Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 22
CHƯƠNG 22  CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 12 )   Min Ju trèo xuống từ một cái cây lớn, trong tay cầm mấy quả gì đó còn xanh.   “ Chị, chị ơi! Quả này có thể ăn được đấy ạ. Em đã ăn thử rồi. Vị hơi chua chua nhưng vẫn ăn được. ”   Hee Soo ngây người nhìn mấy quả tròn tròn màu xanh lá ở trước mặt. Thấy vậy Min Ju vội đem đi rửa qua rồi dúi vào tay Hee Soo.   “ Chị mau ăn đi. Nhìn đất quanh đây có lẽ sắp ra khỏi rừng rồi, đến khi đó có khi chúng ta chẳng có gì để ăn đâu. ”   Sự quan tâm của Min Ju cũng không khiến Hee Soo muốn ăn chút nào. Nhưng cái bụng đói meo của cô lại hoàn toàn khác với nội tình lúc này.   Cuối cùng Hee Soo đành nhận lấy chỗ quả và bắt đầu ăn. Vị giòn giòn chua chua đúng như lời Min Ju nói. Dù không ngọt lắm nhưng cũng đủ để Hee Soo no bụng.   “ …Cảm ơn em. ”   “ Ầy, có gì đâu chị. ”   Hee Soo lén liếc nhìn Min Ju trong vô thức. Và cô vội quay mặt đi khi chạm phải ánh mắt và đồng tử đỏ ngầu của cô bé.    Min Ju thực sự khỏe một cách kì lạ. Bây giờ còn tự mình leo lên một thân cây lớn nữa.   Hee Soo không thể chạy trốn một mình. Cô không đủ sức gạt bỏ đôi tay cô bé đang cố bám chặt lấy mình. Về mặt vật chất nói là vậy nhưng thật ra về mặt tinh thần cô cũng không nỡ rời bỏ Min Ju.   Dù không bao lâu nữa Min Ju có trở thành zombie thì cô cũng không thể đi lang thang trong khu rừng này một mình được. Biết đâu gặp phải zombie, hoặc có khi lại gặp cả lũ cướp.   < Chết theo cách này hay cách khác cũng vậy thôi. >   Sau biết bao ngày cùng nhau trải qua nỗi tuyệt vọng, một cảm xúc kì lạ nảy nở trong lòng Hee Soo. Đó là sự thương cảm dành cho Min Ju.   “ Phải ăn để khỏe mạnh thì mới có sức sống tiếp được. ”   Hee Soo thấy tội nghiệp cho Min JU mỗi lần thấy cô bé cố gắng đối xử thật tốt với cô vì lo sợ mình sẽ bị bỏ lại một mình. Cũng đâu phải cô bé muốn trở thành zombie.   Hơn nữa, Min Ju là người khao khát được sống hơn cả Hee Soo. Ngay từ đầu, chính Min Ju là người muốn chạy trốn khỏi khu hầm mỏ. Trong khi Hee Soo không có bất kì một ý nghĩ tích cực nào về tương lai, thì Min Ju đã có cho mình cả một bản kế hoạch cụ thể.    “ Nhất định, nhất định phải sống. Nhất định phải đến được thành phố, sau đó cho họ xem sợi dây chuyền để chứng minh thân phận…! ”   Nói tới đây đột nhiên hai mắt Min Ju mở to. Cô bé ngẩng đầu lên và quan sát xung quanh hệt như con thú săn. Rồi khẽ thì thầm.   “ Chị, hình như có ai đó đang ở gần đây. ”   Hee Soo giật mình vội nhìn quanh. Nhưng cô không cảm thấy có gì lạ.   “ Em nghe thấy giọng đàn ông đang nói chuyện bằng ngôn ngữ của thế giới này. Không phải chỉ có hai người… ”   Min Ju vừa lắng nghe cuộc hội thoại của những gã đàn ông vừa khẽ lầm bầm.   “ Tại sao giọng nói đột nhiên dừng lại nhỉ? ”   “ Hả? ”   Min Ju bất chợt đẩy Hee Soo đi. Về hướng ngược lại phía họ đi.   “ Chạy đi chị! Nhanh nhất có thể! ”   Có vẻ những gã đàn ông đó đang đi về hướng này.   “ Mau chạy đi! ”   Min Ju không còn là cô bé cầu xin cô ở lại, cầu xin cô đừng bỏ lại mình nữa. Bàn tay con bé đẩy cô đi một cách quyết liệt.   Giống như Hee Soo vì thương cảm với Min Ju mà chọn ở lại bên cô bé, Min Ju cũng rất thương Hee Soo. Dù sao thì cô bé cũng sẽ chết trong vài ngày tới. Nhưng Hee Soo là người không có dũng khí để chết, cũng không có dũng khí để ở lại một mình. Cô bất đắc dĩ theo Min Ju đến đây, nếu cuối cùng lại bị bỏ lại một mình ở nơi này thì thật đáng thương biết bao.   “ Chị, chị phải sống tốt dù không có em. Nhất định phải sống tiếp, nhất định, nhất định… ”   Min Ju chưa kịp nói hết câu. Từ đâu một mũi dao nhọn hoắt dí sát vào dưới cằm cô bé.   “ Même il y a deux filles. ” ( Ở đây có tận 2 con đàn bà ) ”   “ Quelle chance! ” ( Trúng mánh lớn rồi! )   “ Vendez celui ci, Et prenez l'autre jusqu'à mourir. ” ( Bán 1 con, còn 1 con để vờn chơi cho đến chết luôn )   “ Nan. Nous allons juste baiser ces filles, Et de vendre les deux.” ( Không được, chơi cả 2 con xong bán quách chúng nó đi )   “ Pourquoi les yeux de cette chienne sont-ils si rouges? ” ( Nhưng sao mắt con này đỏ thế )   “ Oui, C'est bizarre. N'est ce pas? ” ( Ừ nhỉ, lạ thật đấy. Mày có thấy thế không? )   Bọn chúng không phải chỉ có ba, bốn người. Có thể nhìn thấy ít nhất là mười người. Tên nào đó đã trói chặt hai tay Hee Soo từ phía sau. Tim cô đập thình thịch.   Trong lúc cô nhìn quanh tìm đường chạy trốn, Min Ju bình tĩnh khẽ gọi Hee Soo.   “ Hứa với em. ”   Giây phút đó Hee Soo đã mơ hồ đoán được. Đây sẽ là những lời trăng trối cuối cùng của Min Ju.   “ Chị Hee Soo, nhất định chị phải sống. Cho dù không quay lại được đi chăng nữa thì nhất định chị phải sống sót ở nơi này. Nhất định đó! Biết chưa!”   Min Ju không chờ nghe câu trả lời. Ngay từ đầu cô bé đã không mong đợi câu trả lời nào cả. Đó là một lời thỉnh cầu. Và đúng như Hee Soo dự đoán đó là lời trăng trối cuối cùng của Min Ju. . “ A á! Á! Á….! Hự ự. ”   Đến chết cô cũng không bao giờ quên được cảnh tượng này. Min Ju nắm lấy chuôi con dao mà người đàn ông đang cầm đâm thẳng vào cổ mình. Liên tiếp mấy nhát liền.   Mấy gã đàn ông nhìn chằm chằm vào Min Ju bằng ánh mắt kì lạ rồi chần chừ bước lùi lại phía sau. Đó là tự sát, nhưng nhìn không giống như tự sát. Nó là một hành động liều mạng kinh khủng hơn thế nhiều.   Cô bé ngã khụy xuống sau nhiều nhát đâm vào cổ.   Không biết là hên hay xui, nhưng đã không có gì xảy ra sau đó. Mấy gã đàn ông bị một phen hú vía khi chứng kiến những giây phút cuối cùng của cô gái trước khi trở thành một xác chết lạnh ngắt.   Hee Soo vùng chạy khỏi tay đám đàn ông nhưng ngã nhào ngay sau đó vì chân không còn chút sức lực nào. Chứng kiến cảnh Min Ju tự sát là cú sốc quá lớn đối với cô. Vượt ra ngoài những gì cô dự tính.    Chưa chạy được bao xa đã bị bắt lại nhưng cô cũng không còn sức để la hét nữa. Đám đàn ông sợ Hee Soo cũng chết như vậy nên vội trói ngay cô lại. Chúng rút dây thừng ra và cuốn quanh người cô.   Bọn chúng là những tên trộm. Chúng trộm đồ của những người lạ còn sống sót sau khi rơi vào hố đen, và bí mật bán họ làm nô lệ. Tất nhiên việc bán đồ của người lạ cũng kiếm được nhiều tiền nhưng việc bán người làm nô lệ đem lại những khoản lớn hơn rất nhiều. Ở một nơi không có chế độ nô lệ, không có ai làm nô lệ bí mật thích hợp hơn là những người lạ.   Những người lạ còn sống sót ở đền thờ đều được đưa đến khu hầm mỏ. Những tên trộm phải bán họ đi trước khi hiệp sĩ hay các linh mục tìm ra bọn họ.   Hee Soo bị đánh thừa sống thiếu chết trong tình trạng bị trói khi phản kháng lại lũ trộm. Nước mắt cô cứ thế tuôn ra. Không phải vì cô lo lắng cho những việc mình sẽ gặp phải trước mắt. Mà do cô không thể nào quên được bộ dạng tàn khốc và bi thảm của Min Ju trong những giây phút cuối cùng.   Cô không thể rời mắt khỏi xác chết của Min Ju. Cô bé đã không biến thành zombie. Đó là một sự hiểu lầm.   < Vậy mà cũng không biết. >   Cô thấy có lỗi vì đã không thể đối xử tốt hơn với Min Ju. Cô cảm thấy thật tội lỗi vì đã có những lúc muốn bỏ Min Ju lại và chạy trốn một mình. Đôi mắt Hee Soo bỗng mờ dần đi.   Vậy nên cô đã không thể nhìn thấy.   Cảnh những ngón tay của Min Ju khẽ động đậy trở lại.

 

Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 22
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.