Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 46

Một người ứng cử cho chức linh mục, người đã luôn được nuôi dưỡng và yêu thương từ khi còn nhỏ, sẽ không thể để cho người đó đi.


 

Bởi vì họ sẽ bị nhuốm bẩn bởi cái ác. 


 

Nhưng nghe có vẻ như là một kẻ lang bạt đến từ nơi thấp kém nhất sẽ không được quan tâm cho dù họ có rơi vào cái ác hay không. 


 

Đó là sự phân biệt đối xử một cách trắng trợn. 


 

‘Bên cạnh đó, muốn anh ấy tự mình tình nguyện có nghĩa là anh ấy sẽ phải tự mình lựa chọn và gánh mọi trách nhiệm.’


 

Đúng như dự đoán, con người thì cũng chỉ là con người thôi. 


 

Thậm chí là một linh mục người đứng bên trong nhà thờ và rao giảng về giáo lý của Chúa. 


 

Aria biết chút ít về cách mà những linh mục học việc được giáo dục dưới quyền của ông ấy lớn lên như thế nào. 


 

Bởi vì họ đều có một đóng góp lớn trong việc khiến cho chiến tranh trở nên thiêng liêng nhất có thể ở trước nhà thờ trong tương lai. 


 

‘Cái gì là thiện và cái gì là ác.’


 

Dựa trên những tiêu chuẩn của Garcia, thì có phải cái thiện là lắng nghe theo Giáo hoàng và cái ác là không lắng nghe theo Giáo hoàng?


 

Có một điều chắc chắn là. 


 

“Valentine đại diện cho cái ác và Garcia đại diện cho cái thiện là điều như nhau.”


 

Bản chất là như nhau.


 

‘Dù sao thì, có vẻ như là sẽ sớm thôi, một ai đó với một cái tên được mượn từ thiên thần, sẽ đến với tư cách là người học việc từ Đế quốc Thần thánh.’


 

Các vị linh mục dường như không hề bận tâm. 


 

Có vẻ như là họ phải gửi một đứa trẻ có sức mạnh thần thánh đến nhà Valentine. 


 

‘Bởi vì, nếu xét về Garcia, không đời nào họ lại làm một việc hao tổn như vậy mà không kiếm được chút lợi ích nào.’


 

Liệu có một loại hợp đồng nào đó sao?


 

Aria thấy hoài nghi. 


 

‘Mình đã nghĩ là nhà Valentine và Garcia là đối thủ của nhau. Không lẽ họ có mối quan hệ gì đó sao?’


 

Khi nào có bóng tối, thì cũng sẽ có ánh sáng. Họ rõ ràng đã nói như thế. 


 

“Ý của mấy người là gì cơ?”


 

Liệu điều đó có nghĩa là nhà Valentine nhất thiết phải là cái ác?


 

Tuy vậy, đó lại là định luật để điều chỉnh tất cả mọi thứ trên thế gian. 


 

‘Nhưng dường như là có một thứ gì đó sâu xa hơn….’


 

Đó là khi cô đang đắm chìm trong những suy nghĩ của bản thân. 


 

“Em đang làm gì mà đứng ngay hành lang vậy?”


 

Đột nhiên giọng của Lloyd vang lên. 


 

“Nếu như em không thể ngủ, thì hãy yêu cầu người hầu hát ru.”


 

Aria nhìn lên cậu con trai đang tiến lại gần mình và nhép môi. 


 

– Vậy hãy hát cho tôi nghe đi. 


 

“Không, em bị mất trí rồi sao?”


 

Lloyd vô tình hét lên một cách cộc cằn, sau đó anh ấy xoa môi của mình. 


 

Như thể anh ấy đã phạm phải một sai lầm. 


 

“Không phải tôi. Mà là người đứng đầu các hầu gái hay một ai đó.”


 

– Tôi không thích bất kỳ ai ngoài Lloyd. 


 

“Em cứ liên tục nói ra những điều như thế, vì vậy tôi đã hiểu lầm…”


 

Ha…..


 

Cậu con trai thở dài ngao ngán. 


 

Aria nhìn Lloyd, người đang vuốt tóc mái của mình một cách điên cuồng, và cô chợt thắc mắc. 


 

– Có vẻ như là chúng ta thường gặp nhau ở dinh thự biệt lập. 


 

“Thì, một trong những căn phòng ở đây được sử dụng để làm văn phòng của tôi.”


 

Aria mở to mắt.


 

– Thật sao?


 

Ngay cả khi ở trong cùng một tòa nhà, và cũng không ở cùng một tầng, vì vậy cô dường như không nghe được giọng của Lloyd. 


 

Nếu như cô biết điều này sớm hơn, thì cô đã đi vì anh ấy. 


 

Cô trông có vẻ thất vọng. 


 

“Em không biết sao?”


 

Anh cứ nghĩ là cô biết.


 

Ở một nơi nhìn ra từ cửa sổ văn phòng của Lloyd, cô sẽ luôn đứng đó và nhìn lên bầu trời vô tận, như thể yêu cầu được nhìn thấy. 


 

Ngay cả khi trời đang đổ mưa. 


 

Anh ấy đã thắc mắc mục đích của cô là gì. 


 

“Em không hề biết gì.”


 

Aria nghe được những lời đó và nghiêng đầu. 


 

Lloyd xoa những ngón tay của mình lên phần dái tai đã nóng bừng lên với một gương mặt vô cảm. 


 

Lần đầu tiên anh ấy biết là đã có quá nhiều sự hiểu lầm cho đến thời điểm hiện tại. 


 

– Lloyd. 


 

Sau đó Aria kéo vạt áo của Lloyd, người đang nhìn đi chỗ khác, và cô nói. 


 

– Mẹ của anh đã bảo tôi hãy chửi anh. 


 

“.....”


 

Đó là một sự phát triển khác mà anh chưa hề nghĩ tới. 


 

Anh ấy nói sau khi im lặng trong một lúc. 


 

“.......Em đang định làm gì?”


 

Lloyd nghĩ tốt hơn là nên nghe cô ấy chửi rủa. 


 

Ngay cả khi điều đó sẽ khiến cô trở nên tốt hơn. 


 

– Tôi chưa bao giờ chửi bới. 


 

“Em có thể là đã biết.”


 

Con người này. 


 

Aria suy nghĩ một lúc trước khi cô thốt ra những từ chửi thề mà cô biết. 


 

– Đồ ngu, đồ khờ, tên đần độn, quái vật, kh*n n*n, tên khốn ngu ngốc….


 

Nó dừng lại ở đó. 


 

Bởi vì cô không thể nghĩ ra được từ gì khác. 


 

“Điều cuối cùng chính là thứ tôi đã dạy cho cô.”


 

– Hả.


 

“Những điều còn lại em đã nghe ở đâu đó khác sao?”


 

Có… Có lẽ vậy.


 

Aria không trả lời câu hỏi đó, nhưng dường như Lloyd đã nhận được thông tin mình cần. 


 

Những đường gân guốc hiện rõ lên bàn tay và quai hàm của anh ấy siết chặt lại. 


 

Đôi mắt của anh ấy, thứ vốn đã tối đen như mực, bỗng loé lên sự đe dọa.


 

“Mình đáng lẽ ra nên lo về việc đó sớm hơn.”


 

Bá tước Cortez. 


 

Aria lập tức phát hiện ra ai là người mà cậu con trai đang nghĩ đến ngay bây giờ. 


 

Đó không hoàn toàn là một sự hiểu lầm. 


 

‘Điều gần cuối là mình đã được nghe từ Carlin.’


 

Cô sẽ giữ điều này là một bí mật cho đến mãi mãi. Aria thề với chính bản thân mình. 


 

Sẽ rất là khó khăn cho cô nếu như vị pháp sư có năng lực và có ích bị gửi đến thế giới ngầm. 


 

Lần này Lloyd lên tiếng. 


 

“Em không làm phiền tôi; chỉ là bỗng nhận ra mình quan tâm đến em. Mặc dù hơi muộn.”


 

Aria cảm thấy hoang mang về việc phải làm sao để đón nhận những lời nói này. 


 

Anh ấy quan tâm đến cô không vì lý do gì. 


 

‘Chẳng phải anh đang nói một cách vòng vo về việc anh quan tâm đến tôi bởi vì tôi nhìn giống như mẹ anh khi bà ấy bị ốm sao?’


 

Lloyd tiếp tục nói. 


 

“Tôi hiểu được tại sao cô lại muốn kết hôn với tôi và tôi đã quyết định là sẽ chấp nhận điều đó.”


 

Có vẻ như là anh ấy đang nói trong khi nghiến răng của mình. 


 

Aria trở nên càng lạc lõng hơn khi cô đọc được sự phẫn nộ mơ hồ từ trong đôi mắt đen láy của cậu con trai. 


 

Cô muốn cho anh ấy sự hạnh phúc để trả ơn cho việc bản thân đã được cứu bởi Lloyd. 


 

‘Cuối cùng thì, anh ấy sẽ tức giận, nhưng mà…..’


 

Aria có một giới-hạn-về-thời-gian. 


 

Sự thật về việc đằng nào thì cô cũng chết, cũng chính là lý do vì sao cô hoàn toàn che giấu việc cô có thể hát bằng ngôn ngữ của nhân ngư.


 

‘Tuy vậy, điều đó sẽ rất là sốc nếu như người mà anh ấy kết hôn được 10 năm lại đột ngột qua đời mà không nói một lời.’


 

Nổi giận với chính mình và với người bạn đời của anh ấy. 


 

Vì vậy Aria sẽ không bao giờ nói với anh về hoàn cảnh của chính cô một cách chi tiết. 


 

Sau đó Lloyd sẽ nhớ đến cô cho đến hết quãng đời còn lại của mình. 


 

‘Lloyd, sẽ sống lâu hơn mình. Mình không muốn anh ấy cứ thế mà gánh lấy sự tội lỗi đó không vì lý do gì.’


 

Vì vậy, một sự cảm thông nhẹ nhàng cũng đủ để Lloyd quyết định sẽ kết hôn với Aria. 


 

‘Đó là một kịch bản tốt nhất.’


 

Họ vẫn cứ kết hôn như thế, và khi anh ấy trở thành một người trưởng thành anh ấy có thể đi ra ngoài và tìm hiểu những thứ còn lại mà anh ấy vẫn chưa được biết.


 

“Cô có đang nghe tôi nói không?”


 

Cô vẫn chìm trong dòng suy nghĩ vô tận.


 

Lloyd nheo mắt lại và véo má của Aria. 


 

“Tôi đang nghiêm túc.”


 

Điều đó trông thực sự nghiêm trọng. 


 

Đôi tay của anh ấy đùa giỡn với đôi má của Aria. 


 

Anh ấy chỉ véo má của cô mà không suy nghĩ gì nhiều, bởi vì anh thích cảm giác đó. 


 

“Kẹo xốp dẻo…….”


 

Điều này là nghiêm túc sao?


 

Aria, người bị bắt gặp bởi biểu cảm nghiêm nghị của Lloyd, đã bị đứng hình trong một lúc. 


 

Khi cô lộ ra ánh mắt ủ rủ của mình, thì cậu con trai bỏ tay ra và ho nhẹ một tiếng.


 

“Tôi đã đưa ra phán xét của riêng mình và đã đe dọa đến cuộc sống của em và khiến nó trở nên khó khăn.”


 

“....”


 

“Tôi muốn xin lỗi.”


 

Aria giật mình. 


 

Đó là bởi vì Lloyd nắm chặt lấy tay cô một cách lịch sự và khuỵu một đầu gối xuống sàn. 


 

“Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra lần nữa.”


 

“....”


 

“Tôi xin thề, Aria.”


 

Đôi mắt của cậu con trai, người đã luôn lạnh lùng, bỗng trở nên sâu sắc trong một khoảnh khắc. 


 

Không thể nhận ra lúc nó kết thúc. 


 

Aria không thể rời mắt khỏi đôi mắt tựa-mặt-hồ đang chiếu sáng cả bầu trời đêm. 


 

Anh ấy gọi tên cô ‘Aria,’


 

Đó là lần đầu tiên. 


 

“Không bao giờ lập lại nữa, sẽ không một ai có thể từ chối Ariadne Valentine.”


 

“.....”


 

“Tôi ở đây. Đừng đi đâu cả. Đây là nhà của em.”


 

Nhà của mình. 


 

‘... nhà sao?’


 

Aria không có nhà. 


 

Cô đã từng sống trong một cái lồng với những song sắt. 


 

Cô đã từng là một con vật được chăn nuôi và nuôi dưỡng trong sự giam cầm khắc nghiệt. 


 

Việc nói chuyện và biểu lộ cảm xúc với con vật được chăn nuôi, thứ đang khao khát được sống từng ngày, điều đó thì xa xỉ ở chỗ nào cơ chứ?


 

Giá trị duy nhất của nhân ngư chính là ca hát, và chính nhờ nó mà cô mới có thể sống sót.


 

‘Nhà.’


 

Đối với cô, đó là một từ còn kỳ diệu hơn cả bài hát của Siren. 


 

Cô chưa từng dám ước, vì tin rằng ngay cả khi cô chết đi và tỉnh dậy, thì cô cũng sẽ không thể có được nó. 


 

Đôi mắt của Aria, thứ đã luôn phản ứng thẳng thừng với mọi việc anh ấy làm, bỗng chấn động. 


 

“Dù sao thì, bây giờ tôi là chồng của em.”


 

– Tôi là, vợ của Lloyd sao?


 

“Đúng, là Vợ.”


 

Lloyd trả lời một cách thẳng thắn. 


 

Anh ấy không làm một vẻ mặt cay đắng, hay là một vẻ mặt khó xử, như thể anh ấy đang thốt ra những từ ngữ xa lạ. 


 

Cũng giống như việc anh ấy nói rằng táo có màu đỏ bởi định nghĩa tự nhiên của nó, anh ấy đã gọi cô là vợ của mình. 


 

“Nếu như em cho phép, tôi sẽ bảo người hầu của từng bộ phận chuẩn bị cho đám cưới càng sớm càng tốt.”


 

Đám cưới?


 

Theo lẽ tự nhiên, cô đã nghĩ là khi họ kết hôn, họ sẽ chỉ trao đổi giấy tờ một cách bất hợp pháp. 


 

‘Tôi không nghĩ là chúng ta có thể làm điều đó?’


 

Aria cảm thấy bối rối. 


 

Bởi vì đám cưới của những quý tộc trẻ là bị cấm bởi pháp luật. 


 

Đó là chỉ là đặc quyền của những người được thừa hưởng quyền lực để lên ngôi. 


 

Nói một cách khác, thì người duy nhất được tổ chức đám cưới ở một độ tuổi trẻ như vật chỉ có thể là Hoàng Thái Tử. 


 

‘Vị Hoàng đế đa nghi và thiếu linh hoạt đó chắc chắn sẽ cho đó là tội phản quốc.’


 

Ông ta chắc chắn sẽ phát điên lên. 


 

Hoặc là, ông ấy sẽ ghi nhớ sự việc đó mãi mãi và buộc tội anh ta sau này.


 

Aria nhận thức rất rõ về tính cách của vị Hoàng đế hiện tại. Bởi vì cô đã luôn quan sát ông ấy ở một vị trí gần hơn bất kỳ ai. 


 

– Tổ chức đám cưới là việc bất hợp pháp.


 

Khi Aria hỏi, Lloyd trả lời rằng. 


 

“Cô vẫn tuân theo luật pháp. Cô đã nhìn thấy nhà Valentine tuân theo luật pháp khi nào vậy?”


 

“....”


 

Đúng rồi….


 

Aria không còn gì để nói. 


 

Nếu như vị Hoàng đế muốn xoi mói đám cưới này, họ sẽ phải bắt kịp với vị pháp sư - người đang tỏa sáng trong Lâu đài Valentine. 


 

Ông ấy là kẻ xấu chỉ bởi sự tồn tại của mình. 


 

‘Vậy thì, những gì Ngài Đại công tước đã nói không phải là một trò đùa?’


 

Đương nhiên là, cô đã nghĩ về nó như một trò đùa khi ông ấy nói là ông ấy sẽ cho cô một đám cưới xa hoa như của Hoàng hậu. 


 

Nhưng nó không phải là như thế. 


 

– Nhưng sau đó, thì nó sẽ là điểm trừ cho Lloyd khi anh tái hôn lần nữa. 




 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 46
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.