Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 47

“Điều vô nghĩa gì vậy…”


 

Đôi bàn tay của Lloyd trở nên căng thẳng. 


 

Đôi mắt anh ấy tối sầm lại và anh xoa đôi môi của mình, nhưng khi Aria cau mày, anh buông tay cô ra. 


 

Cậu con trai nghiến răng mình lại và nói một cách nhỏ nhất có thể. 


 

“Chỉ có một cuộc hôn nhân duy nhất trong đời tôi. Em là người đầu tiên và là cuối cùng.”


 

Em có hiểu không?


 

Aria ngừng lại trong một lúc trước câu hỏi đó, và rồi gật đầu một cách chậm rãi. 


 

Bởi vì anh ấy nói điều đó khi anh ấy vẫn còn trẻ. 


 

‘Khi nào lớn lên, thì anh sẽ thay đổi suy nghĩ của mình.’


 

Anh ấy nhìn chằm chằm một cách chăm chú vào bàn tay của cô, thứ đã bị hằn đỏ lên bởi dấu tay. 


 

Lông mày anh ấy cau lại, nhưng đôi mắt của anh ấy trông có vẻ đau đớn với câu hỏi, ‘Nó có đau không?’


 

“Tôi phải để cho cả thế giới biết về em.”


 

“....”


 

“Em không phải là một con ma, Ariadne. Em sống ở đây.”


 

Aria vỗ nhẹ vào bàn tay đang ngứa ran của mình, và nắm chặt nó lại. 


 

Ariadne. 


 

Mỗi lần anh gọi tên cô, trái tim của cô lại đập rộn ràng và mạnh một cách lạ thường.


 

Điều đó liệu có ổn không?


 

Liệu anh ấy có thể nói với cả thế giới về cô?


 

‘Điều đó…..’


 

Trái tim cô đập nhanh hơn khi anh ấy nói rằng cô không phải là một con ma. 


 

Không phải là nhân ngư, không phải là ma, không phải là Ariadne Cortez,


 

‘Ariadne Valentine.’


 

Điều đó có nghĩa là chấp nhận bản thân cô như người nhà của anh ấy, chứ không phải là giọng hát của mình. 


 

Cô đã rất sợ. Cô đã mong chờ điều đó. 


 

Những cảm xúc trái ngược làm xáo trộn nhịp đập thông thường của trái tim cô. 


 

‘Không, mình không thể.’


 

Tất cả những ký ức về kiếp trước của cô bỗng hiện lên trong tâm trí của Aria. 


 

Theo lẽ tự nhiên, Aria không có lựa chọn nào khác ngoài việc nghĩ về quá khứ trước. 


 

Lloyd, người đọc được ánh nhìn lo lắng của cô, nói thêm với một nụ cười man rợ. 


 

“Tôi muốn đưa ra một ví dụ về việc gì sẽ xảy ra nếu như có một ai đó dám đụng đến em.”


 

Aria nhìn nụ cười độc ác của anh ấy, và hình ảnh của anh trong tương lai bỗng trùng lặp lên nhau trong giây lát. 


 

Với một giọng nói tráng lệ, tên ác quỷ người đã thông báo sự trả thù của cô và đẩy cô vào địa ngục. 


 

‘À.’


 

Ngay tại khoảnh khắc đó, Aria nhận ra. 


 

‘Tôi thích anh.’


 

Có vẻ như là cô đã thích anh ấy từ lâu rồi. 


 

Ngay cả khi quay ngược lại thời gian, cô ấy đã nhìn thấy Lloyd một mình và đi đến dinh thự của Đại công tước mà không có bất kỳ biện pháp đối phó nào. 


 

Cô thắc mắc là tại sao cô không hề chú ý đến việc này trước đây. 


 

‘Nhưng tôi nghĩ là tôi thích anh nhiều hơn thế.’


 

Một người cho đi sự cứu rỗi mọi lúc mà không cần lý do gì. 


 

Một người kiên định ngay cả khi cô cởi bỏ chiếc mặt nạ của mình ra. 


 

Một người nói với cô rằng cô có thể ở đây ngay cả khi cô không hề chứng minh giá trị của mình bằng cách hát. 


 

Một người mà cô muốn sống chung một lần nữa ngay cả khi có một cuộc đời khác. 


 

‘Mình không thể tin được là bây giờ mình mới nhận ra điều này.’


 

Thật là không may. 


 

Aria cắn môi mình. 


 

‘Anh không thể nói điều đó.’


 

Sẽ tốt hơn nếu như cô chôn chặt trái tim nặng trĩu này cho đến cuối đời. 


 

Lloyd không nên biết. 


 

Thay vì cho đi sự hạnh phúc, sẽ ra sao nếu như cô cho anh một gánh nặng của trái tim cô mà anh ấy có thể phải gánh theo suốt cả cuộc đời?


 

“.....”


 

Dòng cảm xúc vỡ oà trong lòng của Aria. 


 

Nhưng cô ấy đã kiềm chế lại những cảm xúc của mình và vờ như bình tĩnh nhất có thể. 


 

– Điều đó được tha thứ. 


 

Sau đó, một nụ cười nhỏ nở trên môi của cậu con trai. 


 

Hương thơm ngọt ngào của dạ lan hương toả ra từ khe nứt của ô cửa sổ tràn ngập khắp cả hành lang. 


 

Đó là tên gọi của một loài hoa mà ngay cả khi nó khô đi và héo mòn, thì hương thơm vẫn không bao giờ biến mất. 


 

‘Thật đau đớn.’


 

Aria chậm rãi vỗ về lấy trái tim của chính mình. 


 

Trái tim của cô tiếp tục đập mạnh và cô cảm thấy như nó đã rớt xuống mặt đất. 


 

***

“Hãy bảo trọng.”

“Vâng.”

“Đừng ép bản thân mình nhiều quá.”

Đối với những lời nói lo lắng của Veronica, Gabriel trả lời với một nụ cười nhạt. 

“Tôi chắc chắn sẽ trở lại mạnh mẽ hơn.”

“Đừng làm thế.”

Vị thánh thẳng thừng khiển trách anh ta để anh ấy không bị tổn thương vô cớ.

Tuy nhiên, cậu con trai lảng tránh câu trả lời bằng cái cười nhẹ rồi bước lên cổ xe ngựa đã được chuẩn bị. 

Xe nhanh chóng khởi hành.

Valentine. 

‘Mình muốn bảo vệ thánh nhân khỏi mọi mối đe dọa. Để cô ấy có thể tự do làm bất cứ thứ gì cô ấy muốn….’

Gabriel nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ. 

Hình dáng của Veronica, đứng vẫy tay, trở nên nhỏ dần và nhỏ dần. 

‘5 năm.’

Nó vừa ngắn vừa dài. 

Gabriel phải ở trên đất nhà Valentine với tư cách là một người học việc trong suốt khoảng thời gian đó. 

Đó là một thứ gì đó mà anh ấy đã tình nguyện để làm. 

‘Vị linh mục đã nói rằng ‘ác tâm của ma quỷ' phải được thanh tẩy bằng sức mạnh thần thánh.’

Đó là một loại hợp đồng nào đó, được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác giữa nhà Valentine và Garcia. 

Mỗi một thế hệ, họ sẽ cử một vị linh mục trẻ tuổi với sức mạnh thần thánh lớn mạnh để thanh tẩy cái ác như một loại huấn luyện. 

Ác tâm chính xác có nghĩa là ‘ác tâm bị biến chất sau khi bị ám bởi một ác quỷ đến từ địa ngục.’

Và anh ấy được nghe nói rằng người càng trẻ, thì càng có khả năng để thanh tẩy ác tâm đó. 

“Tôi sẽ không nói dối với linh mục. Valentine là một nơi cực kỳ nguy hiểm. Nhưng không có nơi nào tốt hơn để anh có thể luyện tập sức mạnh thần thánh của mình.”

Cậu con trai vui vẻ nhận lời. 

Bởi vì anh ấy đã nghĩ đó là một cơ hội tốt được Chúa ban tặng. 

Nhưng anh ấy không thể hiểu được nó ngoại trừ điều đó. 

‘Valentine. Những người tôn thờ ác quỷ.’

Tại sao mọi người lại giúp đỡ bọn họ?

Ít nhất là ở trong Garcia, việc tôn thờ ác quỷ là bị cấm một cách nghiêm ngặt và những hình phạt là cực kỳ khắt khe.

Những tên nghi phạm sẽ bị bắt đi bởi người điều tra dị giáo và bị tra tấn, và nếu như họ bị phát hiện đang thực hiện việc tôn thờ ác quỷ, họ sẽ bị xét xử. 

‘Valentine là lãnh thổ của Đế chế Fineta, vì vậy ngay cả khi họ có là những người tôn thờ ác quỷ, thì chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác ngoài việc để họ yên.’

Anh ấy hiểu được phần đó. 

Nhưng mà sau đó, tại sao Đế quốc Thần thánh lại phải thanh tẩy nó?

‘Chẳng phải đó là thứ đã xảy ra từ việc đi mượn sức mạnh cấm của ma quỷ hay sao?’

Đó không phải là một thứ gì đó để được giúp đỡ. 

Đó là một vấn đề giữa các đế chế, để tiêu diệt và lật đổ những người ác độc tôn thờ ma quỷ. 

‘Điều này không hề đúng.’

Gabriel đã nghĩ vậy. 

Tuy nhiên, anh ấy không có lựa chọn nào khác ngoài việc tham gia vào kế hoạch bất thành này. 

Anh ấy vẫn chưa có được sức mạnh vượt qua chính bản thân mình. 

‘Nhưng khi mình trở nên mạnh mẽ và trở thành một người lớn.’

Sau đó, mình sẽ phơi bày điều này ra cho cả thế giới và sẽ đảm bảo rằng những người tôn thờ ác quỷ sẽ nhận được sự hình phạt thích đáng của chúng. 

Gabriel tự hứa với bản thân. 

Anh ấy chưa bao giờ mơ về việc anh ấy sẽ gặp lại cô gái mà anh ấy đã không thể cứu ở Lâu Đài Valentine. 

***

“Vị của bánh cưới sẽ là vanila hay sô-cô-la?”

Người thợ làm bánh hỏi một cách nghiêm túc. 

Vì vậy Aria cũng trả lời một cách nghiêm túc. 

[Vị dâu.]

“Đã rõ!”

Sau đó, vị đầu bếp hướng dẫn cho những người hầu với một biểu cảm như đã chạm đến sự giác ngộ của những quy tắc trên thế giới. 

Ông ấy đã quyết tâm một cách không cần thiết. 

Không chỉ thế, những đại diện của mỗi bộ phận cũng đồng loạt di chuyển để chuẩn bị cho đám cưới của Aria và Lloyd. 

[Mọi người trông thật hạnh phúc.]

Vào lúc đó, Vincent, người đang ngồi đối diện với cô, trả lời. 

“Chắc hẳn đó là bởi vì họ đã nhìn thấy hy vọng.”

Cậu bé liên tục ăn vụng những cái bánh quy kem mà thợ làm bánh đã chuẩn bị riêng cho Aria. 

Vị đầu bếp liếc nhìn anh ấy với một đôi mắt ủ rũ. 

[Hy vọng?]

“Chẳng phải là bệnh tình của Phu nhân đã hoàn toàn được chữa khỏi hay sao?”

Vốn dĩ, hôn lễ của người chủ gia đình là một dịp tốt lành. 

‘Thông thường thì là vậy.’

Nhưng mà đã bao giờ đám cưới nhà Valentine, nơi mà bà chủ gia đình lại phải chết đi để sinh ra người thừa kế, lại trở thành một dịp lễ chưa?

Nếu như Sabina, người mà họ nghĩ sẽ không còn đường sống, không thể phục hồi, thì cuộc hôn nhân vẫn sẽ tiếp diễn như một hình thức. 

“Đó là một niềm hy vọng mơ hồ về lời nguyền nhà Valentine, thứ đã được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác, sẽ hoàn toàn được chấm dứt.”

Lần đầu tiên trong đời, những người hầu sẽ có thể được chúc phúc cho cuộc hôn nhân của người kế thừa.

Ít nhất thì một lễ hội sẽ sắp được diễn ra. 

‘Có lẽ là mình sẽ phá vỡ niềm hy vọng đó.’

Aria toát mồ hôi bằng một cách nào đó.

“Cuộc hôn nhân này rồi cũng sẽ đổ vỡ.”

Cô ấy nghĩ là thời-gian-giới-hạn của mình sẽ không bao giờ bị phát hiện ra. 

Trong một bối cảnh tương tự với mong muốn bảo vệ sự ngây thơ của một đứa trẻ. 

‘Nhưng trước khi mình chết, mình định sẽ loại bỏ toàn toàn lời nguyền đó. Mình hy vọng là họ có thể nhìn nhận nó theo hướng đó.’

Cô thầm nghĩ, mỉm cười một cách cay đắng. 

“Không đời nào lời nguyền có thể được dỡ bỏ.”

Mặc dù Vincent đã dập tắt hi vọng ngay lập tức. 

Aria không có lựa chọn nào khác ngoài việc hỏi. 

[Em biết gì đó sao?]

“Đương nhiên là không rồi.”

Cái gì. Cậu thậm chí còn không biết. 

Cậu bé cảm thấy giận dữ khi cô nheo mắt lại và nhìn mình một cách thảm hại. 

“Bí mật của nhà Valentine là một tuyệt mật hàng đầu chỉ có người đứng đầu và người kế nhiệm của họ được biết.”

[Dù vậy, thì chị đã nghĩ em có thể đoán một thứ gì đó.]

“Sự thật là việc Phu nhân được chữa khỏi không có liên quan gì đến lời nguyền của nhà Valentine.”

[Vậy thì nó là cái gì cơ?]

“Chắc hẳn đã có một yếu tố bên ngoài.”

Aria giật mình, nhưng cô dường như vẫn duy trì bộ dạng không quan tâm của mình. 

Mỗi khi cô nhìn cậu với ánh mắt tôn trọng, cậu bé sẽ cười nhếch môi và thể hiện, nhưng có vẻ như là miệng không phải là thứ duy nhất còn sống. 

[Làm sao mà em biết được điều đó?]

“Bởi vì ngay cả khi lời nguyền được dỡ bỏ, thì nhà Valentine vẫn đầy rẫy những ‘ác tâm’.”

Ác tâm?

Đó là lần đầu tiên cô được nghe về nó. 

Aria nhìn chầm chầm vào cậu bé và gửi đến một ánh nhìn như thể yêu cầu một lời giải thích.

“Chết tiệt. Đó có phải là một bí mật không?”

Sau đó Vincent thở dài một cách muộn màng. 

“Anh trai sẽ giết mình mất…”

Cậu con trai vò mái tóc dài, óng ánh của mình trong đau đớn. 

Nó sẽ bị giật ra đến chết vì đã lỡ luyên thuyên trước mặt Aria. 

“À, em cứ nghĩ là chị đã biết! Làm sao mà em biết được là chị được bảo vệ đến mức độ này cơ chứ!”

[Em không thể nói với chị sớm hơn được sao?]

“Nhìn này. Nếu như chị nhìn vào cái tính cách này, thì chị sẽ biết là em không cần phải đi vòng quanh một cách liều lĩnh như thế.”

Vincent thở dài. 

Như cậu đã nói từ trước đến giờ, thì việc che giấu nó là vô nghĩa. 

Cuối cùng thì cậu bé phải tiết lộ những sự thật mà mình biết về ác tâm. 

 

 


 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 47
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.