Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 23
CHƯƠNG 23 CHUYẾN BAY TỚI PARIS ( PHẦN 13 )   Nhóm đàn ông trói chặt Hee Soo rồi định đưa cô đi đâu đó. Cho tới tận lúc này Hee Soo vẫn không rời mắt khỏi thi thể của Min Ju nên cô bị một gã đánh mạnh vào đầu, cuối cùng phải chịu di chuyển theo chúng.   “ ……Je me sens mal. Vraiment mauvais.” ( …Sao tao thấy kinh tởm quá. Lạ thật đấy. )   “ C'était une fille folle. ” ( Con khốn đó bị điên thật rồi. )   Không biết họ đã đi bộ bao xa. Mãi đến khi Hee Soo thấy xuất hiện một cái chòi. Cửa đã bị khóa. Có tới vài ổ khóa. Trong khi một tên đứng mở cửa thì những tên khác trong lúc chờ đợi quay lại chọc ghẹo cô.   Bất chợt có tiếng phát ra từ phía rừng cây. Lũ đàn ông đồng loạt nhìn về hướng đó. Không thế thì bọn chúng cũng đang tính bắt con gì đó cho bữa tối.   Chúng bắt đầu rút dao ra vì nghĩ âm thanh đó có thể là của con nai, lợn hay thỏ. Nhưng thứ xuất hiện trước mắt chúng không phải là động vật, mà là con người.   Một người đã chết.   “ Ôi, chết tiệt! ”   “ Maenok! Là Maenok! Con khốn lúc nãy đã trở thành Maenok! ”   “ Tao biết ngay mà! Tao biết là sẽ thành thế này mà! ”   “ Chết tiệt! Thế đéo nào mà toàn gặp chuyện xui xẻo! ”   “ Mau mở cửa chòi! Tévez! Mở cửa nhanh lên! Trong chòi có một viên đạn ma thuật! Khẩn trương lên! ”   Hee Soo cứng họng khi nhìn thấy sự xuất hiện của Min Ju. Máu từ cổ chảy xuống ướt đẫm toàn thân cô bé. Đôi mắt thì trợn ngược chỉ nhìn thấy lòng trắng. Hee Soo vì quá sốc nên thậm chí không phát ra được một tiếng rên rỉ nào dù là nhỏ nhất.   Bây giờ có đến mười lão đàn ông vây quanh thì cũng không khiến Min Ju sợ hãi. Cô bé cũng không nề hà vũ khí mà chúng đang cầm trên tay. Vì dù bị đâm cũng chỉ khiến cô bé hơi loạng choạng chứ không hề cảm thấy đau đớn.   Nhìn cảnh ấy, hai tên trong số đó nhanh chóng bỏ chạy. Nhưng vẫn còn tới tám tên cầm cự, kiên quyết chống lại zombie.   Tuy nhiên chẳng có tác dụng gì.   “ A Á! Con khốn nó bắt tao rồi! Con khốn! Con khốn bắt t…A A A Á! ”   Min Ju tóm lấy tay gã gần mình nhất và bắt đầu nhai ngấu nghiến. Những người còn lại chứng kiến cảnh tượng kỳ quái đó không ai thốt ra lời.   Ngay cả gã đàn ông đứng mở khóa cửa khi nãy cũng mất hết ý chí chiến đấu, quay đầu chạy thục mạng sau khi nhìn đồng đội bị ăn thịt.   Ngay cả Hee Soo cũng phải bỏ chạy. Tuy phần thân trên bị trói chặt, nhưng phần chân cô thì vẫn có thể chạy được.   Cô bỏ chạy cả một quãng xa. Nước mắt bây giờ cũng không còn rơi nữa.   Con quái vật khi nãy cô nhìn thấy không phải là Min Ju mà là zombie. Min Ju đã chết từ khoảnh khắc cô bé lựa chọn tự sát rồi. Cô quyết định sẽ nghĩ như vậy.   “ Hộc hộc… ”   Hee Soo chạy mãi cho tới khi không còn nghe thấy tiếng động nào nữa. Cô gần như tắt thở. Ruột đau quặn lên khiến cô nôn thốc nôn tháo. Toàn thân bắt đầu run lẩy bẩy.   < Nếu mình chết thì cũng sẽ biến thành như vậy sao? >   Hee Soo ghé lại nhìn gương mặt mình phản chiếu trên mặt nước ở một bờ sông gần đó. May là mắt cô không bị đỏ lên. Chết đi rồi trở thành zombie cũng đáng sợ nhưng việc kinh khủng hơn có lẽ là biến thành zombie như Min Ju ăn thịt người.   Hee Soo ngay lập tức cọ người vào tảng đá gần đó để làm đứt sợi dây thừng đang quấn chặt lấy mình. Sau đó cô nhớ lại hướng đi về phía hầm mỏ và cứ thế bước đi. Cô sợ hãi việc phải ở nguyên một vị trí dù chỉ là trong giây lát. Ngoài những lúc quá mệt cô mới dám co ro ngủ một giấc, còn khi thức cô đi liên tục không ngừng nghỉ, cứ thế tiến về phía trước.   < Khi về hầm mỏ mình phải học tiếng mới được. >   Phải học tiếng giống như Min Ju đã làm, và sau đó chạy trốn một lần nữa. Bây giờ một mình lang thang ở đây cũng không giải quyết được gì cả.   Khi đi qua khu rừng rậm rạp, cô bỗng nhớ lại lúc Min Ju còn ở cạnh. Hee Soo cố gắng nhớ lại những từ ngữ mà cô bé đã luyện tập.   Tree (Arbre)   <Cái cây, từ đó phát âm như thế nào nhỉ.>   “ Ah… ”   Nhưng có gì đó rất kì lạ. Dù cô có mấp máy môi thế nào đi nữa cũng không thể phát âm được từ đó. Không, nói đúng hơn là…   < Bị mất giọng rồi >   Hee Soo cố gắng hết sức để nói một âm thanh nào đó bất kì. Nhưng dù có cố đến mấy cũng không có một tiếng nào phát ra.   ‘ …! ’   Hee Soo dừng lại ở một vị trí trên cao, gõ gõ vào ngực, đặt ngón tay vào miệng, cô thử làm tất cả mọi thứ. Nhưng đều không có tác dụng.   < Sao mình lại không nói được nhỉ? >   Đúng là họa vô đơn chí. Cô bị sốc nặng khi bỗng nhiên không thể nói được. Bước chân Hee Soo dần chậm lại. Cô dừng lại và cố gắng thử nói một lần nữa, khóc lóc trong tuyệt vọng rồi lại đứng lên đi tiếp, cứ lặp đi lặp lại như vậy cho đến khi Hee Soo tự đưa ra phán đoán của bản thân.   < Liệu có phải là chứng mất ngôn ngữ không? >   Những việc mà cô trải qua trong suốt thời gian vừa rồi không hề bình thường. Nó là những nỗi ám ảnh sẽ theo cô suốt cả cuộc đời này. Nhất là bộ dạng cuối cùng của Min Ju, cô vẫn còn thấy nó hiện lên rõ ràng trong mỗi giấc mơ. Vì thế mà không đêm nào cô ngủ được trọn giấc. Từng đó lí do khiến cô tự an ủi mình rằng dù cho có mắc chứng mất ngôn ngữ cũng không lấy gì làm lạ.   Nhưng đó rõ ràng là một nỗi bất hạnh lớn. Phải sống sót đến cùng theo di nguyện của Min Ju, nhưng giờ còn không nói được thì biết sống sao.   < Đằng nào thì nói được hay không nói được cũng thế cả thôi. >   Có nói cũng không ai hiểu, hét lên cũng không ai giúp đỡ. Vậy thì nói được hay không nói được, có gì khác nhau đâu. Cô quyết định nghĩ theo hướng đó. Chẳng còn cách nào khác.   Hee Soo bước đi với đôi vai ủ rũ. Đi bộ được mấy ngày thì cái chòi lúc trước lại hiện ra trước mắt.   Có lẽ cô đã đi nhầm đường, cô đi đúng một vòng quanh khu rừng và quay trở lại điểm xuất phát chứ không phải đi về hướng hầm mỏ như cô đã nghĩ. Cả nhiệt huyết và ý chí chiến đấu ban đầu đều tan biến hết. Tồi tệ hơn là cô đã nhịn đói suốt cả tuần trời.   < Liệu mình có quay lại hầm mỏ được không đây? >   Ngực cô như muốn nổ tung khi nhìn thấy vết máu vương vãi tung tóe khắp nơi. Có lẽ là của gã đàn ông đã bị Min Ju ăn thịt. Hee Soo lo lắng nhìn quanh, rồi đột nhiên ánh mắt cô hướng về phía cái chòi.   Cửa chòi đã mở.   Cô nhớ là gã đàn ông bắt cô khi đó cuối cùng không kịp mở cửa cơ mà.   Có khi nào, có khi nào Min Ju ở trong đó không. Đến lúc này rồi, cô thậm chí còn nghĩ có khi bị Min Ju ăn thịt lại là một cái chết đáng giá hơn cũng nên.   Khi cô còn đang do dự, thì cánh cửa chòi chợt mở ra. Người ở trong đó không phải là Min Ju.   Một gương mặt quen thuộc.   “ Không phải là con khốn đó sao? ”   Đó là những gã đàn ông đầu tiên phát hiện ra Hee Soo. Trước đó họ đã giết một người nước ngoài tên là Alex. Trong khi một thành viên trong nhóm bị zombie phi hành đoàn ăn thịt, những người còn lại có vẻ đã may mắn sống sót.   “ Nhìn quần áo thì có vẻ như nó đã được đưa đến khu hầm mỏ. ”   “ Chắc là vậy. Nhìn gầy rộc hẳn đi. ”   “ Đừng nói nữa mau bắt nó lại. ”   “ Khoan, trước đó… ”   Chúng lao vào để làm những gì mà chúng đã không thể làm với Hee Soo trong lần đầu tiên.   Hee Soo bỏ chạy chưa được bao xa đã bị chúng bắt lại, trói chân tay vào ghế rồi nhốt ở trong chòi. Cơ thể cô quá yếu nên việc bỏ trốn khỏi tay lũ đàn ông này dường như là điều không thể.   Bị lũ đàn ông vây quanh trong tình trạng toàn thân bị trói khiến cô chỉ muốn chết ngay lập tức.   <Tại sao mình vẫn còn sống tới lúc này? Tại sao?>   Cô cảm giác như đang đi vào một đường hầm mà không thể nhìn thấy bất kì một tia sáng nào.   Thật sự không có hi vọng gì sao?   Trong thế giới vô tình bị kéo vào này, mình thực sự sẽ chết như thế này sao?   Cô cảm giác như bị cướp đi tất cả khi mấy gã đàn ông giật lấy sợi dây chuyền mà Min Ju đưa, lá chắn cuối cùng mà cô có.   Nhìn thấy sợi dây chuyền sáng lấp lánh trên tay, mấy gã đàn ông bỗng cảm thấy như có thứ gì đó đâm thẳng vào cổ họng.   <Hóa ra mình sẽ chết như thế này… một cách thật bi thảm.>   Hee Soo nhắm chặt mắt lại. Từ bỏ mọi hy vọng. Có lẽ cái chết lúc này là giải pháp duy nhất để được tự do.   Và như một phép màu, một chàng trai mang lại hy vọng cho cô đã xuất hiện.

 

Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 23
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.