Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 42

Cuối cùng, cuối cùng thì. 

 

Cô ấy đã có thể trực tiếp gặp mặt Sabina.

 

‘Mình đã chờ đợi trong bao lâu rồi’

 

Trái tim của Aria đập mạnh với suy nghĩ sẽ sớm gặp được bà ấy. 

 

[Món quà tốt nhất là gì ạ?]

 

Cô cầm tấm thẻ bài ra, đôi má của cô ửng đỏ như một bức tranh màu nước. 

 

Bàn tay của Betty cảm thấy nhột khi cô muốn ôm thật chặt lấy Aria. 

 

“Một bông hoa?”

 

[Hoa gì ạ?]

 

“Bà ấy có xu hướng thích tất cả các loại hoa, nhưng bà ấy cũng thích những bông hoa nở trên những tán cây nhất.”

 

Một bông hoa ở trên một cái cây. Đặc biệt là trong mùa hạ, thì nó rất là hiếm.

 

‘Mình nghĩ là mình đã thấy nó bên ngoài ô cửa sổ ngày hôm qua.’

 

Aria lập tức chạy đi và nhìn lên cái cây đang nở rộ những chồi hoa. 

 

Những nụ hoa đỏ tươi trên mỗi nhánh cây nhìn như một ngọn lửa nằm ở trên đỉnh. 

 

‘Cây Lửa!’

 

Loài cây đầy sắc màu và lôi cuốn này có tên gọi giống như vẻ bề ngoài của nó vậy. Nhưng nó quá cao để có thể hái những bông hoa, nên cô ấy không thể chạm tới. 

 

‘Mình có nên gọi chim bồ câu đưa thư không nhỉ?’

 

Đó là lúc cô nghĩ như vậy.

 

Với một âm thanh sột soạt từ bên trên, những nụ hoa rơi xuống. Aria mở to mắt và theo phản xạ cô đưa hai tay lại gần nhau để hứng những nụ hoa đang rơi. 

 

Cứ như thể một ngọn lửa đang bùng lên trong lòng bàn tay của Aria. 

 

“Cái gì, là cô sao?”

 

Aria chậm rãi ngẩng đầu lên trước giọng nói đó. 

 

Đó là Lloyd.

 

Anh ấy đang đứng trên một cái cây cao, bước đi trên những cành cây, và nhẹ nhàng leo lên. 

 

“Hmm.”

 

Lloyd nhìn những cành cây trong một lúc, suy ngẫm. Sau đó, anh ấy siết chặt những nụ hoa lộng lẫy và có sức hút nhất trên nhánh cây một cách nhanh chóng. 

 

Giống như là nhặt lên một số chiến lợi phẩm. 

 

“.....”

 

Nghe có vẻ như là những tiếng hét của cái cây có thể được nghe thấy. 

 

Cậu con trai nhảy xuống cái cây như thể anh ấy đã hoàn thành mục tiêu của mình. Aria giật mình và làm một cử chỉ kỳ lạ như thể chấp nhận anh ấy, sau đó nắm lấy cổ tay của anh. 

 

“Này, nó rất là nguy hiểm.”

 

Có lẽ Lloyd không phải là một con người, nhưng là một con mèo vờ như là một con người. 

 

Anh ấy có một cú tiếp đất êm ái đến bất ngờ.

 

“Cơ thể cô bây giờ đã ổn chưa?”

 

Aria gật đầu và mở miệng. 

 

– Tôi nghe nói là Lloyd bị ốm. 

 

“Tôi? Bị ốm?”

 

Sau đó, cậu con trai làm một vẻ mặt như thể là anh ấy chưa từng nghe qua điều đó trước đây. 

 

Cái gì?

 

Chẳng phải là anh ấy đã bệnh nặng đến độ không thể ra khỏi phòng của mình và không thể giải quyết trực tiếp khi những tên gutter rat đột nhập?

 

– Carlin đã nói là những cơn đau ngày càng tăng.

 

“Những cơn đau ngày càng tăng… Àaa.”

 

Dường như đã hơi muộn, nhưng anh ấy đã nhận ra cô đang nói về điều gì. 

 

“Chà, điều đó không hoàn toàn sai.”

 

Nhưng khi cô nhìn thấy phản ứng của anh, nó không có vẻ như là anh ấy đang nói về những nỗi đau thật. Bằng một số lý do nào đó, phản ứng của Carlin cũng rất là đáng ngờ. Có vẻ như là ông ấy đã nói dối. 

 

Aria ước gì Silver đã cắn vào mông của vị pháp sư một cách đúng đắn. 

 

“Cô sẽ đi ngay bây giờ sao? Tôi có cái này, vì vậy cô có thể đi ngay lập tức.”

 

Để mang đến những nhánh cây. 

 

‘Nó khá là ít.’

 

Nếu như Sabina quan tâm về cây lửa, thì nó không có vẻ như là một lựa chọn tốt. Aria im lặng trong một lúc, và sau đó cô lấy những nhánh cây từ tay Lloyd. 

 

– Lấy cái này đi. 

 

Và cô đặt những nụ hoa cô đang cầm trong tay vào trong lòng bàn tay của anh ấy. 

 

Những thứ nhìn có vẻ như là lấp đầy khắp đôi bàn tay cô lại gần như là chỉ vừa đủ đủ để lấp đầy lòng bàn tay của anh ấy. 

 

“Cái gì?”

 

Lloyd lại cau mày. 

 

Tuy nhiên, anh ấy đã không chỉ trích hay phản đối những hành động của cô. Thay vào đó anh càu nhàu một chút. 

 

“Tỉa đi những nhánh cây là cách chắc chắn nhất để chứng minh với mẹ rằng những bông hoa đã nở.”

 

Bởi vì nó không phải là một chiến lợi phẩm. 

 

“Cô đang cố gắng để chứng minh điều gì cơ?”

 

Aria lục loại trong cái túi của mình và lấy ra một tấm thẻ bài. 

 

[Bởi vì những bông hoa rất đẹp.]

 

“Ha, lại là tấm thẻ bài đó.”

 

Lloyd đặt một bông hoa trong tay mình vào miệng của Aria. 

 

“.....”

 

Với một bông hoa ở trong miệng, cô nhìn lên anh ấy với một ánh nhìn thắc mắc. Cô không thể ngay lập tức phát hiện ra anh ấy đang làm gì. 

 

“Nhìn thấy cô chơi đùa với những bông hoa như thế, tôi thắc mắc là liệu cô thậm chí có thể ăn được những bông hoa hay không.”

 

Cô không thích nó vì cô muốn ăn nó. 

 

‘Anh không nghĩ tôi là một con thỏ thật sự, phải không.’

 

Aria cảm thấy hoang mang, sau đó cô nhổ ra bông hoa mà cô đã cắn trong miệng. Và cô đặt bông hoa vào sau tai anh khi Lloyd nhìn đi trong chốc lát. 

 

Cảm thấy cô chạm vào tai mình, chàng trai lướt nhìn lại. 

 

– Có gì sao?

 

Aria nhanh chóng nhép môi. Sau đó anh ấy có vẻ như phớt lờ đi điều đó. 

 

Như thể anh ấy không bao giờ có thể ngờ là cô dám chơi khăm anh. 

 

‘Nếu như anh đã quen với những trò chơi khăm, thì anh sẽ biết ngay. Anh chưa bao giờ chơi khăm trước đây sao?’

 

Anh ấy ngây thơ một cách đáng ngạc nhiên. 

 

‘Nụ hôn đầu tiên, trò chơi khăm đầu tiên.’

 

Khi Aria đang ngưỡng mộ những gì bên trong con người anh. 

 

“Phụt.”

 

Đột nhiên, cô nghe thấy một tiếng cười đang cố kìm nén và quay đầu lại. 

 

Một cậu con trai tóc đỏ, người đã thầm lặng đi theo đằng sau lưng Lloyd đang che miệng mình lại trong tuyệt vọng. 

 

Bờ vai của anh ấy run lên. 

 

‘Tên anh ấy, có phải là Cloud không nhỉ?’

 

Anh ấy chưa bao giờ được giới thiệu, nhưng thỉnh thoảng Aria có nhìn thấy anh ấy. Anh ấy được cho là phụ tá và là người hộ tống của Lloyd. 

 

Mặc dù còn quá trẻ để hộ tống người kế vị của Đại công tước, nhìn thấy anh ấy với một thanh gươm đeo ngang eo, anh ấy chắc hẳn là một hiệp sĩ. 

 

‘Anh ấy trông bằng tuổi với Lloyd, hoặc nhiều nhất cũng là lớn hơn một hoặc hai tuổi.’

 

Ở độ tuổi đó, nếu anh ấy được giới thiệu với tư cách là phụ tá của Thiếu gia, thì anh ấy chắc hẳn là một vĩ nhân. 

 

‘Nhưng đây là lần đầu tiên mình được gặp mặt anh ấy kể từ khi đến đây.’

 

Điều đó có nghĩa là anh ấy cũng là một trong những người đã chết trong biến cố đó. Nó có cảm giác như thể là cô đã đoán trước được bi kịch của một cậu bé thiên tài khác.

 

Khi Aria nhìn chằm chằm một cách vô hồn, cậu ấy ho và ngước đầu lên. 

 

“Cậu bị mất trí rồi sao?”

 

Lloyd hỏi một cách mỉa mai. 

 

“Cậu có vẻ như là biết cách để cười.”

 

“Thần xin lỗi.”

 

Chàng hiệp sĩ nghiến chặt răng và trả lời. Anh ấy thậm chí không thể nhìn thẳng vào mắt của Lloyd, người có một bông hoa trên đầu, và đang bối rối. 

 

Cloud đã vướng vào rắc rối và nhờ Aria giúp. 

 

Lloyd để ý thấy ánh nhìn đó và nhìn lần lượt vào Aria và Cloud, biểu cảm của anh ấy trở nên tệ hơn. 

 

“Ánh mắt của cậu thật khó chịu. Quay lại đi.”

 

“Vâng ạ? Nhưng tôi chưa đến mức mà có thể quay lại và hộ tống………..”

 

Khi bầu không khí trở nên đỏ ngầu hơn, Cloud từ bỏ ngay lập tức.

 

“Chà, đó là một kiểu đào tạo. Tôi sẽ cố gắng hết sức.”

 

Và anh ấy thực sự quay lưng lại trước mệnh lệnh và bắt đầu bước đi. 

 

Ngay cả khi những chướng ngại vật xuất hiện trước mặt anh ấy, anh vẫn có thể né chúng một cách chuyên nghiệp. 

 

‘Cái kỹ năng gì thế cơ chứ.’

 

Aria không thể không liếc nhìn Cloud. 

 

Bất kể ai cũng sẽ như vậy. 

 

Nhưng Lloyd không thích sự thật là ánh nhìn của cô đang tập trung vào Cloud. 

 

Lloyd nắm lấy cổ tay của Aria như cách mà anh ấy vẫn luôn làm, và kéo cô đi, nhưng sau đó thì dừng lại. 

 

[Bởi vì Lloyd rất tốt bụng.]

 

Đó là bởi vì những lời nói đó hiện lên trong tâm trí của anh ấy. 

 

Kể từ khi sinh ra, Lloyd chưa từng một lần nhìn lại những hành động của mình. 

 

Anh ấy biết là mình cách rất xa với sự hòa đồng, nhưng anh lại không đặc biệt có ý thức về nó, và cũng không muốn sửa sai. Nếu cần thiết, anh ấy sẽ để nó qua một bên và cất nó đi nếu như điều đó làm phiền đến bản thân anh. 

 

Anh ấy chạy về phía mục tiêu của mình, nhìn về phía trước. Bởi vì anh ấy ở trong một vị trí để làm điều đó. 

 

“.....”

 

Nhưng tại sao……..

 

Tại sao anh ấy lại bị lay động bởi những điều vô lý như thế?

 

‘Có vẻ như là tất cả những người tử tế đều đã chết đi.’

 

Lloyd nhìn xuống lòng bàn tay của mình, và nghĩ. 

 

‘Anh đang làm gì vậy?’

 

Aria đột ngột dừng lại và nghiêng đầu để nhìn cậu con trai đang nhìn chằm chằm vào cô như thể cô là một kẻ thù. 

 

‘Mình phải nhanh chóng rời đi.’

 

Cô phải đi và gặp Sabina. 

 

Giống như Lloyd, cô ấy cũng đứng vững.

 

Aria nắm lấy tay của Lloyd. Cô siết chặt nó giữa các ngón tay của mình, sợ anh ấy sẽ đẩy ra, và nắm chặt lấy tay anh. 

 

Trước đây khi cô bị sốt, cô cảm thấy anh ấy lạnh như một tảng băng vậy. Nhưng bây giờ anh ấy không lạnh cũng không nóng.

 

Nhiệt độ cơ thể của họ tương đối khá giống nhau. 

 

‘Cảm giác thật tốt khi được nắm tay nhau.’

 

Như một ngày đầu hè còn xuân. 

 

Đúng như Aria dự đoán, Lloyd cố để bỏ tay cô ra. Nhưng nó chặt đến độ anh ấy không thể làm được. 

 

“Tôi. Nó rất đau.”

 

Aria nhìn lên anh ấy một cách hững hờ mà không một lời hồi đáp. 

 

“Tôi nghĩ là nó sẽ bị nghiền nát.”

 

Nhưng cô ấy vẫn nắm chặt lấy tay anh ấy và nói bằng khẩu hình. 

 

– Vậy thì nghiền nát nó cũng được. 

 

“Ha, làm sao mà cô có thể nói được một thứ như thế? Cô có biết tôi đã nói với cô hãy tự chăm sóc cho cơ thể của mình bao nhiêu lần rồi không…”

 

– Bởi vì đó là Lloyd. 

 

“....”

 

Lloyd trở nên cứng họng và không thể nói được điều gì trong một lúc. Đôi mắt anh ấy rung lên một cách mạnh mẽ trong sự kích động. Nó như thể là cổ họng của anh ấy đang bị siết chặt bởi ánh nhìn của một mặt hồ phẳng lặng hiện ra ngay trước mặt anh ấy. 

 

– Vậy thì, bây giờ tôi có thể nắm tay anh không?

 

Aria không phải là một người kỳ lạ thích hưởng thụ nỗi đau. Từ khi cô trở lại, cô chưa bao giờ tha thứ cho bất kỳ ai chạm vào cô. 

 

Nhưng Lloyd thì ổn. 

 

Bởi vì đó là Lloyd.

 

‘Liệu còn lý do nào khác không?’

 

Aria dẫn đầu và đi trước.

 

Khi cô kéo cánh tay của Lloyd, anh ấy đã bị tay cô kéo đi. 

 

“Ha………”

 

Một tiếng thở dài vang lên đằng sau lưng cô. 

 

Anh ấy đã nói là anh sẽ nghiền nát tay cô khi anh đang định hất tay cô ra. 

 

Lloyd lặng lẽ đi theo những sải bước ngắn ngủi của Aria. 

 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 42
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.