Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 43

Tim Aria đập nhanh hơn và mặt cô đỏ bừng khi cô bước ngày càng gần hơn đến phòng của Sabina. Cô ấy bắt đầu đá phần đế giày của mình lên trên mặt đất. 

 

‘Mình lo lắng quá đi mất.’

 

Cô không biết điều gì đã khiến cho chuyến đi thăm này căng thẳng đến như thế. 

 

Lloyd vừa cảm thấy hoang mang vừa cảm thấy không hài lòng với phản ứng của Aria mà anh ấy chưa từng thấy qua trước đây. 

 

“Con thỏ, thật là không biết xấu hổ trước mặt tôi….”

 

Bởi vì sự thật là cô đã vuốt tóc anh, hôn anh, và nắm tay anh, cô nhếch mép cười và né tránh ánh nhìn của anh ấy. 

 

“Bởi vì cô chưa bao giờ có một gương mặt giống như thế.”

 

Cái gì cơ?

 

Aria nhìn thẳng lên, nhưng Lloyd chỉ nhìn chằm chằm về phía trước. 

 

Điều này, liệu cô có nên trả lời hay không?

 

‘Có vẻ như là anh ấy đã nói ra điều này một cách không có tính trước.’

 

Khi cô ấy đang suy ngẫm, thì họ đã đến trước cửa phòng của Sabina. 

 

Có lẽ bởi vì anh ấy thường đến và đi, Lloyd mở cánh cửa một cách tự nhiên và bước vào, vì vậy cô đã gặp Sabina ngay lập tức mà không cần phải chuẩn bị trái tim của mình.

 

‘Sabina.’

 

Đây là lần đầu tiên Aria được trực tiếp gặp mặt bà ấy. Nhưng Sabina chỉ như những gì cô đã tưởng tượng. 

 

Căn bệnh hằn rõ trên gương mặt và cơ thể của bà ấy, nhưng tâm hồn của bà lại không hề tàn úa chút nào. Bà ấy nhìn cứng đơ và hoàn toàn không có chút khuyết điểm nào, nhưng lại thoải mái một cách tự nhiên. 

 

‘Thiệt là ngầu……..’

 

Đó là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong tâm trí cô. 

 

“Người đã khỏe hơn chút nào chưa?”

 

“Vẫn còn những cơn đau.”

 

Sabina nhún vai và chạm vào thanh gươm trang trí ở bên cạnh bà ấy.

 

Nó nằm ở trong cái tủ, nhưng lại không có vẻ là được dùng để trang trí. Lưỡi kiếm sắc bén và nó được duy trì một cách ổn định, và có thể cảm nhận được những dấu vết của năm tháng, như vết sơn dính trên đó và trôi đi ở một vài chỗ trên tay cầm của thanh kiếm. 

 

‘Như dự đoán, bà ấy thật ngầu……..’

 

Vào một ngày, khi cơ thể bà ấy hoàn toàn phục hồi, Sabina đã được miêu tả là đang nắm giữ thanh gươm ấy. 

 

Không thể nhận ra, Aria đã nhìn lên bà ấy với đôi mắt lấp lánh. Sabina, người đang nhìn xuống cô, cười tươi một cách tinh quái. 

 

“Con có muốn chạm vào nó không?”

 

“Mẹ à.”

 

Lloyd thở dài, và anh ấy nhanh chóng ngăn cản bà ấy làm như vậy.

 

“Hmm”

 

Sabina chọc vào anh ấy với một cách đùa giỡn và vuốt Lloyd từ trên xuống. 

 

“Lớp học, lớp học, lớp học, huấn luyện, huấn luyện, huấn luyện……..”

 

“...”

 

“Có vẻ như là tuổi thanh xuân đã đến với đứa con trai nhàm chán của ta, người chỉ biết có học và học. Cơn sốt của mối tình đầu mùa hạ nhiều hơn mùa xuân.”

 

“Không phải như vậy.”

 

Lloyd lắc đầu trả lời. 

 

“Không đời nào. Với tuổi thanh xuân nồng cháy đó nằm trên đầu của con.”

 

Tuổi thanh xuân nồng cháy. 

 

Đó là ngôn ngữ loài hoa của cây lửa. 

 

Sabina gần như lấy bông hoa đỏ ra khỏi đầu của cậu con trai. 

 

Đó là khi Lloyd, người vừa nhận ra trò chơi khăm của Aria, quay đầu và trừng mắt nhìn cô ấy. 

 

Các hiệp sĩ và chư hầu đã không hoàn toàn nhìn đi chỗ khác. 

 

“Cô…”

 

[Lloyd trông rất đẹp với màu đỏ.]

 

“...”

 

Ho.

 

Lloyd thở dài và làm rối tung phần tóc mái vốn đã rối bời của mình. 

 

Cô ấy có một tài năng là giữ anh ấy không nổi giận dù cho anh ấy có đang giận đến mức nào. 

 

***

Sau đó, Aria và Lloyd đến thăm Sabina mỗi ngày. Sau đó, họ có một cuộc gặp gỡ bất ngờ với Tristan. 

 

“Hmmmm.”

 

“.....”

 

Tristan nhếch khóe môi của mình một cách khó khăn và cười một nụ cười tinh quái. Và biểu cảm của Lloyd dường như cứng đờ lại như thể anh ấy đã thấy một thứ gì đó mà anh ấy không thể chịu đựng được. 

 

Aria nhìn vào hai cha con họ mà không nói một lời. Họ có vẻ như là hoàn toàn không quan tâm đến nhau. 

 

‘Cứ như thể đang nhìn vào những kẻ thù truyền kiếp.’

 

Nó không đến mức độ của sự thù ghét. Nó giống như là sự thù hận từ một phía hơn. 

 

Aria nhìn vào Lloyd, người nhìn như nham thạch. Đôi mắt anh ấy gần như đen như mực. 

 

‘Trước đây, nó không tệ đến thế này nhỉ?’

 

Sau tất cả, đó là ngay trước khi Vincent bị đuổi ra ngoài. Và trong một trường hợp khác, họ đã đồng ý với nhau về vấn đề của gutter rat. 

 

Tình hình ở bên ngoài ngày càng trở nên nghiêm trọng, nên lúc đó có lẽ họ đã không có thời gian để chú ý đến đối phương. 

 

“Vậy, con đã nghi ngờ đứa trẻ đó là một gián điệp và đã cố giết nó trước đây? Và bây giờ con định sẽ kết hôn sao?”

 

Sau đó Lloyd cảm thấy ngạc nhiên. 

 

Nguồn động lực để lao ra bất cứ lúc nào và cắt đứt đầu Đại công tước bỗng trở nên chậm lại trong chốc lát. 

 

Tristan dựa người ra đằng sau mà không hề nở một nụ cười. 

 

“Con nghĩ là ta sẽ cho phép sao?”

 

Đó là sự kiên trì của một người con gái-người cha ngốc, người đã nói là ông ấy sẽ không bao giờ gả con gái mình cho bất cứ tên khốn nào. 

 

‘Không, Ngài ấy không có con gái và chỉ có hai người con trai.’

 

Bên cạnh đó, tên khốn mà ông ấy đề phòng lại là con trai của mình.

 

Dwayne, người đã quan sát cảnh tượng này từ đằng xa, cảm thấy rất hào hứng. 

 

“Người nào đã khiến cho đứa trẻ này là đối tượng kết hôn của tôi ngay từ đầu?”

 

Lloyd không thua thiệt gì và trả lời. Anh ấy khoanh tay lại và nghiêng đầu một cách uể oải. 

 

“Và ông đã định sẽ xây dựng một công viên giải trí trong khi trước đó ông đã định quăng con thỏ ra để làm thức ăn cho chó.”

 

Lần này, Tristan không còn lựa chọn nào khác ngoài việc khiến cho biểu cảm của mình cứng ngắc lại. 

 

“Con nghĩ là con đủ điều kiện để có thể nói về sự cho phép sao?”

 

Sự im lặng rơi vào giữa hai cha con. 

 

Nó như thể những tia lửa vô hình bay lên khi họ đối đầu với nhau mà không hề lùi lại dù chỉ một bước. 

 

“Cả hai người đều đang cố để giết tôi.”

 

Đó là Sabina người đã phá vỡ sự im lặng. 

 

“Tôi không thể tin được. Cả hai đã mất trí hết rồi sao?”

 

Tristan và Lloyd đắm chìm trong đôi mắt rực lửa bởi cơn phẫn nộ của Sabina. Ngay lúc đó, cả hai người họ đều vô cùng hối hận. 

 

“Cả hai người đã làm cái quái gì trong khi con bé đi dạo trong một lúc vậy?”

 

Không chút lưỡng lự, Sabina mở rộng vòng tay về hướng Aria.

 

‘Bà ấy đang kêu mình đến gần hơn sao?’

 

Aria do dự, mặt ửng đỏ, và cô tiến lại. 

 

“Ở đâu trên thế gian này mà tôi có thể chạm được vào một em bé nhỏ và quý giá như thế này chứ?”

 

Sabina nắm lấy eo của Aria và nhấc cô ấy lên. và đặt cô ngồi lên đùi của bà ấy. 

 

Bà ấy mạnh đến độ mà khó có thể tin là bà ấy đã từng là một người ở trên bờ vực của sự-sống-và-cái-chết chỉ trong một vài ngày trước. 

 

Đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm một cách dịu dàng vào Aria. Bởi vì bà ấy lo lắng là có lẽ đã có một số vết thương còn tồn đọng lại bên trong đứa trẻ. 

 

Nhưng Aria chỉ ngồi đó, chớp đôi mắt to tròn của mình. 

 

“Nó có phải là như vậy không?”

 

Với đôi mắt diều hâu, Sabina phát hiện ra một dấu kiếm rất mờ trên cổ của Aria. 

 

Với biểu cảm cứng đờ lại, bà ấy lướt nhìn qua chồng và con trai của mình, ánh nhìn sắc hơn cả lưỡi kiếm. 

 

[Con vẫn ổn.]

 

Aria lấy một tấm thẻ bài ra khỏi cái túi của mình. 

 

[Khi đến đây con đã chuẩn bị cho tất cả mọi thứ.]

 

Đơn nhiên, cô đã dự đoán trước được sự từ chối. Ở kiếp sống này, cô đã đặt cược cả cuộc đời của mình để cứu Lloyd. 

 

Nếu như cô chết dưới tay anh ấy, cô nghĩ điều đó là bất khả thi.

 

Tuy nhiên, khi nhìn thấy tấm thẻ bài, biểu cảm của Sabina nhăn lại như một mảnh giấy. 

 

“Đừng nói điều đó là ổn. Nếu như con cứ tiếp tục nói như thế, thì con sẽ nghĩ là con đang thực sự ổn.”

 

Làm sao mà điều đó lại ổn được?

 

Sabina nói một cách nghiêm nghị. 

 

“Điều đó không có ổn đâu. Điều đó là không nên nói ra ngay cả khi con có ghét hai cha con này cho đến cuối đời.”

 

Hai cha con vừa được nhắc đến mà không có một câu chuyện gì, đồng thời cảm thấy chột dạ. 

 

Trong khi xác nhận sự tồn tại của một lương tâm mà cô ấy thậm chí còn không biết nó có tồn tại, và cô đáng lẽ ra không nên biết trong tương lai. 

 

‘Như mình dự đoán, Phu nhân…..!’

 

Ý thức chung duy nhất của nhà Valentine. 

 

Dwayne cảm động đến độ gần như vỗ tay. 

 

Ngay khi những lời nói đó được nói ra từ miệng của Sabina, nhìn thấy Sabina nói không chút do dự trước những lời nhận xét đầy sát khí khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm. 

 

“Nó nghe giống như là một thứ gì đó đã rất lâu rồi chưa được nghe.”

 

Aria gật đầu. 

 

Khi đó là cuộc gặp mặt đầu tiên của họ. 

 

Khi họ thấy một người mà họ không biết, điều đó có thể sẽ là trường hợp nếu như bản chất cuộc gặp của họ là để cầm kiếm thay vì chào hỏi. 

 

Đó là những gì cô đã nghĩ…….

 

“Nhưng nó chỉ là một thứ gì đó đã xảy ra bởi vì nó đã được một thời gian dài?”

 

Sabina nói một điều gì đó hoàn toàn bất ngờ, và Aria trở nên hoang mang trong một lúc. 

 

“Đừng nói chuyện với hai người bọn họ cho đến khi con nhận được một lời xin lỗi chính đáng. Và nếu như con không muốn tha thứ cho họ, thì đừng bao giờ tha thứ.”

 

“....”

 

“Nó không giống như là đã được một năm rồi. Họ thậm chí còn không biết là con đã bị thương.”

 

Rõ ràng là điều này…… Không hề nhận ra Aria trừng mắt nhìn Lloyd. 

 

Anh ấy cũng nhìn cô với một biểu cảm phức tạp như thể những dòng suy nghĩ trong anh ấy đang tăng lên. 

 

‘Cô chỉ không thể chăm sóc cho những vết thương của mình.’

 

‘Cô giống như là một kẻ ngốc người thậm chí còn không biết mình đang bị thương.’

 

Cô chắc chắn đã từng nghe qua điều tương tự. 

 

‘Đó là ý của anh ấy.’

 

Lloyd biết được Aria đang ở trạng thái nào. Và sau đó cô mới nhận ra. 

 

Trong kiếp trước của mình, cô đã chật vật với rất nhiều thứ tồi tệ mà không thể so sánh được, vì vậy thứ mà cô đã trải qua lúc đó thực sự chẳng là gì cả. 

 

Cô đã nhận được rất nhiều tình cảm chân thành từ những chư hầu. 

 

Một người sẵn sàng chạy xung quanh cô. 

 

Một người sẵn sàng tìm hiểu xem cô thích thứ gì và làm nó cho cô. 

 

Một người sẵn sàng trở nên nổi giận với cô mỗi khi cô bị thương. 

 

Nghĩ về điều đó sau khi cô trở thành bạn với Tristan và Lloyd. 

 

‘Mình nghĩ là mình đã bị thương.’

 

Không phải là cô ấy không bị thương.

 

Những vết chai xung quanh những vết thương của cô đủ cứng cáp để cô có thể cắn môi chịu đựng mọi nỗi đau. 

 

Aria có một gương mặt đẫm lệ. Cô đột nhiên trở nên buồn bã. Đó là lần đầu tiên cô cảm thấy như thế này. 

 

‘Đây là nỗi buồn sao?’

 

Không phải là cô sợ chết hay bất cứ thứ gì như thế. Những cảm xúc của cô dành cho Lloyd cũng không hề thay đổi. 

 

‘Điều đó không thể là sự thật.’

 

Chỉ là tim cô đập mạnh hơn một chút. 

 

Khi Aria bắt đầu rơi lệ và khịt mũi, Sabina ôm chặt lấy cô không chút lưỡng lự. 

 

Aria ngửi thấy mùi thảo mộc thoang thoảng trong vòng tay của Sabina. 

 

“Cả hai người, hãy đi đi.”

 

Sabina ra hiệu cho chồng và con trai của bà ấy rời đi. 

 

Ánh mắt kiên cường của Lloyd dán chặt vào Aria trong một lúc và không hề rời đi. 

 

Tuy nhiên, lúc này, anh ấy không có lựa chọn nào khác ngoài việc lùi đi. 









Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 43
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.