Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 47
CHƯƠNG 47 NGƯỜI PHỤ NỮ QUÝ GIÁ ( PHẦN 8 )

Cô đã nghĩ rằng bây giờ anh không còn cần thân xác này nữa thì chắc chắn anh sẽ bỏ cô lại một mình. Nhưng may là cho tới tận khi ra khỏi tường thành ấy anh vẫn nắm chặt tay cô không rời.    < Có khi nào do mình bị mất giọng nên chưa bán được do không có giá trị gì không nhỉ? >   Nghĩ tới đó cô thấy trong lòng mình thật trống trải.   Nhưng người đàn ông này không đáng bị ghét bỏ như vậy.   Dù không cần thiết, nhưng anh vẫn luôn cố gắng đứng ra làm mọi việc cho cô. Một cách quá mức.   Mua quần áo, giày dép cho cô. Lại còn toàn mua loại tốt nhất. Mỗi bữa đều mua đồ ăn ngon từ nhà ăn cho cô ăn. Chỉ vậy thôi cũng đủ làm cho Hee Soo nghĩ mình đang mang ơn anh rất nhiều. Ngay cả khi cô biết một ngày nào đó anh sẽ bỏ rơi cô.   Nhưng đã không trả ơn được thì thôi đi, cô lại còn làm người ta giận nữa.   < Anh ấy vẫn còn giận. >   Hee Soo vươn tay ra định chạm vào Kallis nhưng vội rụt ngay lại. Phải làm thế nào mới khiến anh ấy bớt giận đây. Trong khi cô còn chẳng biết anh đang giận chuyện gì. Chuyện xảy ra ở nhà hàng cũng đâu phải do lỗi của cô đâu.   < Giá như mình có thể hiểu được lời anh ấy nói thì tốt biết mấy. >   Chỉ có như vậy cô mới hiểu vì sao anh tức giận như vậy và cô cũng biết phải làm gì để giải tỏa cơn giận cho anh.   Cảm giác bất lực trong quan hệ với mọi người khiến cho tâm trạng của Hee Soo trở nên u uất. Ngoài những từ đơn giản thì cô không hiểu tới 90% những lời mà anh nói.    Để hiểu được ý nghĩa của lời nói, khi ai đó nói gì, cô phải quan sát kĩ hành động người đó làm rồi mới hiểu ra ý mà người ấy muốn nói.   Nếu như có thêm ai đó trò chuyện với anh thì ít ra cô cũng học lỏm được chút ít khi nghe cuộc đối thoại giữa họ, nhưng anh chỉ có một mình nên việc học càng trở nên khó khăn hơn.   Thậm chí vì cô không thể phát ra bất cứ âm thanh nào nên có vẻ như anh cũng không hề có ý định dạy cho cô dù chỉ là vài từ đơn giản.   < Mong là mình sẽ sớm nói lại được. >   Ngay cả lúc này cô cũng đang vểnh tai lên để nghe từng lời anh nói.   Đó chỉ như phép suy đoán gián tiếp những từ được lặp đi lặp lại nhiều lần rồi dự đoán đáp án để giải câu đố thôi nhưng hiệu quả mang lại qua từng ngày cũng chỉ được chút ít.   Mà chỉ nhiêu đó thôi thì chưa đủ. Hee Soo muốn hiểu rõ từng lời anh nói, hiểu một cách chính xác những điều mà anh mong muốn từ cô.   “ Đúng là biết cách trêu đùa người khác mà. ”   Anh bị cô làm cho phân tâm. Hee Soo lo lắng nhìn theo ánh mắt của anh.   “ … Nhưng sao mình lại không thể ghét nổi em ấy nhỉ, chết tiệt. ”   Kallis vò đầu bứt tóc một cách bực bội.   Hee Soo cảm giác như mình đã đắc tội lớn với anh rồi. Nói đúng ra thì anh là ân nhân cứu mạng của cô, cô không muốn làm cho anh phải buồn phiền vì mình một chút nào cả.   Tuyệt đối không có chuyện đó.   < Nhưng chuyện gì khiến anh ấy giận dữ đến vậy…? >   Hai người buồn bã vì những lí do khác nhau. Trớ trêu thay, điều khiến họ muộn phiền không phải là lũ cướp hay Maenok, mà lại chính là người bạn đồng hành bên cạnh mình.   Cuộc hành trình không có gì khác biệt so với trước đó. Mỗi ngày họ đều đi bộ như thể đã định sẵn điểm đến.   Khi Maenok xuất hiện, Kallis tạo ra ngọn lửa xanh và thiêu rụi chúng, khi lũ cướp gây chuyện anh sẽ khiến chúng phải bỏ chạy. Chỉ cần có anh bên cạnh, Hee Soo không còn sợ hãi vùng đất hoang này nữa. Ngay cả khi đi bộ trong khu rừng rậm rạp tới mức ánh sáng mặt trời không thể chiếu tới cũng không hề khiến cô cảm thấy sợ hãi.   Tuy nhiên, điều làm cô nhớ tới mỗi đêm là bầu không khí hòa thuận ấm cúng giữa những người sống trong thành phố Black Castle.   Hee Soo cũng muốn được hòa mình trong bầu không khí đó cùng với nhiều người khác nữa. Cô ước mình không còn phải đi lang thang trong khu rừng hoang vu chỉ với một người đàn ông như thế này nữa.   Thêm nữa điều khiến cô càng không thoải mái là bầu không khí gượng gạo khó xử giữa hai người suốt mấy đêm nay.   Cô không biết ánh mắt rực cháy của anh là đang nhìn cô hay đang nhìn ngọn lửa trại đốt trước mặt nữa.   < Bây giờ cả việc ngồi cạnh mình cũng không muốn sao. >   Hai người ngồi đối diện nhau bên ngọn lửa trại, nhìn về hai hướng khác nhau.   Như một thói quen, Hee Soo bắt đầu viết những kí tự vô nghĩa lên trên mặt đất.   Cô đã cho Kallis xem những kí tự kiểu này vài lần nhưng anh dường như không hiểu là cô đang viết chữ hay đang vẽ tranh.   Ngay đến cả Yes và No còn không hiểu, nói gì tới những chữ kiểu này chứ.   “ Em lại đang vẽ gì đó? ”   Kallis không rời mắt khỏi cô. Anh ngồi gập một bên đầu gối, chống tay lên cằm và nhìn cô tỏ vẻ không hài lòng.   “ Làm sao mà thái độ có thể thay đổi như vậy trong một sớm một chiều chứ? ”   Từ sau khi hai người quan hệ với nhau, có vẻ như đã chắc chắn anh sẽ không bỏ rơi mình, cô bắt đầu thờ ơ với anh hơn.   Cô tránh những cử chỉ thân mật quá mức và không còn nhìn vào mắt anh hay tỏ ra đáng thương trước mặt anh như trước đây nữa.   Cô thực sự là một người phụ nữ tinh ranh và thông minh đến kinh ngạc.   Kallis vẫn chưa thể đưa ra quyết định dứt khoát đối với cô.   Nhưng cô thì dường như đã biết trước, về tấm lòng hướng tới cô mà chính bản thân anh còn chưa biết. Anh nhìn theo làn khói bốc lên từ đống lửa. Phía sau đó là hình ảnh người phụ nữ đang ngồi bó gối. Làn khói bay lên tan dần trong không khí làm hiện rõ lên hình ảnh của người phụ nữ.   Người phụ nữ đó sẽ chết nếu không có mình.   Hoặc bị Maenok ăn thịt, hoặc bị chết đói, không thì cũng sẽ nhiễm bệnh mà chết. Sau đó họ sẽ kéo xác cô ấy về thành phố và hỏa thiêu.   Tâm trí anh chỉ toàn tâm toàn ý mà nghĩ về cô.   Người phụ nữ này tuyệt đối không thể sống sót nếu không có mình bên cạnh, anh nghĩ.   Kallis gần như hằng ngày, hằng giờ đều suy nghĩ, lo lắng cho cô.   Điều đó nói cho cùng cũng chỉ là suy nghĩ, lo lắng cho tương lai của bản thân anh. Bởi để cứu giúp và bảo vệ người phụ nữ này anh phải vẽ ra trước viễn cảnh trong tương lai. Nhất định phải sống.   < Vì người phụ nữ đó. >   Kallis thở dài và đưa tay lên vuốt mặt. Bây giờ sự lo lắng đó cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi.   Giống như phụ nữ theo bản năng thường tin vào trực giác, anh cũng đã quyết tâm sẽ chịu trách nhiệm với cô rồi.   Kể từ lúc anh cởi áo trên người cô, à có thể là từ lúc hai người hôn nhau.   Không, thật ra là từ khi anh nắm tay cô cơ… Nhưng cô có cùng suy nghĩ đó hay không thì anh không dám chắc.   “ Ha… ”   Kallis ra hiệu bằng mắt cho cô, người đang nhìn anh chằm chằm nãy giờ.   “ Lại đây. ”   Cô đứng lên chậm một nhịp, phủi mông rồi nhìn quanh một lượt, sau đó mới ngượng ngùng tiến về phía anh. Mặc dù có vẻ cô vẫn ngoan ngoãn nghe theo lời anh nhưng hành động cô làm lại rất chậm chạp.   “ Vì không biết tên nên lúc nào cũng đành phải… gọi em như gọi cún vậy mà. ”   Tự nhiên lại hối thúc cô không đâu như vậy anh cảm thấy có lỗi một cách lạ lùng, ngại ngùng đưa tay lên gãi gãi sống mũi mình.


Bạn đang đọc:VẾT GAI ĐÂM XUYÊN QUA TÔIChương 47
BÌNH LUẬN MỚI
TOP USER HOẠT ĐỘNG TÍCH CỰC TRONG NGÀY
    TAGS

    Truyện Gì là nơi dành cho những người hâm mộ có thể đọc và theo dõi các bộ truyện của các nhóm dịch tự dịch và upload lên. Bạn có thể đọc hàng nghìn Truyện tranh trực tuyến miễn phí chất lượng cao. Chúng tôi muốn bạn biết rằng Truyện Gì sinh ra là để dành cho bạn.

    Nếu bạn là người yêu thích truyện tranh 18+ và bạn muốn đọc các thể loại truyện tranh người lớn online manhua, manga, manhwa. Đây là một thiên đường dành cho bạn.

    Truyện Gì là trang web có nội dung phong phú và cộng đồng truyện tranh đông đảo tại Việt Nam. Những bộ truyện tranh hay được các nhóm dịch bằng phong cách riêng của mình sẽ mang lại cho bạn nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Bạn có thể đọc hàng nghìn truyện tranh bởi vì bạn không cần phải mua nó, bạn có thể đọc trực tuyến mà không tốn một xu nào.