Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 48

“Chà, đó chỉ là một sự phỏng đoán. Những tin đồn mà mọi người đang đồn đoán cũng đều dựa trên thực tế ở một mức độ nào đó.”


 

Người đứng đầu nhà Valentine đầu tiên đã từng được yêu thương bởi Chúa. 


 

Và đã từng có một khoảng thời gian khi Đại công tước nhà Valentine được tôn kính không phải là biểu tượng của cái ác, mà là một anh hùng. 


 

“Chị có lẽ là không biết. Nhưng những gì đã xảy ra trước đây đã không còn được ghi lại trong sử sách nữa.”


 

Chúa đã tin tưởng nhà Valentine. 


 

Vì vậy Chúa đã cho ông ấy một lời tiên tri. 


 

“Khi ngày của sự cứu rỗi đến, thì chính ông ấy sẽ phán xét thế giới loài người.”


 

Và Chúa đã ra mệnh lệnh đặc biệt. 


 

Khi ngày của sự cứu rỗi đến, ông ấy được ra lệnh sẽ đi xuống địa ngục và tiêu diệt ma quỷ, nguồn gốc của cái ác. 


 

“Nhưng thay vì tiêu diệt ma quỷ, ông ấy đã bị khuất phục trước sự cám dỗ của ma quỷ.”


 

Ông ấy đã phản bội sự kỳ vọng của Chúa và triệu hồi ác quỷ đến mảnh đất này trước khi ngày của sự cứu rỗi đến. 


 

Thậm chí còn bán linh hồn của mình cho quỷ dữ. 


 

“Thực ra thì, đó là bởi vì ông ấy đã sợ mình sẽ được cứu bởi Chúa. Ông ấy không muốn rời bỏ thế giới loài người và đến bên cạnh Chúa, và ông ấy không muốn từ bỏ những thứ thuộc về thế gian.”


 

Ông ấy đã có rất nhiều điều hối tiếc trên thế gian này. 


 

Đất đai, quyền lực, và của cải mà ông ấy đã tu dưỡng nên. 


 

Sự ca ngợi vì là một anh hùng. 


 

Đó là những lý do hết sức trần tục. 


 

“Chúa đã vô cùng thất vọng, và Chúa đã quyết định sẽ không dính dáng gì tới con người nữa. Và nhà Valentine buộc phải sống một cuộc đời chấp nhận lời nguyền cho những tội lỗi của mình, về việc giải phóng ma quỷ và mở cánh cổng của địa ngục.”


 

Sau khi ngồi yên trong im lặng và lắng nghe tất cả những câu chuyện, Aria đưa ra một kết luận. 


 

[Chúa đã sai rồi.]


 

“Cái gì cơ?”


 

Vincent hỏi lại như thể cậu không hề đoán trước được là Aria sẽ phản ứng như thế. 


 

“Tại sao chị lại nghĩ như vậy?”


 

[Tại sao lại uỷ thác một nhiệm vụ quan trọng đến thế cho loài người? Con người có thể làm gì cơ chứ.]


 

“Đó… đó là sự thật.”


 

Tại sao lại như vậy?


 

Vincent phản ứng như thể chưa hề nghĩ về nó theo hướng đó. 


 

[Nếu như người đứng đầu đầu tiên đã đặt được nền móng, Chúa sẽ cai trị những mảnh đất và hút mật]


 

Lời nói được thốt ra lần nữa, với một tông giọng sắc bén. 


 

‘Hút mật*’


 

Anh ấy xém nữa thì bật cười thành tiếng. 


 

“Chị đã học được những từ ngữ đó ở đâu khác vậy?”


 

Vincent bắt đầu trở nên rất tò mò về những gì Aria đang nghĩ trong đầu. 


 

[Và phần thưởng là bỏ đi những kết nối quý giá trong thế giới loài người và đi đến bên cạnh Chúa. Vậy thì còn gia đình và bạn bè thì sao? Họ cũng sẽ bị phán xét bởi Chúa.]


 

Đương nhiên, cậu ấy không hề nghĩ về nó xa đến thế. 


 

Gia đình. 


 

Vincent đồng cảm sâu sắc với điều đó. 


 

Như cách mà cậu đã cố gắng để đưa mẹ ruột của mình ra khỏi nhà Gutter. 


 

“Nghĩ về điều đó thì, nó là sự thật. Tất cả người nhà của ông ấy có thể đã phải đi xuống địa ngục.”


 

Aria bộc lộ suy nghĩ của mình một cách nghiêm túc. 


 

[Và làm thế nào mà anh biết được rằng liệu Chúa có khiến anh làm việc đó lần nữa không? Nếu như anh siêng năng tuân theo những mệnh lệnh, thì sau đó sẽ bị hút mật lần nữa sao? Tôi nghĩ là tôi sẽ đình công ngay sau khi thưởng thức được mùi vị của nó.]


 

“Ha ha ha!”


 

À thực sự. 


 

Cuối cùng cậu bé đã không thể kiềm lại được mà bật cười thành tiếng.


 

“Chị thực sự đang lăng mạ.”


 

[Bởi vì chị là người nhà Valentine.]


 

“Vâng. Chị chắc chắn là người nhà Valentine.”


 

Dù sao thì, Aria có vẻ như đã hiểu được tại sao câu chuyện này lại không được công khai. 


 

Bởi vì nó là câu chuyện mà người dân Garcia sẽ tin tưởng. 


 

‘Nó giống như là một ai đó đã dựng nên một cuốn tiểu thuyết.’


 

Một câu chuyện hướng dẫn sẽ được ghi lại trong đền thờ. 


 

Phản ứng của Aria không hề mỉa mai vì trong lòng cô ấy nghĩ như vậy. 


 

Vincent dường như đã đoán được những suy nghĩ của cô ấy. 


 

“Tốt hơn là nên chọn lọc những câu chuyện đã được truyền lại bởi vì nó nhất định đã được chỉnh sửa. Nếu như chị nhìn vào những sự thật ở đây, thì nó giống như thế này.”


 

Vincent tóm tắt lại kết luận của mình. 


 

“ ‘ác tâm ma quỷ’ của nhà Valentine đã được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ khác theo huyết thống trực hệ. Đồng thời còn được biết đến như một lời nguyền.”


 

Aria gật đầu. 


 

“Kết quả là, nó đã phá hỏng cả một Valentine không thể hồi phục lại được.”


 

Ngay cả những con vật cũng to lớn đến độ người ta nghĩ chúng là những con quái vật. 


 

Ngay cả những dân cư của khu đất này cũng mạnh đến mức đột biến, có khả năng miễn dịch với bất kỳ loại độc dược nào. 


 

Những con ký sinh trùng sống sót ngay cả khi chúng bị nướng trên lửa và giết người. 


 

“Tất cả những thứ đó là sản phẩm của sự mục nát.”


 

Aria nghiêng đầu. 


 

‘Chị hiểu ý của em, nhưng chẳng phải đó là điều tốt khi mà cơ thể khoẻ mạnh đến độ miễn nhiễm với độc dược hay sao?’


 

Nếu như tiền bạc có thể mua được một cơ thể như thế, những tên quý tộc sẽ cho đi cả gia tài của họ. 


 

[Chị không biết liệu sự mục nát có thực sự tệ không, chỉ mới nghe qua về nó thôi.]


 

“Đó là bởi vì tất cả đã được thanh tẩy.”


 

[Thanh tẩy?]


 

“Sức mạnh thần thánh có thể thanh tẩy ác tâm theo định kỳ để giữ nó ở cấp độ như này.”


 

Vincent nói như thể anh ấy đã nhớ ra một cách muộn màng. 


 

“Nghĩ về điều đó thì, một linh mục học việc từ Garcia sẽ đến đây sớm thôi.”


 

Ồ, đó là lý do tại sao. 


 

Aria đã muộn màng hiểu ra cuộc đối thoại của những vị linh mục vào ngày hôm đó. 


 

“Nếu như lời nguyền của nhà Valentine mục nát thêm nữa, thì suy cho cùng đó là sự mất mát của bọn họ. Nó là một sự cộng sinh không thể tránh khỏi.”


 

Đó là kết luận của Vincent mà không một ai biết được hậu quả gì sẽ xảy ra nếu như ‘ác tâm của ma quỷ’ tàn phá thêm nữa nơi đây. 


 

“Nó có thể sẽ dẫn đến sự huỷ diệt của thế giới.”


 

Aria nghe được những lời đó và nghĩ. 


 

‘Nói một cách khác, nhà Valentine như một quả bom thời gian mà không thể xác định được khi nào và nơi nào nó sẽ đến.’


 

Đó là lý do tại sao ngay cả Hoàng đế cũng không thể bất cẩn chạm đến. 


 

Cô ấy chỉ có thể phỏng đoán một cách mơ hồ, nhưng sau khi nghe lời giải thích rõ ràng, cô cảm thấy là mình có thể nắm bắt được nhiều hơn. 


 

Cuối cùng Aria cũng tìm ra được bí mật của nhà Valentine mà cô đã muốn biết từ rất lâu rồi. 


 

Và cả giải pháp nữa. 


 

[Sau đó, mọi thứ sẽ kết thúc khi mà chúng ta hoàn toàn thanh tẩy được ác tâm của ma quỷ.]


 

“Đương nhiên rồi, nó là sự thật, có đúng không?”


 

Câu trả lời của Vincent là, “Ai có thể làm được những gì mà Giáo hoàng không thể làm được?”


 

“Ai lại không biết điều đó? Nhưng điều đó là không thể. Nếu như nó có thể hoàn toàn được thanh tẩy, thì tại sao nhà Valentine lại phải chật vật hàng trăm năm như vậy?”


 

Aria nghĩ. 


 

‘Bởi vì chị đã không ở đây khi đó.’


 

Người đó chính là Aria, với bài hát chữa lành của mình, đã thực hiện một phương pháp điều trị hoàn chỉnh mà ngay cả Giáo hoàng cũng không thể làm được. 


 

Trừ những người đã chết, cô ấy có thể chữa trị tất cả bệnh tật.


 

Đó là lý do mà bài hát của cô ấy được gọi là một phép màu, và cũng là lý do tại sao mà cô lại bị dè chừng, bị kiềm chế, và bị tấn công trong Đế quốc Thần thánh. 


 

‘Và trong những người có sức mạnh thần thánh như thế, sẽ không có một ai kiên trì như mình để phá vỡ lời nguyền.’


 

Vậy là cô có thể. 


 

[Chị có thể.]


 

“Bằng cách nào?”


 

[Bằng một cách nào đó.]


 

“Chị dường như không có bất kỳ kế hoạch nào cho nó.”


 

Nhưng nó rất lạ. 


 

Vì khi Aria nói việc đó là khả thi, cậu ấy thực sự đã nghĩ nó là như thế. 


 

Cậu đã nghĩ điều đó là khả thi khi một phép màu như thế có thể xảy ra. 


 

‘Như cái ngày mà cô ấy xuất hiện như một chiến binh và mang theo sự phán xét của Chúa.’


 

Sau này cậu bé mới biết được là thánh tích đến từ pháp sư Carlin, nhưng Vincent đã không tin vào điều đó. 


 

Thành thật mà nói thì, cậu không nghĩ là bất kỳ ai mang họ Valentine sẽ tin vào điều đó.


 

‘Chỉ có những kẻ ngốc thôi.’


 

Vincent nhếch mép mỉm cười. 


 

Nếu như họ có một tính cách như cậu ấy, thì họ có lẽ đã đào bới và điều tra bí mật mà Aria đang che giấu một cách sớm hơn….


 

“Nếu như chị dâu đã nói như thế, thì em đoán là vậy.”


 

Nhưng cậu bé lại không muốn tranh cãi về điều đó. 


 

Cậu chỉ muốn quan sát, và hoàn toàn tin tưởng, ủng hộ Aria 


 

***

“Chào buổi sáng, thưa tiểu phu nhân.”


 

Aria xoa đôi mắt của mình và ngồi dậy. 


 

Một cô gái trông có vẻ là tầm 16 tuổi vừa đánh thức cô dậy. 


 

Cô đáp lại lời chào buổi sáng bằng tiếng lẩm bẩm với một biểu cảm bị phân tâm. 


 

‘Tiểu phu nhân?’


 

Đó là cái tên đầu tiên mà cô từng được nghe. 


 

Vậy, Sabina là Phu nhân cả sao?


 

‘Nghe có vẻ dễ thương.’


 

Những người hầu chắc hẳn đã phải tụm lại với nhau và suy nghĩ rất nhiều về danh xưng của hai Phu nhân. 


 

‘Phu nhân, tiểu Phu nhân.’


 

Aria mỉm cười trong vô thức. 


 

Sau đó đôi mắt của cô gái, người đã nhìn chằm chằm vào cô với vẻ thèm thuồng, trở nên ngày càng mơ hồ hơn. 


 

‘Cô ấy bị làm sao vậy?’


 

Aria nhận ra ngay sau đó. 


 

‘Ồ, mình không còn đeo chiếc mặt nạ thỏ nữa.’


 

Aria mò mẫm gương mặt trống rỗng của mình. 


 

Kể từ khi cô cởi bỏ chiếc mặt nạ của mình, Gina và những người cô gặp đều có một gương mặt như thế. 


 

‘Ban đầu, mình đã nghĩ việc đó quá là sốc khi họ phải nhìn thấy một thứ xấu xí đến thế này…’


 

Cô đã bị lầm tưởng bởi vì những ký ức trong quá khứ của mình. 


 

Tuy nhiên, cô đã sớm phát hiện ra là nó không phải như thế. 


 

Bởi vì mọi người đã tụ tập lại và khen ngợi cô ấy. 


 

‘Có phải mọi người đã nói là nó giống như một vẻ bề ngoài bí ẩn, gợi nhớ đến những câu chuyện cổ tích?’


 

Ban đầu cô đã nghĩ là họ đang đùa giỡn, nhưng thành ra lại là thật. 


 

Thậm chí là Vincent, một người không thể nói ra những lời nói sáo rỗng ngay cả khi có bị đánh đến chết, cũng nhìn gương mặt của Aria và nói, ‘như dự đoán, chị ấy là một gương mặt thiên tài**’.


 

‘Mình vẫn không thể tin được.’


 

Aria vẫy tay mình trước mắt của cô gái đã bị cứng-như-đá. 


 

“Giật mình!”


 

Cô ấy tỉnh lại với thực tế một cách muộn màng. 


 

[Cô là ai vậy?]


 

Sau đó, cô gái nhanh chóng nắm lấy mép váy đầm của mình và khuỵu gối. 


 

“Tên của thần là Marronnier. Thần sẽ phục vụ tiểu Phu nhân trong tương lai.”


 

Sau đó, Dana, người tiến lại gần, đã nói thêm một lời giải thích. 


 

“Con bé là một đứa trẻ đã bị gài bẫy và bị đuổi ra vào ngày hôm trước. May mắn thay, tên thủ phạm đã được đưa đến cho những Hiệp sĩ, nên con bé đã có thể loại bỏ được lời buộc tội sai và quay trở lại.”


 

Đó là một thứ mà cô đã từng được nghe qua ở đâu đó. 


 

‘Không thể nào…..’


 


 

*) Một từ lóng để chỉ khi bạn hưởng lợi hoặc lợi dụng một thứ gì đó, thực ra cái này là tự-mình-giải-thích thôi :p


 

**) Một thuật ngữ để chỉ một người rất xinh đẹp hoặc lộng lẫy hoặc đẹp trai, [giống như gương mặt của bạn là một tài năng (ôi là trời nó không có nghĩa gì hết trơn)]


 

Bạn đang đọc:Trở thành vợ khế ước của nhân vật phản diệnChương 48
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.