi?’

Nó quá kinh khủng đến mức độ khiến người khác muốn nôn, và nó là một mùi hôi thối khủng khiếp như thể một thứ gì đó khó chịu dính vào cả cơ thể.

Ông ấy biết rất rõ mùi này. 

Mùi của nhà gutter.

“Không thể nào, một kẻ gutter rat đã ở đây sao? Chúng đã rời đi chưa?”

Aria nhìn lên ông ấy với một vẻ mặt làm sao mà ông biết được. 

Cô ngửi một vài lần và để ý thấy. 

Đó là một chiếc mũi chó đáng kinh ngạc. 

“Không, là tay chân của họ.”

“Cái gì?!”

Carlin cảm thấy sững sờ trước những lời nói đó.

“Tại sao cô không nói tôi sớm hơn!”

“Con đã tự mình xử lý chúng?”

“Ôi Lạy Chúa…..”

Ông ấy không nói nên lời, nên ông ấy dừng lại và chạm vào trán mình. 

Có vẻ như là Aria không hề nhận ra rằng cô ấy mười tuổi. Ngay cả khi cô có một tác dụng phụ về việc biết trước được tương lai, điều đó cũng không có nghĩa là cô đã trở thành một người lớn. 

“Vậy có một ngọn lửa, và quý cô đã hát một bài hát chữa lành… Chuyện quái gì đã xảy ra… À, liệu tôi cuối cùng có bị giết chết bởi chủ nhân của mình không?”

Mình biết là ngày này sẽ đến mà, Carlin lẩm bẩm.

Ông ấy nói với một vẻ mặt nghiêm trọng. 

“Không đâu, con sẽ giữ nó như một bí mật rằng những tên bên cạnh gutter đã lẻn vào.”

“Không, cô không cần làm vậy đâu. Đơn nhiên là tôi sẽ bị giết, nhưng chúng đang nhắm đến Quý cô người sẽ trở thành Đại công tước phu nhân nhà Valentine. Như một ví dụ, chúng nên bị trừng phạt.”

Vị pháp sư trả lời một cách nhạy bén. 

Ông ấy ghét việc nhìn thấy gutter rat hơn cả việc chết bởi vì chúng rất khinh thường nhà Valentine. 

“Tôi sẽ thổi bay nhà gutter!”

Carlin, người được cho là có lý trí, ông ấy nghe giống như là Tristan và Lloyd trong một khoảnh khắc.

Aria tự nghĩ, ‘Có vẻ như là ông cũng là một người nhà Valentine.’

“Ông có biết tự huỷ hoại có nghĩa là gì không?”

“Làm sao mà tôi không biết được.”

“Sự tự huỷ hoại?”

“Tại sao ông đột nhiên lại hành xử như một kẻ ngốc vậy?”

Aria lắc đầu và nói thêm,

“Nó sẽ sớm trở thành như thế thôi.”

[Trích dẫn lời bài hát: ‘Flower Duet’ từ vở opera Lakmé của Delibes.]

 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 40
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.