Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 14
CHƯƠNG 14   CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 4 )   Cổ của Hee Soo dần trở nên khô rát. Cô lo lắng đưa mắt nhìn xuống khung cảnh phía dưới và quyết định đi xuống đó, một nơi trông giống như rừng vì vừa có cây, vừa có nước.   Cô đã đi bộ khá lâu. Thật may mắn vì dù là ban đêm đi chăng nữa thì nơi này cũng không tối đen như mực nhờ vào việc có đến tận 2 mặt trăng. Nhưng cũng khá lạnh.   Một khu rừng bình thường với các loài động vật hoang dã không mấy xa lạ. Ngoài việc có hai mặt trăng và hai mặt trời thì cũng chẳng có nhiều điểm khác biệt so với thông thường.   Đang lang thang một mình trong rừng, bất chợt Hee Soo bắt gặp một người.   “ Ôi, trời đất ơi! Anh! Anh cũng ở đây! ”   Là chàng thanh niên ngoại quốc ngồi cạnh cô trên máy bay. Cuối cùng thì cũng tìm được một người quen tại một nơi xa lạ như thế này. Hee Soo mừng rỡ bổ nhào ôm chầm lấy anh chàng tận hưởng niềm vui gặp lại.   “ Anh vẫn còn sống? ”   “ Tôi vẫn còn sống! ”   Hai người cùng nhau chia sẻ rất nhiều chuyện, và đương nhiên những điều biết được cũng chẳng hơn nhau là mấy. Anh ta cũng đang trong tình trạng giống hệt cô.   Chỉ là Hee Soo nghĩ rằng bản thân mình đã chết, còn anh chàng ngoại quốc thì lắc đầu nguầy nguậy không đồng tình về điều đó.   “ Nếu như cô chết rồi thì sao mà có thể cảm nhận được tất cả những việc này chứ? ”   “ Ừ….thì. Cũng đúng. ”   Hee Soo không hiểu sao lại gật đầu tán thành. Nhìn thái độ ngây thơ của cô gái trước mặt mình, anh chàng người ngoại quốc mỉm cười giang rộng tay.   “ Xem đi. Cảm nhận được phải không? ”   Đầu tiên là tay. Anh ta nắm lấy tay Hee Soo, dùng sức hết duỗi ra lại gập vào. Cảm giác rất rõ ràng. Hơn nữa còn cảm thấy lực bóp tay có chút mạnh hơn.   “ Cô cảm nhận được tất cả. Đúng không? ”   “ Tôi biết rồi, Nên anh dừng lại được rồi đấy. ”   Nghĩ đến đoạn hội thoại hai người đã nói với nhau trong lần gặp đầu tiên, Hee Soo nhẹ nhàng rụt tay lại một cách lịch sự.   Với Hee Soo, cô nghĩ quen biết anh ta là một mối nhân duyên tình cờ trên chuyến du lịch, một người đồng đội để có thể nương tựa-cô nghĩ.   “ Chỉ có 2 người chúng ta ở đây. Ở một hành tinh khác không phải Trái Đất. Cô biết điều đó chứ? ”   Dù có hành động ra sao đi chăng nữa thì cũng không có hình phạt nào dành cho anh ta tại nơi đây cả.   Ở một nơi hoàn toàn xa lạ thì hình phạt cá nhân lại càng trở nên xa vời. Hơn nữa, chỉ có hai người trong một khu rừng sâu tăm tối.   “ Bây giờ ...... anh đang nghĩ gì vậy hả? ”   Đúng vào khoảnh khắc Hee Soo xoay người do cảm nhận được ánh mắt khác thường của anh ta nhìn cô.   “ Á! ”   Hắn ta chồm lên đè lấy cô và bắt đầu giật phăng áo trên người Hee Soo.   “ Á Á Á! Cứu với! Cứu tôi với! Bỏ ra, thằng điên này...... Hự! ”   Hee Soo vừa hét lên liền bị hắn ta bịt kín miệng lại.   “ Hự, Ư, Hự!”   Dù cô có chật vật lăn lộn đến mức nào thì cũng không thể thắng nổi sức khỏe của người đàn ông đang hừng hực ham muốn chiếm lĩnh cô đè bên trên.   Đó là một tình huống kinh tởm. Vậy nhưng so với tai nạn máy bay vừa xảy ra thì việc này có vẻ chân thật hơn nhiều.   Đúng vào lúc hắn ta định cởi quần của Hee Soo, một âm thanh lạ truyền đến phía hai người.   " Où as-tu obtenu la fille? ” ( Mày tóm được con đó ở đâu vậy? )   Hai con người vừa vật lộn một hồi bỗng chốc đông cứng lại. Thứ nhất, vì thứ ngôn ngữ đó không phải tiếng anh. Thứ hai, vì họ không thể hiểu dù chỉ một chút.   Vậy nhưng đối mặt với tình huống lên đến đỉnh điểm này, Hee Soo cảm thấy sự xuất hiện của những kẻ lạ mặt đó thật đúng lúc. Mới đầu cô nghĩ rằng những người đó sẽ cứu lấy cô. Tất nhiên, đó là một kỳ vọng ngu ngốc.   " Cứu tôi với! Có kẻ muốn cưỡng hiếp tôi! ”   Anh chàng ngoại quốc hoảng hốt thả lỏng người. Nhân cơ hội đó Hee Soo vội vã đẩy anh ta ra, vừa sửa sang lại quần áo vừa dáo dác đưa mắt nhìn những kẻ lạ mặt.   " Mette les mains en I'air et donnez nous cette fille ” ( Buông cô gái ra và đưa tay lên đầu )   Không phải một mà là một nhóm khoảng 4 kẻ lạ mặt.   Không phải người phương Đông, có vẻ hơi giống người da trắng. Giống người Caucasian ở Trung Đông hoặc Thổ Nhĩ Kỳ. Vậy nhưng cũng không biết có phải do làn da bị rám nắng nên trông như vậy hay không nữa.   Và….. toàn bộ những kẻ đó đều là nam.   " Si tu suis ma commande, Je ne vais pas te tuer ” ( Nếu nghe lời tao, mày sẽ không phải chết )   " Oui, Nous ne vais pas te tuer ” ( Đúng vậy, bọn tao sẽ không giết mày)    Đám người đó đứng nhìn nhau cười khúc khích. Những con dao dắt ở đai quần ánh lên lấp lánh trong đêm. Quần áo họ đang mặc trên người không thuộc thời hiện đại bây giờ. Trông hơi giống thời trung cổ.   Bốn tên mang kiếm dài.   Hơn hết, họ đang nói một ngôn ngữ mà hai người họ không thể hiểu nổi.   Đôi tay đang cài lại những cúc áo bị giật ra khi trước bắt đầu run lên. Đôi chân Hee Soo cũng vì thế mà run rẩy lùi lại từng bước.   “ Các ngươi muốn làm gì? Không nói được tiếng Anh sao? Hãy nói bằng tiếng Anh đi mấy thằng điên khốn kiếp này.”   Anh chàng người nước ngoài dường như bắt đầu cảm thấy run sợ. Ngược lại, bốn kẻ lạ mặt không chút sợ hãi ung dung tiến tới bên họ.   Hee Soo không còn muốn nghĩ thêm về viễn cảnh sẽ diễn ra phía sau nữa.   " Elle s'enfuit! Allez attrapez la! ” ( Cô ta bỏ chạy rồi kìa! Bắt cô ta lại! ).   Những tiếng hò reo vui sướng vang lên phía sau cô.   " Si l'attraper d'abord, Baiser sa première! ” ( Tên nào tóm được trước tên ấy được hưởng trước! )   Và, một tiếng la hét khủng khiếp vang lên khắp khu rừng.   “ Á Á á á á á! ”   Anh chàng người ngoại quốc đã chết.   Chính vào lúc ấy Hee Soo đã nhận ra chính xác một việc.   < Mình vẫn chưa chết! >   Đây không phải thiên đường. Đôi khi, hiện thực còn nghiệt ngã và kinh khủng hơn cả địa ngục.   Hee Soo dễ dàng bị bọn chúng bắt lại. Vì cô chưa bao giờ chạy trong rừng, và cô cũng không đủ sức để chạy thoát thân khỏi 4 người đàn ông tràn đầy sức mạnh ở phía sau.   Trước khi lấy cô ra làm trò đùa những tên đàn ông đó lấy một thứ từ trong bao ra cho cô xem.   “ Ặc. ”   Hee Soo suýt chút nữa không thể đứng vững. Đó là cánh tay bị chặt đứt của anh chàng ngoại quốc. Cô nhận ra chiếc đồng hồ đeo trên tay anh ta.   Những người đàn ông tháo chiếc đồng hồ trên cổ tay bị chặt đứt như bảo cô hãy quan sát cho kĩ. Và ném bay cánh tay đó đi như thể đang vứt một thứ gì đó rác rưởi và vô tích sự.   Có vẻ như họ đã chặt đứt cánh tay của anh chàng người ngoại quốc vì không biết cách tháo chiếc đồng hồ kim loại đó ra thì phải.   Tên đàn ông đưa mắt liếc nhìn gì đó và giơ chiếc đồng hồ đung đưa ngay trước mũi cô.   Hee Soo nhanh chóng hiểu ra vấn đề. Cô dùng đôi tay vốn đang run rẩy vì sợ hãi của mình tháo chiếc vòng đeo trên cổ tay đưa cho hắn. Cô tháo bỏ nhẫn, vòng cổ và cả kẹp tóc trên đầu mình.   Nhìn qua phản ứng thì có vẻ như đó đúng là những thứ mà hắn ta mong muốn.

Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 14
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.